Thứ Sáu, 25 tháng 12, 2020

CHÙM THƠ OAN KHÚC MÙA ĐÔNG !

 1_CHIẾC LÁ MÙA ĐÔNG .


Ai đem chiếc lá mùa Đông,
Luyện nên bùa chú bỏ trong đêm dài
Để cho tình cũ lá lay ,
Đêm nằm trăn trở nhớ ai bên chồng .
Kẻ kia biết có hơn không,
Hay là ôm cả khối lòng quạnh hiu ?
Quyền năng xoay chuyển Tình yêu,
Hay là thừa gió theo chiều bẻ măng ?
Trăm năm một khối tình bằng,
Ai như chú Cuội yêu Trăng hết lòng.
Hằng Nga có biết hay không?
Mà sao vẫn cứ lạnh lùng dửng dưng.
Nhân gian ai cũng đã từng,
Trái tim giá lạnh Mùa Đông một lần.
Bùa yêu hay chuyện phù vân ,
Thực hư ngụy tạo thêm phần liêu trai .
Lá Đa rụng khắp non đài,
Cuội nay chắc cũng nguôi ngoai Cung Hằng !
3/11/2019
Khlaphnum.


2_BẤT CHỢT MÙA ĐÔNG !
Nơi tôi ở mùa Đông không muốn đến,
Tháng mười hai mà nắng vẫn chói chang.
Chút hơi sương như e ấp vội vàng,
Chợt tan biến khi nắng xuyên cành lá.
Bổng dưng sáng nay có gì là lạ,
Gió bấc lạc loài điệu đà trên phố,
Cô gái hôm qua vai trần lưng hở,
Chợt đổi thay dịu dàng bỡ ngỡ làm sao.
Chiếc áo len tươi tắn đủ sắc màu
Mới có dịp cùng rủ nhau khoe sắc.
Miền Tây nắng cũng không còn gay gắt,
Những cơn mưa phùn ngơ ngác bay bay...
Lâu lắm rồi Đông mới ghé về đây,
Bất chợt đến với Miền Tây nắng gió..
Để kẻ vội yêu có thêm cái cớ ,
Xiết chặt vòng tay , hơi ấm ngập tràn.
Kẻ cô đơn vùi nổi nhớ miên man,
Men cay ủ cho ấm lòng băng giá.
Đông như vị khách tuy quen mà lạ,
Đến, rồi đi cho nắng gió ghen hờn.
khlaphnum. 3_OAN KHÚC MÙA ĐÔNG...
Đâu cứ phải Thu đi nên mùa Đông mới đến,
Bởi mùa Đông cuộc đời đã ngự trị từ lâu.
Đừng ngỡ trái tim vẫn máu đỏ tươi mầu
Mà phán xét theo những điều quy cũ.
Đã từ lâu đâu còn là giấc ngủ,
Suốt những đêm dài mộng mị miên man.
Bỏ mặc con tim trong thế kỷ băng hàn
Và những giọt yêu thương đang dần hóa thạch.
Cứ để thời gian và muôn chiều thử thách ,
Có đủ phép mầu để khuất phục giá băng?
Nhở bằng không, ở cõi vĩnh hằng
Ta lặng lẽ nở nụ cười hạnh phúc.
Ta bằng lòng dù đó là địa ngục,
Bởi năm tháng cuộc đời nào có khác gì đâu !
27/11/2010
Khlaphnum.
4_AO ƯỚC NGÀY ĐÔNG !
Dường như trời mới vào Đông ,
Mà từ lâu ở trong lòng lạnh căm.
Hơi sương lan toả ngấm ngầm,
Để cho ngọn cỏ trầm ngâm đợi chờ.
Giọt sương còn mãi lửng lơ,
Như buông…như nén lòng chờ gió lay.
Tinh mơ khoảnh khắc đong đầy,
Đón ngày Đông lướt về đây nhẹ nhàng…
Ta mơ một chút Đông sang,
Để cho cái lạnh bẽ bàng niềm riêng.
Gía băng như vướng lời nguyền,
Chả bao giờ dám ngã nghiêng nơi này.
Cho ta thèm một vòng tay,
Cùng bao hơi ấm chuổi ngày cô đơn.
Mà Đông như giận như hờn,
Mưa phùn, gió bấc chỉ mơn man hoài.
Màn sương giăng kín cành cây,
Cho chiều thăm thẳm những ngày nhớ nhung.
Ước ao giây phút song cùng,
Một lần vẹn vẻ tình chung mặn nồng !
7/11/2018
Khlaphnum.
5_THAY MÙA !
Thu đi...Đông vẫn chưa về,
Mà sao ký ức tái tê ngập tràn.
Ta nào ngóng đợi mùa sang,
Mùa xưa khơi lại bẽ bàng niềm riêng,
Đã không trọn vẹn ước nguyền,
Vết hằn năm tháng vẫn nguyên nỗi lòng.
Người đi một sáng mùa Đông,
Để người ở lại cô phòng quạnh hiu.
Đôi vai thấm lạnh sương chiều ,
Bên hàng ghế đá đăm chiêu, lạnh lùng...
Công viên bổng hóa mênh mông,
Lối riêng dạo bước chạnh lòng nhớ ai !
Chuyện xưa ngỡ đã an bài,
Vết lòng lại ứa...mùa thay thật rồi.
27/10/2019
Khlaphnum.