Thứ Bảy, 27 tháng 8, 2022

HỜN THU !



Dù cho tóc đã pha sương
Tôi còn đợi mãi nẻo đường Thu qua.
Đã bao khoảnh khắc chiều tà
Lang thang tìm lại màu hoa Cúc vàng.
Kể từ độ ấy sang ngang
Bởi chưa tường tận vội vàng hờn ghen.
Thu không đợi tỏ trắng đen
Vùng vằng bước vội sang bên...kia đường .
Để rồi trong những chiều sương
Mấy ai thấu hiểu ngọn nguồn lá rơi ?
Tưởng đâu ký ức xa vời ,
Vết hằn trong trái tim tôi khó nhòa.
Cứ chờ khoảnh khắc Thu qua
Lá rơi...cũng đủ vỡ òa niềm vui.
Thế nhưng...bất giác ngậm ngùi
Giấc mơ ,ảo ảnh khó nguôi ngoai lòng.
Lẽ nào chẳng hiểu tôi mong
Lẽ nào chẳng nhớ hương nồng đã trao.
Nỡ quên ký ức ngọt ngào
Khiến lòng vụn vỡ giữa bao la buồn !
Chiều mưa tháng tám vẫn tuôn
Đố ai hiểu được ngọn nguồn tình Thu .
21/8/2022
Khlaphnum.

DUYÊN THU !



Hôm rồi Hạ đã sang ngang
Mà sao chẳng thấy bóng Nàng Thu xưa ?
Lẽ đâu là mối duyên thừa,
Nhạt nhoà luyến ái, tình chưa mặn nồng ?
Mặc ai cứ ngóng cứ trông
Heo may đủng đỉnh , Thu phong lạnh lùng.
Trời xanh , mây trắng dửng dưng
Để cho mưa gió bão bùng cuốn bay .
Trăm năm ai cứ đặt bày
Khiến cho chiếc lá vàng bay não nề.
Lòng ta chưa thoát cơn mê,
Dẫu chưa dám thốt lời thề sắc son.
Sợ Thu đỏng đảnh dỗi hờn
Khiến niềm kiêu hãnh cô đơn đắng lòng.
Mưa chiều đẩm ướt tầng không
Phận hàn đâu dám đèo bồng đài trang.
Đã bao khoảnh khắc muộn màng
Ngại ngùng khiến phải dỡ dang cuộc tình.
Bên nhau e ấp lặng thinh
Mùa qua vẫn mãi một mình...đơn phương.
Tiếc cho Cúc dại ven đường
Luân hồi tự tại phơi sương đợi chờ.
Ân tình như một giấc mơ
Ái ân còn mãi hửng hờ buông trôi.
Thôi đành cam chịu ngậm ngùi
Đứng nhìn theo lá vàng rơi...xót lòng !
Duyên tình sao mãi long đong,
Ước thề chẳng đặng hương nồng giao hoan.
2/8/2022
Khlaphnum

Thứ Tư, 3 tháng 8, 2022

TÌNH THƠ KHLAPHNUM.




1_NHỚ MÙA BÔNG ĐIÊN ĐIỂN !

Ai đó nhắc mùa hoa điên điển,
Anh nhớ ngày đưa tiễn em đi.
Ven đường  lúa níu chân ghì ,
Em thong thả bước chẳng chi là buồn.

Còn anh cứ ra tuồng điềm tỉnh,
Mà lửa lòng thiêu chín tâm can.
Ngắt bông điên điển bên đàng ,
Tay vò , tay xé ngỗn  ngang cõi lòng .

Đi chưa hết giang đồng anh hỏi
Mình ngồi đây đỡ mỏi đi  em ?
Ý anh muốn kéo dài thêm,
Muốn ngồi tâm sự nổi niềm bâng quơ.

Em chẳng hiểu hay vờ không biết,
Cứ nhẹ nhàng bước tiếp trên đê.
Làm anh bối rối tư bề,
Nghe ai xát muối tái tê cõi lòng.

Đưa em đến bến sông từ tạ,
Em lên thuyền vội vã chào nhau .
Nụ cười héo hắt vội trao ,
Cái thương , cái nhớ nháo nhào trong tim .


Anh nhút nhát lặng im không nói,
Để bây giờ vời vợi xa xôi.
Mình anh ôm mối tình côi,
Chưa chi đã khép mộng đời đầu tiên.

Những ngày tháng bưng biền ngóng đợi
Tin thư xa chẳng tới miệt đồng.
Còn chi đâu để chờ mong,
Hay là em đã lấy chồng Thành Đô ?

Giờ tự trách ngây ngô quá đổi,
Yêu mà không dám nói nên lời.
Để rồi  chiều lạnh sương rơi,
Lặng thầm bến cũ , đợi người năm xưa !
27/2/2019
Khlaphnum.

2_

VẸN CÂU THỀ !

Nghe lâng lâng trước kỷ niệm em khơi,
Tim anh bỗng rồi bời em có thấu  ?
Niềm hạnh phúc vẫn đêm ngày nung nấu,
Vẫn rộn ràng theo tiết tấu thời gian.

Nghĩ về nhau...nhớ giây phút nồng nàn
Vòng tây ấm, hồn tan vào mộng ảo.
Nỗi say đắm cơ hồ như điên đảo
Cả không gian huyền ảo lã lơi tình.

Đến bây giờ lòng anh vẫn chưa tin,
Đường hạnh phúc chúng mình chia lối mộng.
Từng đêm nhớ , vẫn tràn trề hy vọng,
Giữa tim yêu hình bóng cũ dâng tràn.

Có bao giờ anh nghĩ chuyện ly tan,
Dẫu hạnh phúc muộn màng luôn nguyện  ước.
Lòng thủy chung vẫn mơ ngày chung bước .
Tiếng hẹn thề sau trước chẳng hề phai.
15/1/2019

3_

HAI LỐI MỘNG !

Đọc Thơ em mà lòng tôi tan vỡ
Chẳng câu nào nhắc nhở đến riêng tôi.
Nên trong tim nghe hụt hẩng bùi ngùi,
Bởi tơ tưởng những lời bay theo gió

Ôi hình bóng của anh không hề có,

Giờ mới hay ai đó chẳng vấn vương.
Bởi xưa nay nào cách trở muôn phương ,

Nên nghe thấy chán chường và tuyệt vọng

Đang mơ tưởng trời xanh và gió lộng,
Bổng rơi đài vỡ mộng ủ lâu nay.
Tội cho tui bao năm tháng miệt mài
Luôn tin tưởng đấp xây niềm hạnh phúc.

Những tình thơ trãi dài trên phây bút,
Lời tình trao cảm xúc mãi nâng niu . 
Ở trong tim ấp ủ biết bao điều
Nay đã hóa đăm chiêu và chán nản.

ÔI ! chẳng lẻ tình yêu kia mù quáng,
Giữa lòng anh đã cạn chén vô thường.
Đã phai tàn nỗi nhớ với niềm thương.
Từ đây chẳng chung đường...hai lối mộng !
5/3/2019
Khlaphnum

4_
Vụng ...

Ngày vừa trổ mã đã thầm yêu,
Ra ngõ chờ ai những buổi chiều.
Cái tóc đuôi gà hay ngúng nguẩy,
Phất phơ ám ảnh cõi hồn phiêu..

Rồi một ngày em biến mất tiêu
Làm tôi nhớ mãi dáng nghiêng xiêu.
Mỗi lần qua ngõ em len lén
Đôi mắt như đang nói vạn điều.

 Lòng tôi nhung nhớ biết bao nhiêu,
 Lặng lẽ ngồi đây suốt mấy chiều.
Tự trách sao mình không quyết đoán,
 Phải nào em ấy quá là kiêu ?

Ngoài ngõ bây giờ gió hắt hiu,
Mình tôi thơ thẩn bước chân chiêu.
Nếu mà gặp lại em lần nữa...
Tôi đã sẵn sàng...nói tiếng yêu !  
3/3/2019
 Khlaphnum.
5_

DĨ VÃNG TÌNH BUỒN !




Thôi em nhé ! chuyện ngày xưa đã khép,
Lời tình buồn anh chép cả bài thơ..
Thưở ấy anh cứ thấp thỏm mong chờ
Ngày tao ngộ ước mơ cùng chung lối.

Mà đâu biết  chuyện tình ta nông nổi
Dưt đường tơ em lại vội theo chồng.
Anh bàng hoàng...niềm đau xót mênh mông,
Ngày trở lại với cõi lòng tan nát.

Anh đứng lặng lòng  thẩn thờ ngơ ngác,
Ngõ nhà ai đầy xác pháo bay bay...
Chẳng men nồng mà trời đất cuồng quay,
Tình yêu hỡi ai đặt bày vong phụ?

Niềm đau ấy theo anh vào giấc ngủ
Bao đêm trường nghe ủ rũ tâm can.
Những giấc chiêm bao vụn nát dỡ dang
Thời gian mới xua tan niềm đau ấy .

Mùa xuân tới  giá băng dần tan chảy,
Trái tim hồng gượng dậy bớt héo hon.
Vết thương lòng dù đã khép nguồn cơn,
Vẫn nhạy cảm với lối mòn tình ái.
11/2017


BẤT HỐI ?



Ai cũng có một đôi lần say nắng,
Nhưng chuyện đời rõ trắng hoặc là đen.
Chỉ có người ích kỷ lại ươn hèn
Luôn bất chấp bon chen cùng tội lỗi.

Rồi bào chữa đỗ thừa cho nông nỗi,
Phút đẩy đưa nóng vội khó giữ mình
Thề thốt rồi cố tìm cách chứng minh,
Luôn lắp liếm sự tình vì kia nọ...

Cũng có kẻ nghinh ngang như chuyện nhỏ
Cứ coi thường chẳng có chút hồi tâm.
Không ngại chi dư luận cứ ngấm ngầm
Mặc giai ngẫu cứ âm thầm đau khổ.

Những kìm nén , đến một ngày phẩn nộ ,
Chẳng ai mong giông tố giữa cuộc đời.
Nhưng lòng ai cũng mức độ mà thôi,
Đành phải thốt những lời buồn sau cuối .

Đời rộng lượng bao dung cùng tiếc nuối
Vẫn chờ mong bất hối sẽ dần tan.
Nếu hồi tâm chẳng có cớ muộn màng,
Đời dung thứ và sẵn sàng mở lối .
27/9/2018
Khlaphnum.

CHUYỆN CŨ !

Khoảnh khắc vô tình , đường đời xuôi ngược,
Nhận ra nhau ngày trước học chung trường
Tóc phai màu kỷ niệm vẫn tơ vương.
Ấy trách xưa..mình thường hay nông nổi.


Này ấy ơi, giờ cho mình xin lỗi,

Đừng để lòng hờn dỗi mãi nghe chưa !
Sau lần  đó, nhân một buổi chiều mưa,

Mình tạ lỗi đón đưa mà không chịu .

Mình đâu biết đấy chỉ là nũng nịu,
Bởi dại khờ nên đã thiếu quyết tâm.
Khi nhận ra cái khoảnh khắc sai lầm
Đành ôm hận âm thầm mà tiếc nuối

"...Là Thứ Ba " tật nhiều hơn cái tuổi, (1)
Cứ vô tư trò đuổi bắt, trốn tìm.
Nào biết đâu có kẻ vẫn lặng im
Chờ cơ hội hỏi thêm về bài toán...

Giờ gặp lại cũng bất ngờ một thoáng,
Ký ức vui một đoạn của đường đời .
Chia tay rồi tiếc nuối lại đầy vơi,
Miền kỷ niệm tuyệt vời ai đánh thức !
4/7/2019
Khlaphnum.

OAN TÌNH NGÂU !

Thật hư truyền thuyết thượng thừa,
Mà trần gian phải chịu mưa sụt sùi.
Tình duyên ai nỡ chia đôi,
Để khi gặp lại ngậm ngùi lệ rơi.

Đã là Tiên ở trên trời,
Mà sao chẳng thể thảnh thơi an nhàn.
Vướng chi tình cảm trái ngang
Dây chi nghịch cảnh bẽ bàng duyên tơ ?

Tình yêu một thoáng đâu ngờ
Chạm nhau ánh mắt ,ngẩn ngơ lịm hồn.
Biết đâu là dại với khôn,
Con tim xao xuyến dập dồn bừng lên.

Tâm hồn thư thái bồng bềnh,
Làm sao phân biệt cảnh Tiên_hạ Phàm.
Cùng nhau kết nghĩa đồng tâm,
Đâu hay giới luật ngầm ngầm rẽ chia.

Thương tâm giây phút xa lìa,
Luật trời ngăn cách lia thia lỡ làng.
Sầu thương tình hận vương mang,
Sông Ngân chứng tích đôi đàng xót đau.

Mỗi năm gặp gỡ lệ trào,
Khiến trần gian phải lao đao ngập chìm.
Luật trời dẫu có oai  nghiêm
Cũng không quản nổi trái tim đắm tình.

Oan khiên vạn kiếp sinh linh,
Duyên tình trắc trở tự mình diệt thân.
Thiên Thai cho đến Hồng Trần,
Bao giờ hết cảnh rẽ phân tình trường ?

Để tình Ngâu trọn yêu thương,
Mặc cho nhân thế vô thường cộng sinh.
Xin ai chớ quá vô tình,
Trái tim đã chọn trung trinh chẳng rời.
9/8/2018
Khlaphnum.

10_

GIẢ BIỆT MƯA NGÂU !

Hôm qua Chức Nữ, Ngưu Lang
Vừa ra điểm hẹn ngỡ ngàng hỡi ôi !
Ô Thước đã tuyệt chủng rồi,
Còn đâu đủ để nối đôi cái bờ.
Hai bên chết lặng ngẩn ngơ,
Từ nay chắc chỉ Lai_vờ_chim thôi.
Cõi trên cũng phải đổi đời,
Để cho hết cảnh mưa rơi não nề.
Trần gian hết chịu thảm thê,
Không còn lũ lụt tràn về đó đây.
Sông Ngân chắc cũng vơi đầy
Chờ khi nước cạn ra ngay giữa dòng.
Chức_Lang thỏa ước cùng mong
Thế là có cuộc tao phùng như mơ.
Mưa Ngâu còn ở trong thơ,
Trần gian từ đấy đừng chờ uổng công !
8/8/2019 (8/7 âl)
Khlaphnum.

11_CHIỀU BUÔNG...

Chiều buồn mưa lâm thâm
Nghe thì thầm tiếng gió
Như lời ai cạn tỏ,
Đang nhắc nhở điều chi...

Như tiếng lòng lâm li
Từ nơi ấy vọng về
Cho lòng ta tái tê
Cho câu thề thức dậy .

Lửa lòng như rực cháy
Ta xa mấy mùa mưa?
Mà thời gian đẩy đưa,
Niềm vui chưa kịp tới

Biết là em ngóng đợi,
Mà dịu vợi xa xôi
Tình anh vẫn đơn côi
Cũng bồi hồi ước vong

Nhìn trời cao lồng lộng
Mơ hình bóng người thương
Nỗi lòng thêm vấn vương
Thuở chung đường xưa cũ

Ngoài trời mưa vần vũ
Nâng chén rượu nhạt môi
Độc ẩm giữa tình đời
Thêm rã rời nhân thế

Cuộc đời đầy dâu bể
Nào đâu dễ vượt qua
Mơ ngày hết chia xa
Sẽ chan hòa hạnh phúc.
31/10/2019
Khlaphnum

Ra đường gặp mặt mỗi ngày,
Lạ ghê chẳng chịu giơ tay vẫy chào.
Bốn con mắt lướt qua nhau,
Dường như chẳng chút ngọt ngào gởi theo.
Một hôm thấy có đứa đèo
Trong lòng như nước sôi reo nóng bừng.
Máu dồn lên não tưng tưng,,
Mặt mày như gấc phừng phừng lửa rơm.
Hai con mắt đỏ gườm gườm,
Anh hùng non dạ lôm côm thôi mà !
Thế là từ ấy ngộ ra,
Trong tim hình bóng ai đà in sâu.
Tình yêu như đã khơi màu,
Tóc tai , quần áo bổng đâu gọn gàng !
Canh giờ người ấy đi ngang,
Như tình cờ gặp hỏi han đôi  điều.
Bao lần học nói tiếng yêu,
Tập tành diễn xuất ra chiều ngon ơ...
Vội ra ngoài ngõ ngồi chờ,
Vừa trông thấy dáng, cứng đơ lưỡi mồm.
Gãi đầu, bứt tóc chôm bôm,
Con trai thời ấy vẫn còn ngây ngô.
Bây giờ cảnh sống xô bồ,,
Za lô, phây bút khỏi lo bẽ bàng .
27/10/2019
Khlaphnum.

13_ĐOẠN CUỐI !

Em ra đi phía ấy vẫn ngọt ngào,
Anh một mình ngắm vì sao đêm lẻ.
Lòng đăng đắng bởi niềm đau vò xé
Mấy Đông rồi đẩm lệ giữa hoài mong.

Nhớ không em trong khoảnh khắc tình hồng,
Bao nguyện ước chất chồng thêm nặng gánh.
Cả khoảng đời vô tình ta nhặt nhạnh
Để bây giờ canh cánh một niềm đau.

Cứ mộng mơ hạnh phúc sẽ dạt dào,
Mà đâu biết khao khát thành vô nghĩa
Nếu biết trước cuối đoạn tình như thế.
Thì đau lòng dâu bể có hơn không?

Giờ đắng cay đành phải nuốt vào lòng,
Mặc tê tái của ngày Đông lạnh giá.
Cuộc tình ấy phải đâu là tất cả,
Xếp lại rồi , xin trả cả đời nhau. 27/10/2019
Khlaphnum. 14_ĐÓN EM !
Em ghé Sóc trăng một buổi chiều,
Miền quê yên ả biết bao nhiêu.
Anh đưa em dạo vòng quanh phố
Hòa giữa dòng xe cộ dập dìu.
Phố thị đèn giăng đủ sắc màu,
Về đêm nhấp nháy tựa vì sao.
Dòng sông giữa phố thêm huyền ảo,
Ánh điện lung linh sóng dạt dào.
Sóc Trăng nhỏ lắm phải không em ?
Cuộc sống miền quê thật êm đềm.
Khao khát bao năm đường rộng mở,
Khang trang phố xá đẹp giàu thêm.
Cuộc sống đang từng bước đổi thay,
Công trình rộn rã suốt đêm ngày.
Thêm nhiều nhà máy, khu công nghiệp...
Thu hút đầu tư đến chốn này .
Bao nhiêu dự án sẽ khởi công,
Đánh thức tiềm năng những cánh đồng.
Công nghệ nâng tầm trong sản xuất,
Mùa vui rạng rỡ những niềm mong.
Chỉ một vòng xe đã hết rồi,
Ta cùng ghé quán chuyện trò thôi.
Quê hương anh đó còn gian khổ,
Mà vững niềm tin sẽ đổi đời.
Tháng mười có dịp nhớ về thăm
Xem hội ghe Ngo, dự cúng Rằm.
Cốm dẹp, trái cây cùng sản vật,
Dâng lên trời đất để đền ân.
15/10/2019
Khlaphnum.
15_VỖ VỀ...
Ngoài trời kia mưa gió cứ miên man , Lòng anh mãi ngỗn ngang đường tơ rối. Ở quê xa chắc là em đang dỗi , Chốn khuê phòng ôm nỗi nhớ mong anh. Hãy yên tâm mà dỗ giấc mộng lành, Tàu anh vẫn đang tròng trành rẽ sóng. Anh vẫn đi trên con đường hy vọng Để mỗi ngày cuộc sống vững bền hơn. Ngủ đi em đừng có mãi dỗi hờn Tình anh vẫn keo sơn và chung thủy, Đừng để lòng cuốn theo lời dị nghị Bởi người đời ích kỷ cứ dèm pha. Rồi một ngày...ngày ấy chẳng còn xa, Ta sẽ cất tiếng ca cùng năm tháng. Anh sẽ về một niềm vui vô hạn , Vòng tay nào lãng mạn chẳng rời nhau. 3/11/2019 Khlaphnum 16_

CHIẾC LÁ MÙA ĐÔNG !

 Ai đem chiếc lá màu Đông,
Luyện nên bùa chú bỏ trong đêm dài
Để cho tình cũ lá lay ,
Đêm nằm trăn trở nhớ ai bên chồng .
Kẻ kia biết có hơn không,
Hay là ôm cả khối lòng quạnh hiu.
Quyền năng xoay chuyển Tình yêu, Hay là thừa gió theo chiều bẻ măng ? Trăm năm một khối tình bằng, Ai như chú Cuội yêu Trăng hết lòng. Hằng Nga có biết hay không? Mà sao vẫn cứ lạnh lùng dửng dưng. Nhân gian ai cũng đã từng, Trái tim giá lạnh Mùa Đông một lần. Bùa yêu hay chuyện phù vân , Thực hư ngụy tạo thêm phần liêu trai . Lá Đa rụng khắp non đài, Cuội nay chắc cũng nguôi ngoai Cung Hằng ! 3/11/2019 Khlaphnum 17_

CŨNG VÌ ANH...



Giờ mới nghe em thốt những nổi niềm,

Anh nghe nhói trong tim và dạ xót.
Ở nơi xa giữa màn đêm nắn nót,
Viết vần thơ dịu ngọt gởi về em.

Chỉ mong sao một khoảnh khắc êm đềm,
Được dành riêng một mình em gái nhỏ.
Để từng đêm những nhớ thương vò võ
Sẽ dần tan trong nhịp thở miên trường.

Cách muôn trùng nên nỗi nhớ niềm thương,
Chỉ gói ghém gởi phương xa chờ đợi.
Những lời khuyên chân tình anh muốn nói,
Em đừng buồn sẽ tới những niềm vui.

Đừng xót xa , đừng để dạ ngậm ngùi
Mùa xuân của cuộc đời đang hé nở.
Anh đã hiểu vì đâu em nhung nhớ,
Sẽ không làm tan vỡ mộng tình em !
Cũng vì anh...mà nặng gánh sầu đêm,
Anh chợt hiểu một nỗi niềm xa lắm...
Đã gây nên giấc mơ tình say đắm
Để đau buồn sâu đậm trái tim yêu.

Dẫu lời anh chẳng biểu cảm mỹ miều,
Nhưng chứa đựng biết bao điều chân thật.
Anh chẳng biết thế nào là nhiều nhất,
Trọn cuộc đời được mất...một người thôi .

29/12/2019
Khlaphnum.

18_

CÓ MỘT MÙA GIÁNG SINH...

Tôi nhớ lâu rồi...đã rất lâu, Thời chưa dám nghĩ mộng ban đầu . Trắng tay áo vá chưa no bữa Đôi dép mòn như lưỡi cạo râu ! Biết yêu cũng được mươi mùa tết, Lắm lúc mơ màng mộng lứa đôi. Ôm ấp riêng tình không dám tỏ, Con tim lỡ nhịp để tình trôi... Năm ấy vào đêm lễ Giáng sinh , Bạn bè hò hẹn với nhân tình . Mình tôi ở lại căn phòng vắng Ngoại đạo nhưng cầu chúa đức tin. Đang ngồi thơ thẩn nhìn ra phố , Xem họ dìu nhau cũng chạnh lòng. Buồn bã định vào ru giấc mộng, Bóng ai thấp thoáng dáng chờ trông... Ấy đến bên tôi rủ dạo chơi, Giữa đêm Thiên chúa sắp ra đời. Tim tôi run rẫy...mà lo lắng... Túi chẳng đồng xu...mộng vỡ đôi ! Tôi đành nói dối bởi...đau chân , Thất vọng nhìn tôi " Ấy" ngập ngừng. Thôi thế ngồi đây nhìn thiên hạ, Mừng...lo...tim cứ nhảy lung tung. Thuở ấy đạo đời rất khắc khe, Phân đôi ranh giới khiến e dè... Bao nhiêu đôi lứa đành tan vỡ... Chỉ biết Cầu xin Chúa chở che. Có lẽ do tôi quá thật thà, Tình yêu tôi muốn đẹp như hoa. Không hề gian dối , không toan tính, Chẳng muốn làm phai dáng ngọc ngà. Rồi ngày tháng ấy cũng qua mau, Chả biết người ta nghĩ thế nào ? Mặc cảm tôi đành ôm tiếc nuối, Nhiều khi chạnh nhớ cứ nao nao. Đã mấy mươi mùa chúa giáng sinh, Lòng tôi đau đáu chuyện ân tình. Cầu xin Đức Chúa ban điều ước , Để "Ấy" mai sau trọn phúc lành. 22/12/2019 Khlaphnum 19_

MIỀN NHỚ...



Lang thang về kỷ niệm xưa,
Miền thương , miền nhớ như vừa đâu đây.
Bao nhiêu ký ức vơi đầy,
Bóng hình dĩ vãng lạ thay chẳng mờ.
.
Cảnh quen mà dạ bơ vơ...
Người xưa chẳng biết bây giờ nơi đâu?
Trách ai đã bắt nhịp cầu,
Để cho hoang phế nỗi sầu riêng tôi.

Bâng khuâng một chút ngậm ngùi
Dòng mơ còn đó cứ trôi lạnh lùng.
Chỉ còn kỷ niệm riêng chung,
Nỗi niềm dang dỡ lắng cùng nỗi đau.

Riêng tư một chút nghẹn ngào,
Một miền thương nhớ nao nao trở về.
Lặng thầm trong nỗi tái tê,
Bây giờ còn những ê chề bủa vây.

Góc xưa nhện đã giăng đầy,
Người đi chẳng trở về đây một lần.
Còn đâu hình bóng cố nhân,
Có chẳng lớp bụi phong trần ngủ yên.

Dặn lòng quên hết ưu phiền
Mà ta nào phải thần tiên trên đời?
Vẫn còn máu thịt tanh hôi,
Bao nhiêu nhẫn nhịn nhất thời vụt tan.

Chạnh lòng thêm chút bàng hoàng,
Ai làm trở gió giá băng lạnh lùng.
Dường như cũng đã đầu Đông,
Miền thương, miền nhớ bềnh bồng vây quanh...
14/12/2019
Khlaphnum.

20_

CHỈ LÀ...


Chỉ là một chút mơ màng ,
Đừng ai kết tội đa mang mộng thường.
Anh đâu có nói rằng thương,
Chỉ là thấy thiếu khi đường vắng ai.
Có chăng nỗi nhớ đan cài
Chớ anh đâu có mảy may ngóng chờ.
Ngồi buồn anh viết câu thơ,
Viết dùm cho cái thẩn thờ con trai..
Có chăng mấy tiếng thở dài ,
Chỉ là cơn gió thổi bay ý từ.
Anh nào có bị có tương tư,
Chỉ là cắn bút ngồi thừ nghĩ suy.
Cũng không lo lắng điều gì,
Chỉ là thiên hạ thị phi tưởng dùm .
Đêm về mộng mị tùm lum,
Chỉ là mơ thấy ba cùng với ai.
Chỉ là...đêm , chỉ là...ngày
Chỉ là hình bóng chẳng phai trong lòng...
4/12/2019
khlaphnum.

21_

CHUYỆN TÌNH ANH BÁN CHIẾU !

Tình anh bán chiếu ai còn nhớ
Lỡ hẹn con đò thả nước xuôi.
Bến  vắng  nao nao niềm trắc  trở
Tình riêng  khóc hận đến muôn đời .
Bảy Ngã bèo trôi luống ngậm ngùi,
Ngẫm nhìn thế sự bạc như vôi.
Nổi buồn theo nước lênh đênh mãi,
Ai thấu tình anh dẫu  lỡ, bồi  ?
Ngã Bãy_Cà Mau chẳng có xa ,
Mà anh cứ ở mãi quê nhà
Để người ngóng đợi thương hồ mãi ,
Lỡ cái duyên thầm phận gái nha  !
Đến lúc  em đây đã lấy chồng,
Muộn  màng  bến đợi hết chờ mong .
Em qua xứ lạ làm dâu mới ,
Anh  tiếc công ngồi dệt chiếu bông .
Cũng bởi do anh nhát quá thôi,
Thương mà chẳng dám tỏ đôi lời.
Thân em phận gái mười hai bến,
Dù đục, dù trong cũng một đời.
ĐôI chiếu bông còn nặng trĩu vai,
Buồn tình anh biết tặng cho ai ?
Khoang thuyền anh cất tình dang dỡ,
Sầu đến trăm năm vẫn nhớ hoài .
Khlaphnum.
(chỉnh sữa 27/9/2017)
22_OAN KHÚC MÙA ĐÔNG...

Đâu cứ phải Thu đi nên mùa Đông mới đến,
Bởi mùa Đông cuộc đời đã ngự từ lâu.
Đừng ngỡ trái tim vẫn máu đỏ tươi mầu
Mà phán xét theo những điều quy cũ.
Đã từ lâu đâu còn là giấc ngủ,
Suốt những đêm dài mộng mị miên man.
Bỏ mặc con tim trong thế kỷ băng hàn
Và những giọt yêu thương đang dần hóa thạch.
Cứ để thời gian và muôn chiều thử thách ,
có đủ phép mầu để khuất phục giá băng?
Nhở bằng không, ở cõi vĩnh hằng
Ta lặng lẽ nở nụ cười hạnh phúc.
Ta bằng lòng dù đó là địa ngục,
Bởi năm tháng cuộc đời nào có khác gì đâu !

27/11/2010
Khlaphnum.


23_THIÊN TÌNH MỘNG ! 

Giờ này em đã ngủ say,
Mong em có được mộng đầy yêu thương .
Đừng mơ lối ấy_Thiên Đường,
Hãy tìm quanh quẫn mộng thường ấm êm.
Đêm nay muốn nói cùng em,
Sợ làm lay động êm đềm giấc mơ.
Anh ngồi viết mấy vần thơ,
Mà lòng cảm thấy thẩn thờ làm sao ?
Biết là trăm nổi khát khao,
Biết là muôn vẻ dạt dào yêu thương.
Rồi mai trong suốt dặm trường,
Bao nhiêu lối mộng vấn vương nẻo về.
Sợ rằng thực tại tái tê,
Để Thiên Tình Mộng đê mê rả rời .
Thôi thì phó mặc cho trời,
Dẫu sao cũng một kiếp người trầm tư !
khlaphnum.

24_KHÚC NHẠC BUỒN !

Nằm nghe một khúc nhạc buồn,
Tiếng ca day dứt, sầu vương cuối mùa.
Còn đâu mộng ước ngày xưa,
Rót vào tai chút âm thừa xót xa...
khlaphnum
(21/12/2016)


25_SAY !

Ta say nào phải ta buồn,
Em về đi kẻo thấm sương cuối mùa.
Trả em cả tiếng yêu xưa,
Rót cho cạn chén rượu thừa nồng cay ! 
Khlaphnum.



26_
TRỘM TÌNH !

Giả vờ như thể hớ hinh,
Biết ngay ! có kẻ rập rình từ lâu.
Mở hồn, bỏ ngỏ chiêm bao,
Bẩy tình giăng sẵn ngọt ngào đêm đêm.
Quả tang kẻ trộm con tim,
Tim anh hòa nhịp tim em…bồi hồi!
Khlaphnum

27ĐIỀU EM TIN....

Điều em nghĩ anh tin  là có thật,
Bởi cuộc đời được mất chẳng vì đâu.
Cuộc yêu đương dù quá đổi đậm sâu.
Thì duyên nghiệp bể dâu nào tránh khỏi.

Rồi  mai mốt nếu thói đời thay đổi,
Thì dù em chẳng có lỗi lầm chi ,
Phần số nào đứng  trước ngưỡng phân ly
Cố níu kéo cũng trở thành vô nghĩa...

Nhưng anh vẫn  tin  đời đâu chỉ thế,
Phép lạ  còn có thể vẫn xảy ra.
Có những khi hạnh phúc bổng vỡ oà
Trong khoảnh khắc tưởng chừng như xa lắm...

Người trong  cuộc vẫn muôn vàn rối rắm,
Mà con tim luôn sâu đậm chữ yêu.
Nên ta dành từng hạnh phúc chắt chiu
Xây cõi mộng an lành trên dương thế .

Hạnh phúc_khổ đau chỉ là nét vẽ ,
Của bức tranh đời, lý lẽ chân phương.
Với những  phần chen sáng tối nhiễu nhương.
Người ta chọn cho mình theo võ đoán.

Ai cũng nghĩ đến những điều tươi sáng,
Dại dột chi làm bạn với ưu phiền.
Mà phận đời tiềm ẩn những truân chuyên
Nên may_rủi vẫn còn nguyên ẩn số .

Đời vẫn thế  khác chi bài toán đố ,
Bất phương trình với nghiệm số chính phương.
Điều kiện đưa ra thực tế bình thường,
Mà đáp án mỗi người luôn khác hẳn .
Khlaphnum.
(Cảm tác cùng Giang Thanh Văn)

28_THUYỀN GIẤY ..

Chiếc thuyền chở tuổi thơ tôi,
Bao nhiêu năm chẳng đổi dời hình dong.
Chở bao nhiêu giấc mơ hồng
Lênh đênh xuôi ngược bên dòng đời trôi,
Chở bao ký ức cuộc đời,
Hôm nay quay ngược về nơi ngọn nguồn….

Từ hồi tóc chỏm dễ thương,
Trời mưa vũng nước bên đường tung tăng.
Rủ thêm hàng xóm mấy thằng,
Xếp thuyền giấy thả lăng xăng đua tài.
Tròng trành gió thổi lăn quay,
Chiếc thì chạy loạn loay hoay giữa dòng.
Vui sao cái tuổi Nhi Đồng,
Chiếc thuyền giấy nhẹ như không nổi buồn.

Rồi khi đến tuổi vấn vương,
Chiếc thuyền giấy chẳng vô thường nữa đâu.
Có khi chở nổi lo âu,
Có khi chở khẳm những câu thơ tình.
Chở đầy ký ức thư sinh,
Chở luôn tất cả niềm tin vào đời…

Đến thời mộng ước lả lơi,
Chiếc thuyền giấy chở thơ tôi xuôi dòng.
Vô tình tấp lại bờ sông,
Có người vớt được phải lòng thơ tôi.
Chiều chiều thuyền giấy vẫn trôi
Mà tôi đâu biết có người chờ trông !
Bài thơ thuyền giấy phiêu bồng,
Vô tư tôi cứ trãi lòng…tương tư.
Rồi ngày tôi phải tạ từ,
Tôi ra Tỉnh học, thuyền thơ chẳng còn,
Bao ngày chờ đợi héo hon,
Người Ta mới hỏi bà con xa gần
Hỏi nhằm cái đứa bạn thân,
Nên tôi mới rõ phúc phần thuyền thơ.
Mà đời nào có như mơ,
Tình chưa kịp bén duyên tơ bẽ bàng.
Tôi chưa kịp trở về Làng
Thì người ta đã sang ngang theo chồng.
Bao nhiêu thuyền giấy còn không,
Hay là một ngọn lửa hồng hoá thân ?
Cõi lòng tôi cứ phân vân,
Xót xa cay đắng cho vần thơ yêu.
Sông xưa giờ cũng tiêu điều
Từ khi vắng bóng người yêu...thơ mình.

Chẳng còn thuyền giấy xinh xinh,
Nhưng đời tôi vẫn chung tình với thơ !
8/2017
Khlaphnum.

29_
LỠ VIẾT...
Vì lỡ một lần viết : nhớ em
Người ta giận dỗi mãi không thèm
Vào trang bình luận đùa vui vẻ
Để nổi niềm riêng trống vắng thêm .
Tôi có ngờ đâu ấy giận hờn ?
Vô tình giữa lúc quá cô đơn
Khiến Tôi gõ phím trong vô thức
Kìm nén bao ngày chữ nhớ... tuôn.
Vắng em Tôi chẳng thiết làm thơ
Thi hứng tan trong nỗi hửng hờ.
Muốn viết vài câu như...nói dối
Mà sao cái nhớ chiếm đầy cơ !
Thôi em cứ giận cứ hờn đi
Tôi có phân bua cũng ích gì !
Lỡ viết ra rồi sao xoá được
Tôi đành giữ mãi ...khối tình si .
24/9/2021
Khlaphnum 30_LỜI THỀ ÁNH TRĂNG !
Trăng vàng trãi khắp bờ đê,
Hình như tìm kiếm lời thề năm xưa ?
Giọt thời gian cứ đong đưa,
Mà bao kỷ niêm vẫn thừa trong tâm…
Thuở ấy tôi mới mười lăm,
Còn em mái tóc âm thầm chắn ngang.
Vô tư cười nói rộn ràng,
Cùng nhau bắt bướm ép trang giấy hồng.
Hai tâm hồn vẫn trắng trong,
Mặc cho bạn ghép “vợ _chồng” đùa vui..
Thời gian mía ngọt khoai bùi
Tóc dài Thiếu nữ lại lười tung tăng.
Thích cùng ngồi ngắm vầng trăng,
Bên nhau nói chuyện đến hàng giờ luôn..
Trăng thanh chứng kiến ngọn nguồn
Lung linh trãi rộng nẻo đường tình yêu.
Cỏ cây đâu cũng mỹ miều,
Không gian ẩn chứa bao nhiêu ái tình.
Ngắt từng hoa cỏ xinh xinh,
Ghép tên hai đứa chúng mình bên nhau.
Lặng im chẳng nói câu nào,
Ngước nhìn ánh mắt xuyến xao lạ thường.
Có gì như thể vấn vương,
Mà sao bối rối đang dường ấp e.
Ngày tôi đi học xa quê,
Vầng trăng chứng kiến lời thề lứa đôi.
Thế mà năm tháng xa xôi,
Mình tôi trở lại ..tôi ngồi mình ên.
Thượng tuần Trăng cũng buồn tênh,
Cứ nhàn nhạt tỏa càng thêm nặng lòng.
Một mình ngồi giữa mênh mông.
Lời thề cố gỡ , càng nồng nàn thương .
Khlaphnum. 31_TÌNH LỠ...
Anh đừng nhắc chuyện ngày xưa chi nữa,
Đoản khúc buồn đã tắt lửa yêu đương..
Chẳng nợ nhau nên không thể chung đường
Còn duyên số chút ân tình ngắn ngủi.

Lời trách móc chỉ gây thêm buồn tủi,
Để đôi lòng chất chứa nổi khổ tâm.
Biết bao đêm em lau lệ âm thầm
Vì nghịch cảnh đành làm người vong phụ. !

Lời muốn nói chẳng bao giờ là đủ,
Chỉ làm cho người cũ bận tâm thêm..
Cuộc tình mình chẳng đặng miếng trầu têm,
Đành nhắm mắt đưa duyên vào bến lạ.

Nào phải em đã cam tâm đổi dạ,
Trong lòng anh cũng quá hiểu vì sao.
Ly tan này đâu chỉ có anh đau?
Thôi anh nhé đừng trách nhau tình lỡ…

Đời chia lối cho tình mình dang dỡ,
Mộng không thành chớ ai nỡ phân ly.
Chỉ xin anh hãy hiểu rõ oan nghì
Mà duyên phận Nữ Nhi thường cam chịu .
22/3/2018.
Khlaphnum.
32_YÊU MÌNH ÊN !
Nhà Tui ở tận Miền Tây,
Phù Sa nước ngọt vườn đầy trái ngon.
Hồi Tui đi học Sài Gòn,
Quê mùa như trái bòn bon ngọt lành.
Nhưng lòng chân chất tươi xanh,
Bề ngoài trọng dạ chân thành như nhau.
Nói năng chẳng được ngọt ngào,
Một lời đã hứa lúa rau vẹn gìn.
Có nhiều bạn gái xinh xinh,
Nghe thương hổng dám tỏ tình …sợ quê.
Sợ quê mùa quá họ chê,
Họ còn đùa cợt ê chề lắm luôn.
Suy đi nghĩ lại thấy buồn ,
Cho nên từ ấy tôi thường đăm chiêu.
Góc sân ghế đá chiều chiều,
Mình ên ngồi đó buồn hiu lặng nhìn.
Ghét mình chẳng có tự tin,
Cứ ôm ấp cái bóng hình trong tim.
Nhiều khi cũng muốn đi tìm,
Gặp rồi…mà vẫn lặng im bao lần..
Tội cho ghế đá góc sân,
Thời gian phải chịu mòn dần một bên..
Khổ thân yêu có mình ên,
Tương tư cứ phải vững bền tương tư .
Khlaphnum. 33_CHUYỆN YÊU XƯA !
Ba mươi năm trước khi vừa lớn,
Chập chửng vào yêu với dại khờ.
Chỉ mới nhìn người qua ánh mắt,
Mà lòng xao xuyến muốn yêu cơ !
Người vẫn thường qua trước ngõ này,
Chiều vàng nắng nhạt cuối chân mây.
Lòng tôi thấp thỏm luôn chờ đợi,
Chỉ để nhìn nhau một phút giây.
----------
Lúc ấy tôi chưa dám ngõ lời,
Mà người như đã hiểu lòng tôi.
Bao lần ánh mắt như e thẹn,
Vội vã quay đi dạ rối bời.
Thuở đó còn bao chuyện ngại ngần,
Nữ Nam " thọ thọ bất tương thân"
Yêu đương giấu kín không ai biết,
Chỉ có bạn bè mới tỏ phân.
-----
Yêu nhau chẳng dám nắm bàn tay,
Mượn cớ cùng ôn với học bài.
Ghế đá góc sân cùng chứng kiến,
Hai người ngồi đó ngắm mây bay !!!
---------
Ba tiếng mà sao quá khó khăn,
Nhiều đêm cứ nghĩ ngợi miên man.
Biết làm sao để cho người hiểu,
Để trái tim này hết thở than.
--------
"Thời thế cho nên phải thế thôi",
Tình trong ánh mắt với bờ môi.
Nụ cười e ấp như thầm tỏ,
Mình đã trao nhau...ước nguyện rồi !
8/11/2018
Khlaphnum. 34_CHUYỆN XƯA !
Cái thời mười chín_hai mươi,
Trong lòng biết rõ một người mến tôi.
Thường hay qua rủ dạo chơi,
Những chiều gió mát cùng ngồi bên nhau.
Trong tim tôi vẫn khát khao,
Dấu che anh mắt ngọt ngào thiết tha.
Mỗi lần chạm mặt người ta
Cái nhìn bối rối như là...dối gian !
Phải đâu tim lạnh khô khan,
Mà do phần số cơ hàn phải vương,
Biết lòng em có tỏ tường ,
Riêng tôi chả biết liệu lường ra sao ?
Nhiều lần tôi muốn thương trao,
Bao nhiêu cảm xúc dạt dào…bổng dưng
Hoá thành câu chữ lung tung
Những gì muốn tỏ chợt dừng trên môi.
Ngập ngừng nói chẳng ra lời,
Hình như người ấy buồn thôi là buồn !
Rồi ngày trở lại quê hương
Là ngày ly biệt đôi đường cách ngăn
Buồn đau rồi cũng phai dần,
Tuy rằng hình bóng cố nhân chẳng nhoà.
Một ngày tôi được tin xa,
Người xưa giờ đã sang nhà người dưng.
Thôi thì thư gửi chúc mừng,
Dù trong lòng vẫn rưng rưng chút buồn.
Còn chi mà phải vấn vương ,
Nẻo về dĩ vãng vô thường người ơi !
Khlaphnum. 35_TÌNH HỒNG !
Ngày xưa Phượng thắm màu môi,
Nụ cười em khiến hồn tôi ngỡ ngàng.
Lục tìm lưu bút từng trang,
Mà lòng vẫn cứ bàng hoàng xuyến xao
Tưởng chừng là giấc chiêm bao
Nghe chùm Phượng vĩ thì thào chuyện xưa….
Chuyện xưa nói mấy chẳng thừa,
Nghìn trang thơ viết vẫn chưa cạn nguồn.
Những dòng mực tím yêu thương,
Vẫn còn nhuộm tím nẻo đường tình nhân.
Phượng rơi đã biết bao lần
Mà tình xưa vẫn ngại ngần viết ra.
Bởi ngày xưa rất thiệt thà,
Dẫu cho tình cảm mặn mà khó phai.
Nhưng mà đố có một ai,
Dám đem tình cảm công khai bạn Thầy.
Mẹ Cha biết được la rầy,
Bảo không lo học đặt bày yêu đương.
Những dòng chữ viết dễ thương
Dúi vào tay giữa sân trường thật nhanh.
Rồi về cửa lớp đứng canh
Con tim loạn xạ, tái xanh mặt mày.
Mà em đâu trả lời ngay,
Để anh hồi hộp mấy ngày đợi mong…
Trắng trong một mối tình hồng,
Vẫn còn lưu mãi ở trong tâm hồn..
Gió lay chum phượng dập dồn
Bỗng nghe ấm áp cả buồng tim ta …
14/4/2017
Khlaphnum. 36_NGỐC NGÀY XƯA !
Anh mãi nhớ những tháng ngày yên ả ,
Nét vô tư khỏa lấp những u buồn.
Nổi thương sầu từ đó cũng chưa vương,
Như đôi bướm trong vườn hoa mê mãi.
---------
Những câu thơ hai đứa mình ghép lại
vẫn còn hoài trong trí nhớ của anh.
Niềm ước ao ngày ấy rất chân thành,
Mà duyên kiếp khiến xui đành cách trở.
--------------
Phải xa nhau dằn lòng bao niềm nhớ ,
Cứ thầm mong vẫn nặng nợ lương duyên.
Bóng hình em sâu đâm mãi trong tim,
Đêm sầu muộn cứ im lìm thao thức.
-------------
Nổi nhớ em vãn tràn trong lòng ngực
Cứ mơ màng tiếng nức nở chia tay,
Hình bóng em nào có dễ nhạt phai.
Nhớ suối tóc phủ bờ vai đen mượt,
Anh run run chợt đưa tay ve vuốt
Trái tim anh suýt vuột rớt ra ngoài.
Em nhìn anh trong ánh mắt đắm say,
Anh Ngốc quá....đến hôm nay mới biết !!!
------------
Ngày xưa đó mối tình đầu tha thiết,
Vẫn trắng trong điểm xuyết chút ngây thơ.
Nên có bao nhiêu chàng Ngốc ngẩn ngơ,
Thầm xây đấp mộng mơ ngày hoa chúc.
-------------
Đêm trống vắng cõi lòng như thôi thúc,
Những nhớ thương theo nét bút trào dâng.
Để chiêm bao chàng Ngốc hết ngại ngần,
Niềm ân ái một lần...mơ trọn vẹn !
26/7/2017
Khlaphnum. 37_ĐỢI CHỜ…
Nghe tin em về quê ăn Tết,
Lòng nôn nao chưa hết mừng vui.
Mà sao có chút bùi ngùi,
Biết em còn nhớ thằng tui hông nào ?
Bao kỷ niệm ngọt ngào thuở ấy,
Cùng đùa vui chạy nhảy rong chơi.
Em nay đã trưởng thành rồi,
Quên thời thơ ấu ở nơi ruộng đồng !
Nên về xứ mà hông cho biết,
Mới hay nè ,anh tiếc lắm thay !
Để ra sông cái quăng chài,
Bắt con cá bống tiệc bày đãi em.
Nơi phố thị chắc thèm đủ thứ
Vậy từ từ thưởng thức món ngon.
Tôm sú lăn bột chiên giòn,
Canh chua điên điển em còn nhớ hông ?
Về đúng lúc lúa đồng chín rộ,
Cá Rô mề kho tộ khỏi chê
.Rồi thì lẫu mắm nhà quê
Rau đồng mà nhúng là tê tái hồn !
Ý mà em có còn nhớ rõ,
Hồi cái thời còn nhỏ tắm sông ?
Lội bùn khi nước đã ròng,
Hái rau bắt ốc , bắt còng bắt cua?
Giờ nhắc lại ngày xưa vui quá,
Em đi xa buồn cả dòng sông.
Lòng anh luôn cứ phập phồng
Sợ rằng em sẽ theo chồng bỏ anh.
2/2018
khlaphnum. 38_THẦM KÍN !
Bao nhớ nhung em giấu kín trong lòng,
Anh nhát quá vờ không hề hay biết.
Thơ em tỏ mà lòng anh thầm tiếc
Tháng năm dài bóng chiếc cả hai ta.
Ôi ! phải chi trong những tháng ngày xa,
Anh mạnh dạn nói ra lời thầm kín.
Mà duyên số lại thường là vô đính,
Chẳng như mình suy tính được em ơi !
Và hôm nay ta kịp hiểu nhau rồi,
Thì em chớ buông lời thêm ai oán.
Anh đã biết xin em đừng lo lắng
Dẫu bây giờ xa vắng một trời thương.
Rồi mai đây sẽ vẹn vẻ chung đường,
Luôn khắng khít uyên ương xây tổ ám.
Em hãy giữ lửa tình luôn nồng thắm
Để ân tình sâu đậm mãi ngàn sau...
Nổi nhớ thươngđang trổi dậy cồn cào,
Như ai xát muối vào nơi gan ruột.
Niềm mong mỏi khiến đêm dài thức suốt,
Giấc mơ hồng ao ước chẳng còn xa...
13/8/2018
Khlaphnum. 39_THUỞ MƯỜI LĂM !
Nếu như cái thuở mười lăm ,
Anh gan một chút dám cầm tay em.
Biết đâu giờ chẳng phải thèm ,
Cứ mơ màng đợi những đêm trăng rằm.
Ánh vàng trãi lối xa xăm
Để cho hai đứa âm thầm sóng đôi.
Lặng thinh chẳng nói một lời,
Hồi lâu em lại giục tôi quay về.
Uả !...mà…sao lạ kỳ ghê ?
Em thong thả bước chẳng hề quay lưng.
Đi qua cầu khỉ rung rung,
Tim tôi bối rối ngập ngừng…lạ chưa !
Đưa tay tôi nắm…lá dừa,
Mà tôi cứ ngỡ em đưa tay mềm….
...............................................
Giật mình mở mắt lim dim,
Phin cà phê chảy tèm nhem trên bàn . !
27/10/2017
Khlaphnum. 40_NGÂY NGÔ !
Ngày xưa chỉ thích cà rem,
Lớp mười hai vẫn chưa thèm mùi yêu.
Ngây thơ chẳng biết đăm chiêu,
Vô tư đùa giỡn chẳng chiều ấp e.
Gái trai thì cũng bạn bè,
Nắm tay chẳng có e dè chi đâu.
Đến khi mười tám tuổi đầu,
Xa nhà đi học biết sầu... nhớ nhung.
Bổng dưng cảm thấy ngại ngùng,
Mỗi khi có bạn gái cùng hàn huyên.
Giận mình có lúc vô duyên,
Biết người đối diện có phiền chi không ?
lắm khi rạo rực trong lòng,
Dường như có cái nhớ mong lạ kỳ.
Thế rồi qua mấy mua thi,
Chỉ còn năm cuối chia ly gần kề.
Chợt lòng bổng thấy tái tê,
Sóng lòng từng đợt vỗ về yêu thương.
Làm sao người ấy tỏ tường,
Làm sao nói hết vấn vương bao ngày?
Thế rồi cũng có dịp may,
Cùng nơi thực tập có hai đứa mình.
Ngại ngần dốc hết niềm tin,
Hỏi rằng em rõ chân tình tôi không ?
Liếc nhìn đôi má em hồng,
Tim tôi nó muốn phập phồng nổ tung.
Bàn tay tìm kiếm run run
Tay em ấm áp ở cùng tay tôi .
khlaphnum. 41_
41_NU NA …(*)
Hơn nhau tiếng nổ thôi mà,
Trò chơi của những ngày xa dại khờ.
Em hay hờn giận vu vơ
Bảo rằng anh cố tình vờ chịu thua.
Thì…anh đâu có thèm đùa
Chỉ lo em khóc như mưa …mẹ rầy !
Một thời vụng dại thơ ngây
Vẫn theo ta suốt những ngày trần gian.
Bao nhiêu nghịch cảnh bẽ bàng,
Khiến lòng ta lại miên man tìm về.
Lắng lòng trong cõi đam mê
Tạm xa khoảnh khắc khắc bộn bề đua tranh.
Tìm trong dĩ vãng ngọt lành
Bồi hồi ký ức mong manh thấm lòng.
Trò chơi ngày ấy còn không?
Nu na bỏ lại…theo chồng nơi xa…
Tình xưa nghĩa cũ thôi mà,
Có ai nhớ ánh trăng tà…ngày thơ !
Nhớ nhung giờ chẳng thèm vờ
Vẫn luôn ấp ủ mộng mơ cuộc đời .
3/7/2018
Khlaphnum. 42_HỜN...!
Lặng lẽ theo em suốt đoạn đường,
Chiều buồn vắng lạnh phủ mờ sương.
Hàng cây thờ thẩn nhìn em bước
Héo hắt lòng anh nổi luyến thương.
Dáng nhỏ liêu xiêu giữa cuối chiều,
Dường như thổn thức trái tim yêu.
Hoàng hôn đang hoá khung trời tím
Hòa lẫn niềm đau với tịch liêu.
Em bảo rằng em chẳng giận đâu,
Mà trong ánh mắt đượm u sầu,
Làm sao Anh biết trong giây phút ,
Kịp nói lời thương bớt nổi đau.
Anh biết vì anh gây tội lổi
Nên em giận dỗi đoạn tình ta.
Anh đà cạn tỏ xin em chớ,
Để ái ân xưa bổng nhạt nhòa.
Từng chiều chốn cũ anh luôn đợi,
Những bước chân em ở cuối đường.
Ngày ấy Anh tin rồi sẽ tới...
Vòng tay ấm lại của người thương.
5/2015
Khlaphnum 43_ĐÊM SẦU MỘNG...
Chiều hôm nay con đường mưa thăm thẳm
Những giọt sầu ướt đẩm cõi hồn anh.
Anh vẫn mơ những khoảnh khắc ngọt lành,
Trong nhung nhớ mong manh ngày xưa cũ.
Niềm hạnh phúc biết thế nào là đủ ?
Ảo mộng nào làm giấc ngủ vương mang.
Nỗi đắng cay ngày chia biệt đôi đàng
Trào dâng mãi trong muộn màng chua xót.
Giò tiếc nuối những điều mình đã trót,
Chẳng dằn lòng...mật ngọt hóa men cay.
Để rồi sau những day dứt đọa đày
Ta chợt nhớ vẫn còn đây : nồng ấm.
Giờ ta đã cách xa nhau ngàn dặm ,
Nỗi hoài mong cũng chỉ ngậm ngùi thôi .
Nén vào đêm những khắc khoải ly bôi
Niềm luyến nhớ khiến bồi hồi tim lạnh !
15/7/2020
Khlaphnum. 44_TÔI VIẾT THƠ TÌNH . ( LỜI TỰA) Bài thơ tình nào mà chẳng lã lơi,
Lời yêu dấu cả đời chưa nói hết.
Có những lúc trái tim còn ngốc nghết,
Cứ mong nhiều khiến lệch cả tâm yêu.

Chợt hờn ghen với tất cả mọi điều.
Vu vơ với trăm chiều miền thương nhớ.
Rồi huyễn hoặc ngỡ như tình tan vỡ,
Chợt u buồn nức nở chẳng vì đâu ?

Đúc kết nên câu chuyện thật u sầu,
Dù phi lý mà niềm đau như thật.
Lời tâm sự vẫn cứ là ngây ngất,
Tim lúc nào cũng chất chứa niềm thương.

Mãi  miên man mất ngủ cả đêm trường,
Trong tâm trí vấn vương nhiều kỷ niệm.
Có nhiều lúc nổi buồn luôn xâm chiếm,
Cứ lặng thầm tìm kiếm cái điều chi.

Cố hình dung từ ngữ thật lâm li,
Đưa tình huống thật ly kỳ chua xót.
Rồi tu chỉnh ghép từng câu nắn nót
Lúc nhập tâm từng giọt ngắn lăn dài.

Bài thơ tình biết có mũi lòng ai,
Biết có kẻ đoái hoài trong thương cảm.
Mà duyên nghiệp nên đành luôn đương đảm,
Giấu trong lòng những  ám ảnh Tình Yêu .
9/12/2018
Khlaphnum

45_

MIỀN NHỚ...



Lang thang về kỷ niệm xưa,
Miền thương , miền nhớ như vừa đâu đây.
Bao nhiêu ký ức vơi đầy,
Bóng hình dĩ vãng lạ thay chẳng mờ.
.
Cảnh quen mà dạ bơ vơ...
Người xưa chẳng biết bây giờ nơi đâu?
Trách ai đã bắt nhịp cầu,
Để cho hoang phế nỗi sầu riêng tôi.

Bâng khuâng một chút ngậm ngùi
Dòng mơ còn đó cứ trôi lạnh lùng.
Chỉ còn kỷ niệm riêng chung,
Nỗi niềm dang dỡ lắng cùng nỗi đau.

Riêng tư một chút nghẹn ngào,
Một miền thương nhớ nao nao trở về.
Lặng thầm trong nỗi tái tê,
Bây giờ còn những ê chề bủa vây.

Góc xưa nhện đã giăng đầy,
Người đi chẳng trở về đây một lần.
Còn đâu hình bóng cố nhân,
Có chẳng lớp bụi phong trần ngủ yên.

Dặn lòng quên hết ưu phiền
Mà ta nào phải thần tiên trên đời?
Vẫn còn máu thịt tanh hôi,
Bao nhiêu nhẫn nhịn nhất thời vụt tan.

Chạnh lòng thêm chút bàng hoàng,
Ai làm trở gió giá băng lạnh lùng.
Dường như cũng đã đầu Đông,
Miền thương, miền nhớ bềnh bồng vây quanh...
14/12/2019
Khlaphnum.
46_NHỚ ! Thì ra cái nhớ  quanh đây,
Hèn chi nó cứ mãi dày vò ta.
Lâu lâu ẩn hiện ú òa,
Để cho kiêu hãnh xót xa ngỡ ngàng.
Trầm tư phủ lối miên man,
Vẽ vời chi để bàng hoàng con tim.
Tâm tư ảo ảnh nhấn chìm,
Hoàng hôn buông xuống lặng im cõi lòng.
Đưa tay quờ quạng khoảng không,
Chạm vào nổi nhớ nhớ bềnh bồng trôi xa.
Ngỡ đâu còn chút mặn mà,
Ai hay nhạt nhẽo phôi pha mất rồi.
Một thời cái nhớ chia đôi,
Bây giờ còn lại một người chắt chiu.
Thời gian chồng chất thêm nhiều,
Mà con tim vẫn tiêu điều hoang vu ?
Phải đâu là chốn ngục tù
Mà sao cứ nhốt thiên thu nhớ buồn !
5/4/2019
Khlaphnum.
47_

NHÂN GIAN CÕI TÌNH !



Ngàn năm trong cõi nhân gian, 
Tình đầu muôn kiếp bẽ bàng xót xa 

******************
Bâng khuâng dưới ánh Trăng ngà ,
Nhớ bao uẩn khúc tình ca thoáng buồn.
Dẫu gì cũng chút vấn vương ,
Dù cho cách trở dặm trường xa xăm.
Góc tim gói ghém âm thầm,
Để cho khoảnh khắc trầm ngâm hiện về.
Nhấp từng chén rượu tái tê,
Đầu môi còn vướng câu thề nhạt phai.
Trãi bao nhiêu tháng năm dài,
Biết còn sót lại tim ai chút gì ?
Riêng lòng ta vẫn khắc ghi
Nổi niềm luyến nhớ xuân thì tươi nguyên .
Có chăng tồn tại lời nguyền,
Tinh đầu khó vẹn thiên duyên ngọt ngào.
Một lời ân ái đã trao,
Vẫn luôn hiện hữu dễ nào nhạt phai.
Trăm năm kết xuống tuyền đài ,
Tình đầu muôn thuở đắng cay bẽ bàng.
Ngàn năm giữa cõi nhân gian,
Tình luôn ảo ảnh phủ phàng đớn đau.
Cơ duyên tựa sóng ba đào,
Dập vùi thử thách niềm đau ái tình.
Vượt qua khoảnh khắc chông chênh .
Bình yên ,hạnh phúc vững bền...được chăng?
Biết đâu là bến vĩnh hằng,
Để Ta nâng chén cùng Trăng cạn tình.
U mê trong cuộc ba sinh,
Đố ai xoá được bóng hình yêu thương !
19/8/2018
Khlaphnum.

HAI LỐI MỘNG !

Đọc Thơ em mà lòng tôi tan vỡ
Chẳng câu nào nhắc nhở đến riêng tôi.
Nên trong tim nghe hụt hẩng bùi ngùi,
Bởi tơ tưởng những lời bay theo gió

Ôi hình bóng của anh không hề có,

Giờ mới hay ai đó chẳng vấn vương.
Bởi xưa nay nào cách trở muôn phương ,

Nên nghe thấy chán chường và tuyệt vọng

Đang mơ tưởng trời xanh và gió lộng,
Bổng rơi đài vỡ mộng ủ lâu nay.
Tội cho tui bao năm tháng miệt mài
Luôn tin tưởng đấp xây niềm hạnh phúc.

Những tình thơ trãi dài trên phây bút,
Lời tình trao cảm xúc mãi nâng niu . 
Ở trong tim ấp ủ biết bao điều
Nay đã hóa đăm chiêu và chán nản.

ÔI ! chẳng lẻ tình yêu kia mù quáng,
Giữa lòng anh đã cạn chén vô thường.
Đã phai tàn nỗi nhớ với niềm thương.
Từ đây chẳng chung đường...hai lối mộng !
5/3/2019
Khlaphnum

49_
 HÃY NHÌN NHAU..

Em cứ thế...khiến lòng anh trăn trở,
Đã yêu rồi hãy cởi mở cùng nhau.
Hãy sớt chia những giây phút ngọt ngào,

Và thổ lộ những niềm đau em nhé .

Hãy nắm chặt tay mỗi khi có thể,
Chuyện vui buồn cứ kể rõ cùng anh.
Cùng đấp xây những ước mộng ngọt lành,
Tình đời vốn mong manh và cạm bẫy.

Đừng quay lưng để lòng anh tan chảy,
Mà cùng nhau mãi mãi đối diện nhìn.
Để nụ cười em mãi sáng lung lung ,
Như ước vọng chuyện tình ta thắm mãi .

Anh muốn viết những vần thơ tình ái,
Để em xem là nhắc lại cùng nhau.
Bao yêu thương và cũng lắm khổ đau,
Kể từ buổi ban đầu ta gặp gỡ.

Khi hiểu thấu anh tin em đâu nỡ,
Cứ quay đi và nức nở buồn thương.
Đời cưu mang ảo ảnh lẫn mộng thường,
Mình chia sẻ liệu lường trong nghịch cảnh.

Hãy nhìn nhau đừng để lòng ám ảnh ,
Những sầu thương mỏng mảnh ở quanh ta.
Hãy nhìn nhau âu yếm , thật đậm đà,
Đời vẫn thế chỉ là ta chưa hiểu !
13/11/2018
Khlaphnum.

50_VỘI...

Em cứ đến trong âm thầm lặng lẽ,

Chẳng nói chi mà để lại niềm đau.
Em  vội ghé và mau đi  như thể,
Chưa bao giờ ta kề cận ngọt ngào.

Lòng anh vẫn không bao  giờ nghĩ đến
Lẻ nào đây định mệnh  của cuộc đời.
Em từ đó kiệm lời không buông tiếng
Để thơ anh mãi quyện giữa sầu rơi !

Và đôi lúc rối bời anh chua xót,
Cầm bút toan nắn nót viết thơ tình,
Mà chợt nghĩ niềm tin sao bèo bọt
Gom đắng cay, mật ngọt cất riêng mình.

Dù em vẫn lặng thinh và ghé vội,
Mà thơ tình có tội lỗi gì đâu ?
Anh mong chỉ một câu em để lại.
Để tình thơ tươi mãi thuở ban đầu !
9/11/2018
Khlaphnum.

51_VŨ TRỤ TÌNH YÊU !

Còn dang dỡ tình nào mà chẳng đẹp,
Cứ so đo hai mảnh ghép cuộc đời.
Đã ba cùng mọi thứ bổng chơi vơi,
Miền thực tại  rối bời trong lẫn lộn.

Tình là chi mà lắm người muốn trốn?
Khi sa vào hổn độn của  mê cung .
Triết lý đôi khi thật  khó song cùng
Lòng chợt thấy mông lung và hối hận

Trái đất này nơi đâu không vướng bận,
Chuyện tình yêu lận đận khắp ngã đường .
Nếu như còn cố chấp lẽ yêu đương ,
Thì nương giấc miên trường ta mơ mộng...

Nương theo gió giữa trời cao lồng lộng,
Ta chu du kỳ vọng dãy Ngân hà.
Để tìm xem Thiên Tử với Tiên Nga
Họ có được  cái gọi là Lãng mạn ?

Nếu thuận lòng  ta sẽ ghé mặt trăng,
Tìm quên lãng cùng Hằng Nga , Chú cuội.
Nếu quả thật trần gian  không  tiếc nuối,
Ở lại đây nghìn tuổi hoá Thiên Thần.

Lại ước gì ta có phép phân thân,
Để một nữa ở trần gian mơ mộng
Còn một nữa cứ chu du bay bổng,
Để cho đời   ảo vọng  một tình yêu...
10/9/2018.
khlaphnum.

52_

ĐừNG !

Xin đng ct vn trái tim tôi,
Nh
ng ni nim đau đủ  lắm ri.
Đ
 nó nằm yên như giấc ngũ,
Y
êu thương từng giọt  li vun bi.

Gi
a trái tim ta mt bóng hình, 
Dù ngàn năm n
a vẫn còn in. 
B
ởi do to hóa bày chung thy, 
Mãi mãi ta đau ch
 mt mình. 


L
òng ta chớ nghĩ  ta ve su, 
Ng
ưởi tưởng đang nhìn thy giọt ngâu. 
Nên ng
 lòng ta đang ướt sũng. 
 Đ
ừng mơ ta gục dưới niềm đau. 

Có l
 do ta đào huyt m, 
Ni
ềm đau cải táng vẫn tươi nguyên. 
N
ỗi lòng trắc ẩn chưa tan hết , 
Lạc phách linh hồn vẫn  cứ thiêng !

4/2010
Khlaphnum.

53_PHÂN LY.

Đời vẫn thế , bày chi phần duyên kiếp,
Để chân tình phải lỗi nhịp yêu đương.
Để hai ta sầu nhớ suốt canh trường,
Nhiều đêm cứ vấn vương dòng dư lệ.

Em cứ sợ một ngày kia dâu bể..
Anh bảo rằng chẳng như thế đâu em.
Cuộc tình ta đang khoảnh khắc êm đềm
Đừng nghĩ dại cho thêm nhiều lo lắng.

Rồi đến lúc... ta bàng hoàng chết lặng,
Mối tơ hồng chẳng đặng nghĩa phu thê.
Nuốt vào lòng từng giọt đắng tái tê
Đành dang dỡ hẹn thề trong giây phút

Giờ ly biệt lòng ai không day dứt.
Biết bao lâu tiềm thức mới phai nhoà
Rồi một ngày em làm vợ người ta,
Tình xưa cũ sẽ nhạt nhoà quên lãng.

Niềm đau sẽ xoá dần theo năm tháng,
Dẫu tình ta lãng mạn mấy cho vừa.
Đời đã nở phân chia tình đôi lứa
Bởi hiếu trung đánh ứa lệ phân ly…
24/7/2018
Khlaphnum.

54_TÂM TƯ PHỐ VẮNG.
Trên phố vắng một mình em nhẹ bước,
Gió thẩn thờ ngừng lướt… lặng hàng cây.
Trên nền trời mây cũng đã ngừng bay
Không gian bỗng nhìn em đầy lo lắng.

Nào ai biết lòng em đang oằn nặng,
Đang chất chồng sâu lắng giữa con tim.
Em lang thang lặng lẽ cố đi tìm
Trong vô vọng nỗi niềm thêm cay đắng

Em cứ thế để lòng anh lo lắng,
Nơi phương xa anh thức trắng từng đêm.
Anh thầm mong sẽ mãi được bên em,
Để xoa dịu những nổi niềm u uất.

Để em hết những nổi buồn day dứt
Anh không còn thức trắng bởi lo âu.
Đêm lang thang ta nắm chặt tay nhau,
Nghe hạnh phúc len vào từng hơi thở.
29/7/2018
Khlaphnum.

55_MỘNG TÀN ĐÊM .

Bao năm rồi anh trở lại quê hương,
Lòng nhung nhớ vấn vương miền phố thị.
Ở nơi đó có người anh yêu quí 
Và bao nhiêu mộng mị thuở yêu đương.

Anh ra đi mang nổi nhớ niềm thương,
Theo anh suốt những cung đường xa lắc.
Người ta nói xa lòng khi cách mặt,
Mà tình anh chôn chặt mãi trong tim.

Lòng ước ao sẽ đến lúc đi tìm ,
Người tri kỷ ở nơi miền phố thị.
Bao năm vẫn hằn sâu trong tâm trí
Và đêm đêm mộng mị đến vô chừng.

Em bảo rằng anh cứ mãi dửng dưng,
Quên giây phút đã cùng nhau ước hẹn.
Mà cuộc sống biết sao tròn vẹn
Nổi niềm đau đành kìm nén trong tâm.

Chẳng riêng em , mà anh vẫn âm thầm,
Mong khoảnh khắc tay cầm tay hạnh phúc.
Niềm mơ tưởng cứ đêm ngày thôi thúc.
Mộng đêm tàn sẽ đến lúc bình minh.
30/7/2018 Khlaphnum.
(Hoạ : ĐÊM SÀI GÒN_ Hoa TiGon )

56_TRẦM TƯ !

Trầm tư nào phải do trời,
Dù mưa dù nắng, sương rơi cũng sầu…
Trách người …người ở tận đâu ?
Trách chi chiếc lá úa mầu vàng hoe.
Gió đưa gió đẩy lặc lìa
Rụng phơi lối nhỏ ai kia đi về.
Trách chi tà áo vân vê
Thương cho cái nhớ , câu thề gãy đôi.
Trầm tư nào phải do trời,
Trời mưa chớ nghĩ ngậm ngùi thế gian .
Người dây phải mối vương mang
Lòng sầu trời đất cũng nhàn nhạt theo.
Tâm tư đang nhuốm bọt bèo,
Sầu giăng trước mặt, tình treo lỡ làng.
Cơ trời phải chịu tiếng oan,
Bởi lòng người mãi muộn màng…trầm tư !
8/7/2018
Khlaphnum.

57_
VỠ MỘNG !
(Thơ vui)
Tí tuổi đầu thôi đã vội yêu,
Thằng kia nó tán sẽ cưng chiều .
Bâng khuâng trong dạ hồn ngây ngất
Bỏ bữa cơm chiều nhắm mắt phiêu.
Dạo ấy nằm, ngồi cứ nhớ yêu,
Bờ sông đứng đợi suốt ban chiều.
Hoàng hôn cứ mặc…còn tơ tưởng
Mẹ gọi không về …đứng đó phiêu !
Lúc đọc thơ tình tưởng dễ yêu,
Giờ đây mọi việc nó xoay chiều
Tin lời tán tỉnh nên lầm lỡ,
Trót dại cam đành chấm dứt phiêu.
Vỡ mộng từ nay chả dám yêu,
Dòng mơ lặng lẽ mãi xuôi chiều
Đường xưa chiếc bóng mình em bước,
Nhắc đến thơ tình, hết dám phiêu.
6/8/2018
Khlaphnum.
Hoạ: NHỎ LẦM YÊU_Liên Bạch ) 58_NHỎ NGÀY XƯA...
Nhớ Nhỏ ngày xưa có đẹp đâu?
Da đen tóc cháy xác xơ đầu.
Hái rau , bắt ốc chuyên giăng nắng ,
Thách thức thi bơi lặn thật sâu.
Đi học đường Làng cứ sóng đôi,
Vô tình Thầy xếp cạnh bên ngồi.
Đùa vui phá phách không hề giảm...
Bắt gặp...Nhỏ cười chúm chím môi.
Mười bốn âm thầm tóc chẽ hai,
Gót son yểu điệu thử đôi hài.
Dáng đi bổng lạ trông e ấp
Nhìn kỹ còn sơn vẽ móng tay.
Thắm thoát thời gian cũng mấy mùa,
Giã từ nước mặn với đồng chua.
Nhỏ lên Thành phố...xa quê cũ.
Xóm chẳng còn ai để cợt đùa .
Hôm tết năm rồi ...bổng gót son,
Xuống xe trai tráng mắt to tròn...
Ngó nghiêng ngắm nghía...thì ra Nhỏ,
Trổ mã duyên thầm dáng quá...ngon !
1/12/2019
Khlaphnum. 59_ƯỚC NGUYỆN TRĂM NĂM. Anh nguyện ước chỉ đôi điều đơn giản,
Nổi hoài mong năm tháng mãi bên nhau.
Cùng dậy sớm ngắm màu hoa buổi sáng,
Trong sương mù lãng đãng nụ tình trao.

Niềm hạnh phúc khát khao đầy tâm huyết ,
Mong đời đừng cay nghiệt với tình ta.
Đừng xui khiến chia xa trong nuối tiếc
Để tình yêu tha thiết mãi đậm đà.

Nghe ai hát ngân nga tình chia cách
Anh thẩn thờ hồn phách bổng mơ hoang.
Anh vẫn lo những muộn màng thử thách,
Dẫu trong lòng minh bạch suốt tâm can.

Mong lắm phút ngỡ ngàng duyên mộng thắm,
Thoả ước mơ sâu đậm mãi mong chờ .
Cho hanh phúc bất ngờ thêm nồng ấm,
Để đôi mình say ngấm giữa tình thơ.
Khlaphnum.
60_TRĂNG LẠNH !




Gió Động buốt lạnh tái tê,
Sao người cứ gọi Đông về làm chi ?
Phải chăng một chút yêu vì,
Vẫn chưa thoát xác sân si tình đời !
Dẫu còn vài chiếc lá rơi,
Mà Thu thì đã cuối trời phôi pha.
Đêm Đông vớt ánh trăng ngà,
Nghe hơi lạnh thắm hồn ta não nùng.
Ta ngồi ngẫm lại riêng chung,
Nghe niềm đau vẫn song cùng con tim.
Bao nhiêu năm mãi im lìm,
Hằn sâu, chất chứa đắm chìm cơn mơ.
Dẫu không là chuyện bất ngờ
Mà sao nông nổi ngẩn ngơ cõi lòng.
Ước gì mấy giọt giọt sầu Đông.,
Ướp hồn ,liệm xác ta trong vĩnh hằng.
Để cho mãi mãi cách ngăn,
Hồng Trần, Địa Ngục, Thiên Đàng lối riêng.
Một đời chẳng được bình yên,,
Thì nơi đâu cũng là miền hư vô..
Còn chăng một bộ xương khô,
Linh hồn mục ruỗng, lạc mồ phách tan…
Sầu Đông xin hóa tuyết băng,,
Vùi ta vĩnh viễn tới ngàn năm sau !
17/11/2017
Khlaphnum.


61_PHÚT BAN ĐẦU !


Trời sinh ra kiếp con người,
Lại chia Nam Nữ cho đời rối reng ! 
Thêm vào yêu, nhớ ,hờn, ghen,
Để trần gian phải nhiều phen kinh hoàng ...

Tình yêu ai đã vương mang ,
Thuở đầu cảm giác ngỡ ngàng lâng lâng.
Như bay trên cánh thiên thần ,
Mà sao lại vụng bước chân thẹn thùng.
Bàn tay vẫn cứ run run ,
Vẫn chưa dạn dĩ nắm cùng bàn tay..
Giữa đường vai chạm vào ai,
Nghe đê mê lẫn ngất ngây tim mình.
Lại thêm vài lượt…cố tình,
Là Mây với Gió đinh ninh lẫn vào..
Dần dà đi sát bên nhau,
Tình theo ánh mắt ngọt ngào thiết tha.
Mây trời như muốn tan ra,
Để cho tia nắng la đà quanh đây..
Cho đôi tim mãi ngất ngây,
Hoà cùng tấu khúc mê say ngọt ngào.
Bàn tay tìm kiếm khát khao,
Cả mười ngón đã đan vào…lạ ghê !
Dạo quanh mà chẳng muốn về,
Giờ cơm đã muộn chẳng nghe đói lòng.
Như vừa nuốt phép thần thông,
Sao mà cơ thể muốn bồng bềnh bay.
Rượu tình chẳng uống mà say,
Ước gì giữ mãi phút này mai sau….

Cơ trời vẫn cứ chênh chao,
Tình yêu như giấc chiêm bao đổi dời.
Thắm bao giọt nước mắt rơi,
Duyên tơ khéo cuộn trọn đời ấm êm .!
10/11/2017
Khlaphnum.

62_
DAY DỨT !

Mùa sẽ chuyển ngại lòng ai bất biến ,
Những đêm thâu đối diện với với cõi lòng.
Dĩ vãng nào chợt hiện giữa gió Đông,
Trong giá buốt tim hồng lại gỉ máu.

Đừng mơ tưởng những điều trong hư ảo,
Dẫu mùa sang chút xáo trộn tâm tư.
Chớ nặng lòng trong một chút hương dư,
Cho sầu khổ lắc lư cùng ảo vọng..

Những dấu yêu vẫn còn in hình bóng,
Khoảng trời riêng mơ mộng giữa tim ai.
Mối tình đầu vẫn biết mãi không phai,
Mà duyên số đã an bài nghịch cảnh.

Ai cũng có một riêng lòng kiêu hãnh,
Mà cuộc đời sao tránh khỏi xót xa.
Cơn bão lòng , đôi lúc cả phong ba,
Đổ ập xuống khiến đời ta khổ ải.

Rồi day dứt bởi tình đời ngang trái,
Cứ hoài mong chấp nối lại hương xưa.
Đời chẳng cho ta số kiếp thượng thừa,
Nên cứ phải dây dưa cùng ảo ảnh.

Nếu được xé con tim thành nhiều mảnh,
Để đặt vào từng viễn cảnh yêu thương.
Sẽ tìm ra nghiệm số của tình trường,
Mà hóa giải cho đời thường oan khuất.

Thì em hỡi !i chớ u buồn day dứt,
Để yên bình tiềm thức được nâng niu.
Hiện tại không là nghịch cảnh hẩm hiu,
Đời vẫn thế , bao điều chưa khám phá.

Dẫu cho mùa chuyển qua Đông lạnh giá,
Xin em đừng vội vã nhuốm ưu tư.
Hãy công tâm mà suy xét thực hư,
Đừng nặng nợ hương dư mà day dứt !
30/10/2017.
Khlaphnum.

63_