Thứ Năm, 20 tháng 2, 2020

BỂ KHỔ !

Bồng bềnh trôi giữa nhân gian, Đâm va trầy xước nát tan cả lòng. Tránh sao cho khỏi cuồng ngông, Khéo mà luồn lách thoát dòng thị phi. Thói đời ganh ghét , so bì Lòng tham ,dạ xấu sân si đủ bề. Một vùng hỗn độn u mê, Bẫy đời giăng khắp cận kề bước chân. Đời nay vắng bóng Tiên Thần, Chỉ còn Tượng đá ,hình nhân vô tình. Thời suy chả dám hiển linh, Cứu nhân độ thế dân tình dây oan. Đừng mơ hai chữ Thiên Đàng, Kinh cầu chỉ thấy hoang mang cõi hồn. Sống sao mới được tiếng khôn ? Tu tâm hết kiếp có tồn tại không? Luân hồi vẫn cứ xoay vòng? Cớ sao lại để nghịch vong hại đời ? Thần, Tiên, Thánh ,Chúa , Phật ơi Vị nào rỗi rãnh trả lời dùm con . 21/2/2020 Khlaphnum. (ảnh :google)

Thứ Bảy, 15 tháng 2, 2020

NGẪM !

Thực ra từ thở xa xưa,
Nào ai phân biệt nắng mưa thế nào?
Chừng khi rủng rỉnh hầu bao ,
Là người ta lại khát khao cái tình.
Mua cho con món xinh xinh,
Vội mua quà để vợ mình được vui.
Từ khi Âu Mỹ nhập đời,
Cái phong tục lạ hỡi ôi chiếm dần...
Nào là cái lễ tình nhân,
Ha_lô_vin cũng tranh phần Ma ta.
Lòng người từ ấy phôi pha,
Cứ chờ đến lễ người ta ké vào.
Nhìn đi , nhìn lại ngán ngao,
Nên đành tích lũy hầu bao để dành.
Để cho bằng chị , bằng anh
Đến ngày "nghĩa vụ" hoàn thành...đăng phây ! "Đất lề, quê thói " mà hay, Tình quê chan chứa đong đầy nghĩa ân. Cần chi mà phải cách tân , THUẦN PHONG MỸ TỤC dần dần nhạt phai... 14/2/2020 Khlaphnum. (ảnh : google)

Thứ Sáu, 14 tháng 2, 2020

TẠM HOÃN...

Năm nay mười bốn tháng hai, Tám tây tháng tới dời ngày sang năm. Bởi Cô_Vi cứ ngấm ngầm, "Tỏa lan " tốc độ "hỏi thăm" dân tình. Làm cho Làng nước thất kinh, An ninh xã hội tình hình rối ren.. Chỗ đông đừng cố mà chen , Hắt hơi, sổ mũi , ho hen chớ gần. Bởi nên em chớ tủi thân , Cũng vì sức khỏe nhân dân nước nhà. Đừng ôm , đừng nhận bó hoa, Đừng sờ hộp kẹo sô cô la vội vàng. Chỉ cần tin nhắn hỏi han, Lời yêu thương của các chàng gởi trao. Những cái chụt...chụt...ngọt ngào, Qua màn hình đỡ khát khao thôi mà . Chờ Cô Vi ấy đi xa Sang năm ta lại vỡ òa niềm vui. 14/2/2020 Khlaphnum.