Thứ Sáu, 18 tháng 9, 2020

BỚ CÔ_VI....!



Đợi Thu...em chẳng chịu về,
Chỉ cô_vid đến rủ rê tâm tình.
Mới nghe qua đã thất kinh,
Nổi da cóc cả đầu mình tứ chi.
Cái cô..."hàng xóm" thật lì,
Thì ra vẫn cái Cô Vi hôm nào.
Tưởng đà bái biệt xa nhau,
Chia tay về hẳn bên Tàu rồi đa?
Đang yên , đang ổn vậy mà
Cô quay trở lại...chẳng tha mọi người.
Lần này "thâm độc" gấp đôi,
Khiến cho cả nước đứng ngồi không yên.
Định nhân ra khắp mọi miền,
Định làm khắp chốn phải điên cái đầu ?
Dân này chẳng ngán cô đâu,
Đừng mong gieo rắc nổi sầu ra đây !
Người ta nay đã dạn dày,
Sẵn sàng cô lập giết bay tàn đời.
Đồng lòng dẹp bỏ ăn chơi,
Khẩu trang sử dụng, đông người tản ra...
Cự ly , khoảng cách , ở nhà...
Quyết tâm diệt lũ độc tà gian thâm.
Xử luôn bao kẻ lạc lầm
Tiếp tay gieo rắc, vô tâm  hại nhà .
Lần này Cô...sẽ ra ma
Đồng lòng tất cả trẻ già xua đi.
Mau mau bỏ cái thói lì
Về quê ẩn náu , Cô_Vi bớ Nàààaang......
Nhường choThu đến thế gian,
Nên thơ, yểu điệu dịu dàng dáng xinh.
Nàng Thu chất chứa ân tình,
Mang bao ước vọng thanh bình về đây.
Cô vi , cô vid đi ngay,
Đừng mang gian ác đọa đày nhân sinh !
4/8/2020
Khlaphnum.

HỎI MÙA XƯA...

 


Bao giờ Thu trở về đây ?
Để ta hỏi nhỏ Heo may chút nào?
Rằng Nàng Thu có nôn nao,
Có còn  nhớ cái ngọt ngào...đó  hôn ?
Có nghe tim đập dập dồn ,
Bước trên lối cũ đường thôn chiều tà !
Bao nhiêu năm tháng Thu xa,
Nét duyên có đổi, mặn mà có phai.
Dịu dàng đằm thắm trang đài,
Tóc còn hờ hửng trên vai phủ mềm ?
Từ khi nhận miếng trầu têm,
Phương xa có được êm đềm ngắm mây ?
Riêng lòng ta mãi vơi đầy,
Bến mơ nhặt lá vàng bay cợt đùa.
Chiều chiều đếm bước đường xưa,
Ngó nghiêng tìm kỷ niệm thừa đâu đây.
Chợt nghe khoảnh khắc đan cài,
Tiếng xưa như ở bên tai vọng về.
Thoảng trong làn gió tỉ tê ,
Thầm thì ,e ấp lời thề Thư Sinh.
Chẳng hờn đâu, chỉ thương mình,
Một thời trong trắng đinh ninh nguyện lòng.
Dẫu gì cũng nhớ cũng mong,
Cứ nghe lá rụng  phập phồng con tim.
Mùa xưa có thấu nỗi niềm,
Bao giờ trở lại...lặng im...lén nhìn !
26/7/2020
Khlaphnum

ÁC QUỶ !



Người từng xẻ thịt banh da,
Nay đã về về già chẳng được nương thân.
Bởi con quỷ cái ác nhân,
Sống giữa dương trần đội lốt làm con.
Nhẫn tâm trút những trận đòn,
Khiến Mẹ mõi mòn , tủi nhục hờn căm.
Vượt xa mãnh thú , ác cầm,
Mẹ đã sinh lầm ác phụ vô nhân.
Ác giả , ác báo rõ phân
Chúa, Phật ,Thánh,Thần xin hãy ra tay.
Âm tỳ , địa ngục lưu đầy 
Thiên thu chẳng để đầu thai làm người.
Xem qua mà nước mắt rơi,
Ai gieo thảm cảnh cho đời đớn đau  ? 
9/9/2020
Khlaphnum.

HOÀI THU !



Vẫn chưa thấy dáng trang đài ,
Hửng hờ vài chiếc lá bay vô tình.
Heo may theo gót lặng thinh,
Để ta đợi mãi bóng hình Nàng Thu.
Không gian lãng đãng sương mù,
Từng làn mây trắng vi vu cuối trời.
Chiều nghiêng  theo chiếc lá rơi,
Hoàng hôn buông xuống xuyên vời vợi đêm.
Canh khuya khơi dậy nỗi niềm,
Để cho ảo mộng dầy thêm tháng ngày.
Dẫu chưa nắm chặt bàn tay,
Lời thương chưa tỏ vẫn hoài nhớ mong.
Ngỡ yêu thương đã vương lòng,
Ngôn tình ánh mắt khắc trong tim sầu .
Nào đâu phải chuyện tình Ngâu ,
Mà tâm can vẫn nát nhàu xót xa...
Làm sao quên phút mặn mà,
Bao lời trao gởi thiết tha ngọt ngào.
Chỉ vì một phút chênh chao,
Mà Thu hờn dỗi chẳng bao giờ về !
Mặc lòng ai phải tái tê,
Kệ bao kỷ niệm , giao kề khó phai.
Một lần thôi...hỡi trang đài,
Cho ta ngắm lại mãnh mai dáng hình.
Vàng trong màu nắng lung linh,
Ấm lòng vẹn vẻ, ân tình chứa chan.
Vẫn chưa thể gọi tên Nàng,
Bởi còn chi để mơ hoang diễm huyền.
Mùa xưa oằn nặng niềm riêng,
Mãi còn chất chứa ưu phiền...hoài Thu ! 
18/9/2020
Khlaphnum.