Thứ Sáu, 18 tháng 9, 2020

HOÀI THU !



Vẫn chưa thấy dáng trang đài ,
Hửng hờ vài chiếc lá bay vô tình.
Heo may theo gót lặng thinh,
Để ta đợi mãi bóng hình Nàng Thu.
Không gian lãng đãng sương mù,
Từng làn mây trắng vi vu cuối trời.
Chiều nghiêng  theo chiếc lá rơi,
Hoàng hôn buông xuống xuyên vời vợi đêm.
Canh khuya khơi dậy nỗi niềm,
Để cho ảo mộng dầy thêm tháng ngày.
Dẫu chưa nắm chặt bàn tay,
Lời thương chưa tỏ vẫn hoài nhớ mong.
Ngỡ yêu thương đã vương lòng,
Ngôn tình ánh mắt khắc trong tim sầu .
Nào đâu phải chuyện tình Ngâu ,
Mà tâm can vẫn nát nhàu xót xa...
Làm sao quên phút mặn mà,
Bao lời trao gởi thiết tha ngọt ngào.
Chỉ vì một phút chênh chao,
Mà Thu hờn dỗi chẳng bao giờ về !
Mặc lòng ai phải tái tê,
Kệ bao kỷ niệm , giao kề khó phai.
Một lần thôi...hỡi trang đài,
Cho ta ngắm lại mãnh mai dáng hình.
Vàng trong màu nắng lung linh,
Ấm lòng vẹn vẻ, ân tình chứa chan.
Vẫn chưa thể gọi tên Nàng,
Bởi còn chi để mơ hoang diễm huyền.
Mùa xưa oằn nặng niềm riêng,
Mãi còn chất chứa ưu phiền...hoài Thu ! 
18/9/2020
Khlaphnum.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét