Chủ Nhật, 29 tháng 12, 2019

CŨNG VÌ ANH...



Giờ mới nghe em thốt những nổi niềm,

Anh nghe nhói trong tim và dạ xót.
Ở nơi xa giữa màn đêm nắn nót,
Viết vần thơ dịu ngọt gởi về em.

Chỉ mong sao một khoảnh khắc êm đềm,
Được dành riêng một mình em gái nhỏ.
Để từng đêm những nhớ thương vò võ
Sẽ dần tan trong nhịp thở miên trường.

Cách muôn trùng nên nỗi nhớ niềm thương,
Chỉ gói ghém gởi phương xa chờ đợi.
Những lời khuyên chân tình anh muốn nói,
Em đừng buồn sẽ tới những niềm vui.

Đừng xót xa , đừng để dạ ngậm ngùi
Mùa xuân của cuộc đời đang hé nở.
Anh đã hiểu vì đâu em nhung nhớ,
Sẽ không làm tan vỡ mộng tình em !
Cũng vì anh...mà nặng gánh sầu đêm,
Anh chợt hiểu một nỗi niềm xa lắm...
Đã gây nên giấc mơ tình say đắm
Để đau buồn sâu đậm trái tim yêu.

Dẫu lời anh chẳng biểu cảm mỹ miều,
Nhưng chứa đựng biết bao điều chân thật.
Anh chẳng biết thế nào là nhiều nhất,
Trọn cuộc đời được mất...một người thôi .

29/12/2019
Khlaphnum.

Họa cùng Hoa Thủy Tiên .

EM BUỒN LẮM
( cảm xúc mượn )
================
Chẳng bao giờ anh hiểu được em đâu
Bao nỗi lòng hằn sâu lên đôi mắt
Ngẫm cuộc đời như là ngàn nốt thắt
Đêm đông buồn se sắt trái tim em.
Đã lâu rồi anh chẳng còn đến bên
Để ôm em trong màn đêm giá lạnh
Khiến hồn em chơi vơi buồn hiu quạnh
Khóc cho đời bất hạnh mãi không buông .
Tháng năm qua anh nào biết em buồn
Chỉ ước anh luôn quan tâm chia sẻ
Em nói ra mong anh hãy nhè nhẹ
Đến bên em và khe khẽ dỗ dành
Em khao khát những lời khuyên chân thành
Bởi cuộc đời nào an lành cơ chứ
Bao nhiêu thứ làm thân em ủ rũ
Em một mình ôm đủ chuyện buồn cơ .
Xin được viết dòng tâm sự vào thơ
Để khóc ,để cười cho đời vất vả
Sao anh cứ mãi như người xa lạ
Để mình em gục ngã giữa màn đêm .

Thơ và ảnh :Thuylinh (hoathuytien)
28/12/2019

Thứ Ba, 17 tháng 12, 2019

CÓ MỘT MÙA GIÁNG SINH...

Tôi nhớ lâu rồi...đã rất lâu, Thời chưa dám nghĩ mộng ban đầu . Trắng tay áo vá chưa no bữa Đôi dép mòn như lưỡi cạo râu ! Biết yêu cũng được mươi mùa tết, Lắm lúc mơ màng mộng lứa đôi. Ôm ấp riêng tình không dám tỏ, Con tim lỡ nhịp để tình trôi... Năm ấy vào đêm lễ Giáng sinh , Bạn bè hò hẹn với nhân tình . Mình tôi ở lại căn phòng vắng Ngoại đạo nhưng cầu chúa đức tin. Đang ngồi thơ thẩn nhìn ra phố , Xem họ dìu nhau cũng chạnh lòng. Buồn bã định vào ru giấc mộng, Bóng ai thấp thoáng dáng chờ trông... Ấy đến bên tôi rủ dạo chơi, Giữa đêm Thiên chúa sắp ra đời. Tim tôi run rẫy...mà lo lắng... Túi chẳng đồng xu...mộng vỡ đôi ! Tôi đành nói dối bởi...đau chân , Thất vọng nhìn tôi " Ấy" ngập ngừng. Thôi thế ngồi đây nhìn thiên hạ, Mừng...lo...tim cứ nhảy lung tung. Thuở ấy đạo đời rất khắc khe, Phân đôi ranh giới khiến e dè... Bao nhiêu đôi lứa đành tan vỡ... Chỉ biết Cầu xin Chúa chở che. Có lẽ do tôi quá thật thà, Tình yêu tôi muốn đẹp như hoa. Không hề gian dối , không toan tính, Chẳng muốn làm phai dáng ngọc ngà. Rồi ngày tháng ấy cũng qua mau, Chả biết người ta nghĩ thế nào ? Mặc cảm tôi đành ôm tiếc nuối, Nhiều khi chạnh nhớ cứ nao nao. Đã mấy mươi mùa chúa giáng sinh, Lòng tôi đau đáu chuyện ân tình. Cầu xin Đức Chúa ban điều ước , Để "Ấy" mai sau trọn phúc lành. 22/12/2019 Khlaphnum. (Ảnh : Google)

Thứ Hai, 16 tháng 12, 2019

ƯỚC VỌNG NOEL !

Người ta nô nức Giáng sinh, Còn con ngoại đạo chỉ bình thường thôi. Chỉ xin Thiên chúa trên trời, Xót thương nghịch cảnh ở nơi Thế Trần. Hãy ban cho chút lòng nhân, Cho người khắp chốn thêm phần ấm no. Bớt đi đau khổ dày vò, Xua tan lạnh lẽo co ro cơ hàn. Để cho khắp cả thế gian, Bao niềm thân ái ngập tràn tươi vui. Con quỳ xin Chúa trên trời, Quyền năng soi sáng khắp nơi dương trần. Công bằng , bác ái tỏ phân, Mang chân lý đến tô vầng hào quang. Xóa đi viễn cảnh điêu tàn, Xua tan chinh chiến lầm than cảnh đời. Không còn máu thịt tuôn rơi, Hòa bình ,hạnh phúc muôn lời hoan ca. Cùng vui sum họp mọi nhà, Gia đình đón những người xa trở về. Phép mầu gột rữa u mê, Người người tay nắm đuề huề bên nhau. Cùng chung một giọt máu đào, Cùng chung những nỗi khát khao tột cùng. Nguyện cầu Thiên chúa bao dung, Để niềm hoan hỷ tao phùng không xa. Những mong đất Mẹ hiền hòa, Dòng sông ngọt mát, vườn hoa thắm nồng. Vượt qua thảm cảnh cuồng phong, Cháu con tiếp nối chung lòng hòa ca. Tiếng chuông vọng khắp sơn hà, Anh linh tiên tổ chan hòa niềm vui. Nguyện cầu Thiên Chúa trên trời, Phước lành ban khắp như lời ước mong. 16/12/2019. Khlaphnum. (Ảnh : Google)

Thứ Bảy, 14 tháng 12, 2019

MIỀN NHỚ...



Lang thang về kỷ niệm xưa,
Miền thương , miền nhớ như vừa đâu đây.
Bao nhiêu ký ức vơi đầy,
Bóng hình dĩ vãng lạ thay chẳng mờ.
.
Cảnh quen mà dạ bơ vơ...
Người xưa chẳng biết bây giờ nơi đâu?
Trách ai đã bắt nhịp cầu,
Để cho hoang phế nỗi sầu riêng tôi.

Bâng khuâng một chút ngậm ngùi
Dòng mơ còn đó cứ trôi lạnh lùng.
Chỉ còn kỷ niệm riêng chung,
Nỗi niềm dang dỡ lắng cùng nỗi đau.

Riêng tư một chút nghẹn ngào,
Một miền thương nhớ nao nao trở về.
Lặng thầm trong nỗi tái tê,
Bây giờ còn những ê chề bủa vây.

Góc xưa nhện đã giăng đầy,
Người đi chẳng trở về đây một lần.
Còn đâu hình bóng cố nhân,
Có chẳng lớp bụi phong trần ngủ yên.

Dặn lòng quên hết ưu phiền
Mà ta nào phải thần tiên trên đời?
Vẫn còn máu thịt tanh hôi,
Bao nhiêu nhẫn nhịn nhất thời vụt tan.

Chạnh lòng thêm chút bàng hoàng,
Ai làm trở gió giá băng lạnh lùng.
Dường như cũng đã đầu Đông,
Miền thương, miền nhớ bềnh bồng vây quanh...
14/12/2019
Khlaphnum.

(ảnh : google)

Thứ Tư, 4 tháng 12, 2019

CHỈ LÀ...


Chỉ là một chút mơ màng ,
Đừng ai kết tội đa mang mộng thường.
Anh đâu có nói rằng thương,
Chỉ là thấy thiếu khi đường vắng ai.
Có chăng nỗi nhớ đan cài
Chớ anh đâu có mảy may ngóng chờ.
Ngồi buồn anh viết câu thơ,
Viết dùm cho cái thẩn thờ con trai..
Có chăng mấy tiếng thở dài ,
Chỉ là cơn gió thổi bay ý từ.
Anh nào có bị có tương tư,
Chỉ là cắn bút ngồi thừ nghĩ suy.
Cũng không lo lắng điều gì,
Chỉ là thiên hạ thị phi tưởng dùm .
Đêm về mộng mị tùm lum,
Chỉ là mơ thấy ba cùng với ai.
Chỉ là...đêm , chỉ là...ngày
Chỉ là hình bóng chẳng phai trong lòng...
4/12/2019
khlaphnum.