Thứ Ba, 30 tháng 10, 2018

TÔI ĐI KIỆN !

(Thơ vui )

“Thuở ấy nào tôi có biết gì ? “
Kinh doanh đang phất chẳng lo chi.
Tiệm game  chẳng phải lo thu nhập,
Bạc cắc vô đều chút tự ti …

Rồi một ngày kia ở xóm bên ,
Khai trương Phòng nét…  hát vang rền .
Bao nhiêu khách củ giờ qua đó
Bỏ lại mình tui đói muốn rên !

Hôm qua đọc báo thấy ly kỳ,
Họ kiện nhau vì Chiếc tắc xi.
Hết khách chõng chơ nằm một đống .
Miếng ăn vuột mất thiệt oan nghì ?

Nghĩ lại bây giờ mới thấy ngu,
Miếng ăn bị “cướp”  chẳng lu bù.
Nay theo “luật mới “ ta đòi lại
Lý lẽ cho thằng ấy bỏ bu.

Phen này ta quyết tâm đi kiện
Phòng Nét xóm bên hút khách ta.
Đừng tưởng  nhiều tiền mà ép uổng
Coi chừng ta mét với quan nha !
30/10/2018
Khla phnum.
(ảnh : Google)

Thứ Sáu, 26 tháng 10, 2018

TRỘM LÀM THƠ !


Lâu lâu ta lại “xé rào”
Làm vài câu đỡ khát khao cháy lòng.
Tiếc là công việc chưa xong,
Lu bu chữ nghĩa chẳng đồng khó cân.
Nổi lo đang chiếm bội phần,
Câu thơ héo hắt bâng khuâng não nề.
Lén “nhìn” Nàng tí đã phê,
Bỏ qua công việc bộn bề nâng niu.
Nàng la : đừng tưởng cưng chìu,
Lơ là một chút liu điu nữa rồi !
Thôi đành chỉ bấy nhiêu thôi,
Vội gì ? còn có cả đời yêu thơ….
15/10/2018
Khlaphnum.

Thứ Ba, 23 tháng 10, 2018

NHỚ THƠ !



Đã dặn lòng thôi chớ nghĩ  Thơ,
Bao nhiêu công việc muốn  bơ phờ.
Đong đưa chiếc võng sao mà nhớ
Nghe tựa lòng ai trách hửng hờ.

Đêm nằm mõi mệt còn trăn trở,
Giấc ngũ chưa về dạ đã mơ.
Vẳng vẳng lời ai than với thở,
Cả thèm  cứ phải giả làm lơ…

Canh trường giấc ngũ cứ cầu cơ,
Bóng tối màn đêm mãi lửng lờ
Nhắm mắt mà lòng luôn rộng mở
Giấc  nồng chẳng đến…lại làm thơ.

Thôi nhé đừng ai thêm gợi mở
Lo xong  mọi việc sẽ bù Thơ.
Lòng riêng quyến luyến  bao nhung nhớ  ,
Hơn cả người thương mãi đợi chờ !
23/10/2018
Khlaphnum.


Thứ Tư, 3 tháng 10, 2018

TÂM SỰ ĐỜN ÔNG !


Anh với tôi là hai kẻ đờn ông 
Xin chia sẻ nổi lòng trong khoảnh khắc.
Tình  vẫn thế  luôn kẻ được người mất
Dỡ dang rồi càng chất ngất niềm đau.

Cô ấy nào có phải tội gì đâu !
Nên đừng để nổi sầu len tim ấy.
Đã chấp nhận dĩ vàng đành bỏ lại
Chuyện tình buồn chôn chặt khoảng trời riêng

Chuyện tình luôn còn đó những muộn phiền,
Mấy ai được vẹn nguyện như tình mộng.
Người hiện tại vẫn cần luôn tôn trọng
Họ cùng ta vui sống đến mai sau.

Người tình xưa là ảo ảnh ngọt ngào
Là mơ mộng như trăng sao khó với .
Còn giai ngẫu luôn là người đón đợi,
Luôn cùng ta đi tới bến bờ vui.

Người đã xa mà nổi nhớ khôn nguôi?
Biết có còn tiếc nuối  chút hương xưa,
Hay lãng quên khoảnh khắc bổng dư thừa
Sang bên đó còn giọt thưa giọt ngấn?

Thời gian đã xóa đi niềm cay đắng,
Đã quen hơi  và nặng nghĩa ái ân.
Tin làm sao những tiếng nói phân trần,
Chừng lạc lõng trong những lần gặp lại.

Ai cũng thế đỗ cho điều ngang trái,
Càng dầy thêm ái ngại với xót xa.
Lòng cuốn theo triết lý
 cõi ta bà,
Lòng sa ngã lại va vào tuyệt vong,.
3/10/2018
Khlaphnum.

(ảnh :google)

Hoạ thơ Minh  Quan Tran.

TUYỆT VỌNG.

Em biết anh còn nhớ người xưa
Vẫn ấm nồng như mới vừa xa cách
Em chỉ buồn nhưng em không dám trách
Vì em là người khách đến sau
Đêm từng đêm ôm trọn nổi niềm đau
Giọt nước mắt ngược về tim rát buốt
Em cũng biết tình em như giọt nước
Dễ vỡ tan và có được gì đâu
Mùa thu buồn với những đợt mưa ngâu
Làm ướt đẫm tình sầu trong nước mắt
Em yêu anh bằng trái tim chân thật
Anh chỉ xem em như nút thắt đời mình
Bao tháng ngày anh trôi dạt lênh đênh
Em vẫn yêu dù gập ghềnh cay đắng
Vẫn đợi chờ những ngày anh xa vắng
Đến bây giờ đằng đẵng mấy mùa thu
Em muốn xua tan mọi bóng tối âm u
Để được thấy anh khi mùa thu trở lại
Trong tuyệt vọng vẫn yêu anh mãi mãi
Dẫu biết rằng người anh yêu không phải là em
Minh Quân trần