Thứ Hai, 15 tháng 6, 2020

TÂM NGUYỆN !



Vất vả bao ngày dạ cũng cam ,
Bón chăm từng muỗng vẫn ân cần .
Xá gì công sức ngày xưa đó .
Ơn nghĩa cao dầy của phụ thân.

Cũng chẳng muốn đâu cảnh tượng này ,
Lá vàng những tưởng sắp lìa cây.
Thái Sơn còn đó niềm kiêu hãnh,
Nguyện ước lòng ta vẫn trọn đầy.

Cầu xin trời đất thấu lòng con ,
Chữ hiếu từ nay chẳng mõi mòn.
Mạn phép cao xanh ban vẹn vẽ ,
Cho con thỏa nguyện tấm lòng son.

Lão tử bao đời cũng thế thôi,
Chẳng ai tránh được ở trên đời.
Dám xin trời đất thêm ân sủng
Bóng cả đời con mạnh _khoẻ_vui.
15/6/2020
Khlaphnum

Thứ Năm, 4 tháng 6, 2020

BÁN THƠ !



Ba mươi năm viết thơ tình,
Chỉ là tự cảm niềm tin cuộc đời.
Viết xong gởi bạn đọc chơi,
Chả thèm lưu lại cái thời mới yêu.
Viết lên trên những cánh diều,
Đứt dây theo gió phiêu diêu cuối trời.
Trên sông thuyền giấy thả trôi,
Bài tình thơ khiến bồi hồi lòng ai
Có người đợi suốt đêm ngày,
Vậy mà tôi tưởng chìm ngay giữa dòng .
Mỗi lần hoa phượng trổ bông,
Tình thơ áo trắng  lại nồng nàn trao.
Những dòng mực tím ngọt ngào,
Thơ ngây chất chứa xiết bao ân tình...
Rồi theo ngày tháng mưu sinh,
Vần thơ vắng hẳn bóng hình tương tư.
Cố công chấp vá thi từ,
Cả đêm ghép chữ vẫn dư mấy vần.
Mãi lo sinh kế nuôi thân,
Cho nên thi hứng cạn dần cạn dần ước mơ..
Nhiều đêm suy nghĩ bơ phờ,
Hay là tạm dứt tình thơ...bán liều.
Tạm thời kiếm chút tiền tiêu,
Chờ cho thời thế xoay chiều ấm no..
Lòng riêng rối tợ tơ vò,
Biết ai can đảm mua cho không nào ?
4/6/2020
Khlaphnum.

Thứ Ba, 2 tháng 6, 2020

BÍ ẨN DÒNG SÔNG !



Nước xuôi ra biển từ Nguồn,
Khi qua ghềnh thác, khi luồn hang sâu.
Đôi khi giận dữ tuôn trào,
Lúc hiền hòa chảy giữa bao la đời.
Hành trình về với biển khơi,
Nước mềm uốn lượn, vẽ vời khúc quanh.
Có ai hiểu rõ ngoạn ngành,
Vì sao nước chẳng "phi" nhanh thẳng đường.
Bao lần lũ lụt thê lương,
Mà không kẻ được chính phương một dòng?
Vì đâu phải chịu uốn cong,
Vẫn luôn chung thủy một lòng sông sâu ?
Thiên nhiên kỳ thú nhiệm mầu,
Vẫn còn bí ẩn nỗi đau ngọn nguồn.
Bắt đầu từ giọt mưa tuôn,
Hành trình gian khổ, đoạn trường từ đây.
Tưởng dòng chảy cứ thẳng ngay,
Bổng đâu Núi đá cao dày khó qua.
Vô tri cũng vướng ta bà
Nước đành len lõi theo đà chảy quanh.
Men theo triền núi an lành,
Góp phần tưới mát màu xanh cho đời.
Dòng sông nào muốn rong chơi,
Muốn đâu lũ lụt tơi bời thế gian.
Cũng do nghịch cảnh phủ phàng,
Khiến cho sông chịu tiếng oan...với người .
3/6/2020
Khlaphnum.

(Ảnh : Google)

CƯỢC ...


Niềm riêng cứ mãi chôn vùi,
Cố tình khỏa lấp trên môi nụ cười .
Người trông vào vẫn cứ tươi,
Tròn vành, rạng rỡ như mười dược thang.
Người quay đi vội héo tàn,
Trở về khoảnh khắc trơ gan hận sầu.
Cũng đành giấu kín chôn sâu,
Hằn trong dĩ vãng, nát nhàu tâm can.
Che đi nghịch cảnh, bẽ bàng,
Bao nhiêu ảo mộng dỡ dang cuộc đời..
Cam đành phận bạc tả tơi,
Trách ta đã chọn nhằm thời phục sinh.
Chỉ mong hai chữ an bình,
Mà đời sao cứ lênh đênh loạn cuồng.
Xá gì một nắng hai sương,
Bàn tay, khối óc thẳng đường mà đi.
Từ đây dẫm cả oan nghì,
Đạp lên trên những thị phi , thói đời.
Dẫu cho những hạt mưa rơi,
Vẫn còn đẫm ướt những lời thở than.
Vần xoay trong cuộc muộn màng,
Cược vào khoảnh khắc hân hoan cuối cùng !
29/5/2020
Khlaphnum.