Thứ Sáu, 30 tháng 10, 2020

CHUNG SỨC !



Miền Trung bão lụt đã bao ngày, 
Nhà cửa chìm trong nước..trắng tay!
Thôn xóm hoang tàn trong lũ dữ ,
Dân lành khốn khổ giữa nơi này.
Tình thương khắp chốn đang quyên góp 
Nghĩa cử dâng tràn  đáng quý thay.
Chung sức cùng nhau ta vượt khó,
Niềm vui  hạnh phúc sẽ thêm dày !
Khlaphnum

29/10/2020

Thứ Bảy, 24 tháng 10, 2020

BÍ ẨN MÙA THU !


Trần gian vẫn cứ đặt bày ,
Ái ân hờ hững như mây gió vờn.
Diễm tình chưa thấm keo sơn,
Ta nhìn thế sự mà hờn trong tim .
Thầm mơ theo dấu nỗi niềm
Gọi mùa Thu...vẫn lặng im tháng ngày.
Tên người ta vẫn đắm say,
Nàng ơi ! xin chớ đọa đày hồn ta.
Tình xưa đừng vội phai nhòa ,
Yêu thương như bướm với hoa luyến cùng .
Của trời cho chớ riêng chung
Ta mơ một buổi trùng phùng Thu xưa.
Nhớ thương Mùa cũ dư thừa ,
Mãi còn bí ẩn vẫn chưa giải bày !
Trong lòng vẫn vẹn đắm say,
Tim ta dọn chỗ chờ ngày Thu sang.
Hình như chiếc lá bên đàng,
Bóng Mùa Thu vẫn in hằn chưa phai.
Cố tìm lại nét trang đài,
Nhân tình thế thái biết ai hiểu giùm ?
21/9/2020
Khlaphnum

GIẤC MƠ HOANG !


Hình như mơ giữa ban ngày ,
Nhẹ nhàng tiếng gót chân ai ghé vào.
Lâng lâng trong dạ nôn nao,
Có chăng cách cảm thần giao theo về ?
Bàng hoàng tấc dạ tái tê,
Sao người vội vã chẳng hề hỏi han ?
Cho lòng ta thoáng bẽ bàng ,
Cơn mơ vụn vỡ nát tan , đượm buồn.
Mùa Thu nào có vấn vương,
Ngày vui vẫy gọi nẻo đường phương xa...
Cái se se lạnh chiều tà ,
Từng làn mấy trắng trôi xa mất rồi !
Những màn sương mỏng chơi vơi
Nơi miền ký ức gọi mời hồn ta.
Thu ơi nhớ ánh trăng ngà ?
Soi niềm hạnh phúc , hòa ca vẹn tình.
Bao lời ta đã phân minh,
Nàng còn nghi hoặc , bất bình nữa chăng ?
Từng câu , từng chữ rõ ràng,
Phơi bày tất cả ruột gan ra ngoài.
Dẫu chưa trọn vẹn đắm say,
Trăng treo vườn trúc mộng hoài trăm năm .
Tội cho cái nhớ âm thầm,
Mơ hoang...vẫn cứ xa xăm đợi chờ...
7/10/2020
Khlaphnum.

LO...


Dự báo Miền Trung bão nữa  rồi ,
Vài cơn  quần đảo  ở ngoài khơi.
Mưa như trút nước sông tràn lũ,
Đất hóa bùn gây  sạt núi đồi ,
Liên tiếp thiên tai nhiều khổ ải
Nối nhau thảm họa khiến tả tơi  !
Bao giờ mới hết cơn hồng thủy ,
Khắp chốn dân an hở Đất Trời ?
24/10/2020
Khlaphnum.

TẤM LÒNG NHÂN !

 




(Mến Tặng Ca sĩ Thủy Tiên)

Em vốn là Tiên...chẳng Thánh  Tiên ,
Trời ban giọng hát với tâm hiền.
Tấm lòng nhân ái không toan tính
Trước cảnh đau lòng  chẳng chịu yên.

Phận gái không nề chuyện hiểm nguy,
Bão dông, sóng dữ chẳng lo gì.
Miền Trung réo gọi không do dự,
Quên cả thân mình cứ  quyết đi.

Nghĩa cử lan truyền khắp mọi nơi,
Lòng nhân lay động trái tim người.
Chung tay cả nước cùng quyên góp,
Sát cánh cùng em giúp cảnh đời.

Con gái Miền Tây thật đáng yêu,
Tình ca em hát đẹp thêm nhiều.
Em gieo những hạt mầm nhân ái ,
Nguyện ước dâng đời những chắt chiu.

Nghị lực, niềm tin rất vững vàng,
Chẳng hề nao núng trước gian nan.
Bỏ ngoài tai những lời gian xảo,
Một dạ vì dân khổ chẳng màng !

Mai này đất nước lại bình yên,
Lũ rút, bao tan hết muộn phiền.
Nhà mới, cầu đường ta dựng lại...
Tình em sáng mãi hỡi...Nàng Tiên ! 
24/10/2020
Khlaphnum.

Thứ Tư, 7 tháng 10, 2020

CON TRAI NGÀY ẤY !

 1_VỤNG ...

Ngày vừa trổ mã đã thầm yêu,
Ra ngõ chờ ai những buổi chiều.
Cái tóc đuôi gà hay ngúng nguẩy,
Phất phơ ám ảnh cõi hồn phiêu..
Rồi một ngày em biến mất tiêu
Làm tôi nhớ mãi dáng nghiêng xiêu.
Mỗi lần qua ngõ em len lén
Đôi mắt như đang nói vạn điều.
Lòng tôi nhung nhớ biết bao nhiêu,
Lặng lẽ ngồi đây suốt mấy chiều.
Tự trách sao mình không quyết đoán,
Phải nào em ấy quá là kiêu ?
Ngoài ngõ bây giờ gió hắt hiu,
Mình tôi thơ thẩn bước chân chiêu.
Nếu mà gặp lại em lần nữa...
Tôi đã sẵn sàng...nói tiếng yêu !  
3/3/2019
Khlaphnum. 2_MỘT THỜI CON TRAI !
Ra đường gặp mặt mỗi ngày,
Lạ ghê chẳng chịu giơ tay vẫy chào.
Bốn con mắt lướt qua nhau,
Dường như chẳng chút ngọt ngào gởi theo.
Một hôm thấy có đứa đèo
Trong lòng như nước sôi reo nóng bừng.
Máu dồn lên não tưng tưng,,
Mặt mày như gấc phừng phừng lửa rơm.
Hai con mắt đỏ gườm gườm,
Anh hùng non dạ lôm côm thôi mà !
Thế là từ ấy ngộ ra,
Trong tim hình bóng ai đà in sâu.
Tình yêu như đã khơi màu,
Tóc tai , quần áo bổng đâu gọn gàng !
Canh giờ người ấy đi ngang,
Như tình cờ gặp hỏi han đôi điều.
Bao lần học nói tiếng yêu,
Tập tành diễn xuất ra chiều ngon ơ...
Vội ra ngoài ngõ ngồi chờ,
Vừa trông thấy dáng, cứng đơ lưỡi mồm.
Gãi đầu, bứt tóc chôm bôm,
Con trai thời ấy vẫn còn ngây ngô.
Bây giờ cảnh sống xô bồ,,
Za lô, phây bút khỏi lo bẽ bàng .
Khlaphnum. 3_YÊU MÌNH ÊN !
Nhà Tui ở tận Miền Tây,
Phù Sa nước ngọt vườn đầy trái ngon.
Hồi Tui đi học Sài Gòn,
Quê mùa như trái bòn bon ngọt lành.
Nhưng lòng chân chất tươi xanh,
Bề ngoài trọng dạ chân thành như nhau.
Nói năng chẳng được ngọt ngào,
Một lời đã hứa lúa rau vẹn gìn.
Có nhiều bạn gái xinh xinh,
Nghe thương hổng dám tỏ tình …sợ quê.
Sợ quê mùa quá họ chê,
Họ còn đùa cợt ê chề lắm luôn.
Suy đi nghĩ lại thấy buồn ,
Cho nên từ ấy tôi thường đăm chiêu.
Góc sân ghế đá chiều chiều,
Mình ên ngồi đó buồn hiu lặng nhìn.
Ghét mình chẳng có tự tin,
Cứ ôm ấp cái bóng hình trong tim.
Nhiều khi cũng muốn đi tìm,
Gặp rồi…mà vẫn lặng im bao lần..
Tội cho ghế đá góc sân,
Thời gian phải chịu mòn dần một bên..
Khổ thân yêu có mình ên,
Tương tư cứ phải vững bền tương tư .
Khlaphnum. 4_CHUYỆN YÊU XƯA !
Ba mươi năm trước khi vừa lớn,
Chập chửng vào yêu với dại khờ.
Chỉ mới nhìn người qua ánh mắt,
Mà lòng xao xuyến muốn yêu cơ !
Người vẫn thường qua trước ngõ này,
Chiều vàng nắng nhạt cuối chân mây.
Lòng tôi thấp thỏm luôn chờ đợi,
Chỉ để nhìn nhau một phút giây.
Lúc ấy tôi chưa dám ngõ lời,
Mà người như đã hiểu lòng tôi.
Bao lần ánh mắt như e thẹn,
Vội vã quay đi dạ rối bời.
Thuở đó còn bao chuyện ngại ngần,
Nữ Nam " thọ thọ bất tương thân"
Yêu đương giấu kín không ai biết,
Chỉ có bạn bè mới tỏ phân.
Yêu nhau chẳng dám nắm bàn tay,
Mượn cớ cùng ôn với học bài.
Ghế đá góc sân cùng chứng kiến,
Hai người ngồi đó ngắm mây bay !!!
Ba tiếng mà sao quá khó khăn,
Nhiều đêm cứ nghĩ ngợi miên man.
Biết làm sao để cho người hiểu,
Để trái tim này hết thở than.
"Thời thế cho nên phải thế thôi",
Tình trong ánh mắt với bờ môi.
Nụ cười e ấp như thầm tỏ,
Mình đã trao nhau...ước nguyện rồi !
8/11/2018
Khlaphnum. 5_CHUYỆN XƯA !
Cái thời mười chín_hai mươi,
Trong lòng biết rõ một người mến tôi.
Thường hay qua rủ dạo chơi,
Những chiều gió mát cùng ngồi bên nhau.
Trong tim tôi vẫn khát khao,
Dấu che anh mắt ngọt ngào thiết tha.
Mỗi lần chạm mặt người ta
Cái nhìn bối rối như là...dối gian !
Phải đâu tim lạnh khô khan,
Mà do phần số cơ hàn phải vương,
Biết lòng em có tỏ tường ,
Riêng tôi chả biết liệu lường ra sao ?
Nhiều lần tôi muốn thương trao,
Bao nhiêu cảm xúc dạt dào…bổng dưng
Hoá thành câu chữ lung tung
Những gì muốn tỏ chợt dừng trên môi.
Ngập ngừng nói chẳng ra lời,
Hình như người ấy buồn thôi là buồn !
Rồi ngày trở lại quê hương
Là ngày ly biệt đôi đường cách ngăn
Buồn đau rồi cũng phai dần,
Tuy rằng hình bóng cố nhân chẳng nhoà.
Một ngày tôi được tin xa,
Người xưa giờ đã sang nhà người dưng.
Thôi thì thư gửi chúc mừng,
Dù trong lòng vẫn rưng rưng chút buồn.
Còn chi mà phải vấn vương ,
Nẻo về dĩ vãng vô thường người ơi !
Khlaphnum. 6_TÌNH HỒNG !

Ngày xưa Phượng thắm màu môi,
Nụ cười em khiến hồn tôi ngỡ ngàng.
Lục tìm lưu bút từng trang,
Mà lòng vẫn cứ bàng hoàng xuyến xao
Tưởng chừng là giấc chiêm bao
Nghe chùm Phượng vĩ thì thào chuyện xưa….
Chuyện xưa nói mấy chẳng thừa,
Nghìn trang thơ viết vẫn chưa cạn nguồn.
Những dòng mực tím yêu thương,
Vẫn còn nhuộm tím nẻo đường tình nhân.
Phượng rơi đã biết bao lần
Mà tình xưa vẫn ngại ngần viết ra.
Bởi ngày xưa rất thiệt thà,
Dẫu cho tình cảm mặn mà khó phai.
Nhưng mà đố có một ai,
Dám đem tình cảm công khai bạn Thầy.
Mẹ Cha biết được la rầy,
Bảo không lo học đặt bày yêu đương.
Những dòng chữ viết dễ thương
Dúi vào tay giữa sân trường thật nhanh.
Rồi về cửa lớp đứng canh
Con tim loạn xạ, tái xanh mặt mày.
Mà em đâu trả lời ngay,
Để anh hồi hộp mấy ngày đợi mong…
Trắng trong một mối tình hồng,
Vẫn còn lưu mãi ở trong tâm hồn..
Gió lay chum phượng dập dồn
Bỗng nghe ấm áp cả buồng tim ta …
14/4/2017
Khlaphnum.

7_
TRAI NGHÈO !
(Thơ vui)

Một ngày sau lễ tình nhân,
Bao chàng tổng kết nợ nần oằn vai.
Rồi đây lại phải đi cày,
Kiếm tiền trả bớt nợ vay mua quà.
Chưa kể cái khoản tặng hoa,
phải đem vô tiệm cầm ba món đồ.
Để làm đẹp dạ các cô,
Mà nay đành phải cạn khô túi tiền.
Ngày mai lại phải làm siêng,
Thức khuya dậy sớm kiếm tiền hả hơi.
Biết làm sao cái cuộc chơi,
Cạnh tranh không nổi tàn đời con trai.
Năm sau nhất quyết đi cày,
Dành tiền kha khá, khỏi vay, cầm đồ
Khlaphnum.

8_KHỔ ĐỜI TRAI.

(Thơ vui 14/2)

Nhớ ngày mười bốn tháng hai,
Năm xưa...sao giống ngày này vậy ta?
Không tiền mua một bó hoa,
Nữa đêm cắt trộm của nhà bên kia.
Trời thì lành lạnh sương khuya,
Mà sao lưng áo đầm đìa mồ hôi.
Bổng đâu chó sủa vang trời,
Trái tim nó đập muốn rơi ra ngoài.
Cắm đầu thụt mạng chạy ngay,
An toàn nhìn lại tày huầy thấy thương.
Cánh hoa rơi rụng bên đường ,
Lá cành dập nát , chán chường làm sao.
Sáng mai chả biết thể nào?
Đời trai ai thấu biết bao khổ lòng !
13/2/2019
Khlaphnum.

9_
NGỐC NGÀY XƯA !
Anh mãi nhớ những tháng ngày yên ả ,
Nét vô tư khỏa lấp những u buồn.
Nổi thương sầu từ đó cũng chưa vương,
Như đôi bướm trong vườn hoa mê mãi.
Những câu thơ hai đứa mình ghép lại
vẫn còn hoài trong trí nhớ của anh.
Niềm ước ao ngày ấy rất chân thành,
Mà duyên kiếp khiến xui đành cách trở.
Phải xa nhau dằn lòng bao niềm nhớ ,
Cứ thầm mong vẫn nặng nợ lương duyên.
Bóng hình em sâu đâm mãi trong tim,
Đêm sầu muộn cứ im lìm thao thức.
Nổi nhớ em vãn tràn trong lòng ngực
Cứ mơ màng tiếng nức nở chia tay,
Hình bóng em nào có dễ nhạt phai.
Nhớ suối tóc phủ bờ vai đen mượt,
Anh run run chợt đưa tay ve vuốt
Trái tim anh suýt vuột rớt ra ngoài.
Em nhìn anh trong ánh mắt đắm say,
Anh Ngốc quá....đến hôm nay mới biết !!!
Ngày xưa đó mối tình đầu tha thiết,
Vẫn trắng trong điểm xuyết chút ngây thơ.
Nên có bao nhiêu chàng Ngốc ngẩn ngơ,
Thầm xây đấp mộng mơ ngày hoa chúc.
Đêm trống vắng cõi lòng như thôi thúc,
Những nhớ thương theo nét bút trào dâng.
Để chiêm bao chàng Ngốc hết ngại ngần,
Niềm ân ái một lần...mơ trọn vẹn !
26/7/2017
Khlaphnum. 10_CÓ MỘT MÙA GIÁNG SINH...
Tôi nhớ lâu rồi...đã rất lâu, Thời chưa dám nghĩ mộng ban đầu . Trắng tay áo vá chưa no bữa Đôi dép mòn như lưỡi cạo râu ! Biết yêu cũng được mươi mùa tết, Lắm lúc mơ màng mộng lứa đôi. Ôm ấp riêng tình không dám tỏ, Con tim lỡ nhịp để tình trôi... Năm ấy vào đêm lễ Giáng sinh , Bạn bè hò hẹn với nhân tình . Mình tôi ở lại căn phòng vắng Ngoại đạo nhưng cầu chúa đức tin. Đang ngồi thơ thẩn nhìn ra phố , Xem họ dìu nhau cũng chạnh lòng. Buồn bã định vào ru giấc mộng, Bóng ai thấp thoáng dáng chờ trông... Ấy đến bên tôi rủ dạo chơi, Giữa đêm Thiên chúa sắp ra đời. Tim tôi run rẫy...mà lo lắng... Túi chẳng đồng xu...mộng vỡ đôi ! Tôi đành nói dối bởi...đau chân , Thất vọng nhìn tôi " Ấy" ngập ngừng. Thôi thế ngồi đây nhìn thiên hạ, Mừng...lo...tim cứ nhảy lung tung. Thuở ấy đạo đời rất khắc khe, Phân đôi ranh giới khiến e dè... Bao nhiêu đôi lứa đành tan vỡ... Chỉ biết Cầu xin Chúa chở che. Có lẽ do tôi quá thật thà, Tình yêu tôi muốn đẹp như hoa. Không hề gian dối , không toan tính, Chẳng muốn làm phai dáng ngọc ngà. Rồi ngày tháng ấy cũng qua mau, Chả biết người ta nghĩ thế nào ? Mặc cảm tôi đành ôm tiếc nuối, Nhiều khi chạnh nhớ cứ nao nao. Đã mấy mươi mùa chúa giáng sinh, Lòng tôi đau đáu chuyện ân tình. Cầu xin Đức Chúa ban điều ước , Để "Ấy" mai sau trọn phúc lành. 22/12/2019 Khlaphnum. 11_ĐỢI CHỜ…

Nghe tin em về quê ăn Tết,
Lòng nôn nao chưa hết mừng vui.
Mà sao có chút bùi ngùi,
Biết em còn nhớ thằng tui hông nào ?

Bao kỷ niệm ngọt ngào thuở ấy,
Cùng đùa vui chạy nhảy rong chơi.
Em nay đã trưởng thành rồi,
Quên thời thơ ấu ở nơi ruộng đồng !

Nên về xứ mà hông cho biết,
Mới hay nè ,anh tiếc lắm thay !
Để ra sông cái quăng chài,
Bắt con cá bống tiệc bày đãi em.

Nơi phố thị chắc thèm đủ thứ
Vậy từ từ thưởng thức món ngon.
Tôm sú lăn bột chiên giòn,
Canh chua điên điển em còn nhớ hông ?

Về đúng lúc lúa đồng chín rộ,
Cá Rô mề kho tộ khỏi chê
.Rồi thì lẫu mắm nhà quê
Rau đồng mà nhúng là tê tái hồn !

Ý mà em có còn nhớ rõ,
Hồi cái thời còn nhỏ tắm sông ?
Lội bùn khi nước đã ròng,
Hái rau bắt ốc , bắt còng bắt cua?

Giờ nhắc lại ngày xưa vui quá,
Em đi xa buồn cả dòng sông.
Lòng anh luôn cứ phập phồng
Sợ rằng em sẽ theo chồng bỏ anh.
2/2018
khlaphnum.

12_THẦM KÍN !

Bao nhớ nhung em giấu kín trong lòng,
Anh nhát quá vờ không hề hay biết.
Thơ em tỏ mà lòng anh thầm tiếc
Tháng năm dài bóng chiếc cả hai ta.

Ôi ! phải chi trong những tháng ngày xa,
Anh mạnh dạn nói ra lời thầm kín.
Mà duyên số lại thường là vô đính,
Chẳng như mình suy tính được em ơi !

Và hôm nay ta kịp hiểu nhau rồi,
Thì em chớ buông lời thêm ai oán.
Anh đã biết xin em đừng lo lắng
Dẫu bây giờ xa vắng một trời thương.

Rồi mai đây sẽ vẹn vẻ chung đường,
Luôn khắng khít uyên ương xây tổ ám.
Em hãy giữ lửa tình luôn nồng thắm
Để ân tình sâu đậm mãi ngàn sau...

Nổi nhớ thươngđang trổi dậy cồn cào,
Như ai xát muối vào nơi gan ruột.
Niềm mong mỏi khiến đêm dài thức suốt,
Giấc mơ hồng ao ước chẳng còn xa...
13/8/2018
Khlaphnum.

13_THUỞ MƯỜI LĂM !

Nếu như cái thuở mười lăm ,
Anh gan một chút dám cầm tay em.
Biết đâu giờ chẳng phải thèm ,
Cứ mơ màng đợi những đêm trăng rằm.
Ánh vàng trãi lối xa xăm
Để cho hai đứa âm thầm sóng đôi.
Lặng thinh chẳng nói một lời,
Hồi lâu em lại giục tôi quay về.
Uả !...mà…sao lạ kỳ ghê ?
Em thong thả bước chẳng hề quay lưng.
Đi qua cầu khỉ rung rung,
Tim tôi bối rối ngập ngừng…lạ chưa !
Đưa tay tôi nắm…lá dừa,
Mà tôi cứ ngỡ em đưa tay mềm….
...............................................

Giật mình mở mắt lim dim,
Phin cà phê chảy tèm nhem trên bàn . !
27/10/2017
Khlaphnum.

14_NHỚ MÙA BÔNG ĐIÊN ĐIỂN !

Ai đó nhắc mùa bông điên điển,
Anh nhớ ngày đưa tiễn em đi.
Ven đường lúa níu chân ghì ,
Em thong thả bước chẳng chi là buồn.

Còn anh cứ ra tuồng điềm tỉnh,
Mà lửa lòng thiêu chín tâm can.
Ngắt bông điên điển bên đàng ,
Tay vò , tay xé ngỗn ngang cõi lòng .

Đi chưa hết giang đồng anh hỏi
Mình ngồi đây đỡ mỏi đi em ?
Ý anh muốn kéo dài thêm,
Muốn ngồi tâm sự nổi niềm bâng quơ.

Em chẳng hiểu hay vờ không biết,
Cứ nhẹ nhàng bước tiếp trên đê.
Làm anh bối rối tư bề,
Nghe ai xát muối tái tê cõi lòng.

Đưa em đến bến sông từ tạ,
Em lên thuyền vội vã chào nhau .
Nụ cười héo hắt vội trao ,
Cái thương , cái nhớ nháo nhào trong tim .

Anh nhút nhát lặng im không nói,
Để bây giờ vời vợi xa xôi.
Mình anh ôm mối tình côi,
Chưa chi đã khép mộng đời đầu tiên.

Những ngày tháng bưng biền ngóng đợi
Tin thư xa chẳng tới miệt đồng.
Còn chi đâu để chờ mong,
Hay là em đã lấy chồng Thành Đô ?

Giờ tự trách ngây ngô quá đổi,
Yêu mà không dám nói nên lời.
Để rồi chiều lạnh sương rơi,
Lặng thầm bến cũ , đợi người năm xưa !
27/2/2019
Khlaphnum.

15_NGÂY NGÔ !

Ngày xưa chỉ thích cà rem,
Lớp mười hai vẫn chưa thèm mùi yêu.
Ngây thơ chẳng biết đăm chiêu,
Vô tư đùa giỡn chẳng chiều ấp e.
Gái trai thì cũng bạn bè,
Nắm tay chẳng có e dè chi đâu.
Đến khi mười tám tuổi đầu,
Xa nhà đi học biết sầu... nhớ nhung.
Bổng dưng cảm thấy ngại ngùng,
Mỗi khi có bạn gái cùng hàn huyên.
Giận mình có lúc vô duyên,
Biết người đối diện có phiền chi không ?
lắm khi rạo rực trong lòng,
Dường như có cái nhớ mong lạ kỳ.
Thế rồi qua mấy mua thi,
Chỉ còn năm cuối chia ly gần kề.
Chợt lòng bổng thấy tái tê,
Sóng lòng từng đợt vỗ về yêu thương.
Làm sao người ấy tỏ tường,
Làm sao nói hết vấn vương bao ngày?
Thế rồi cũng có dịp may,
Cùng nơi thực tập có hai đứa mình.
Ngại ngần dốc hết niềm tin,
Hỏi rằng em rõ chân tình tôi không ?
Liếc nhìn đôi má em hồng,
Tim tôi nó muốn phập phồng nổ tung.
Bàn tay tìm kiếm run run
Tay em ấm áp ở cùng tay tôi .
khlaphnum.

16_NU NA …(*)
Hơn nhau tiếng nổ thôi mà,
Trò chơi của những ngày xa dại khờ.
Em hay hờn giận vu vơ
Bảo rằng anh cố tình vờ chịu thua.
Thì…anh đâu có thèm đùa
Chỉ lo em khóc như mưa …mẹ rầy !
Một thời vụng dại thơ ngây
Vẫn theo ta suốt những ngày trần gian.
Bao nhiêu nghịch cảnh bẽ bàng,
Khiến lòng ta lại miên man tìm về.
Lắng lòng trong cõi đam mê
Tạm xa khoảnh khắc khắc bộn bề đua tranh.
Tìm trong dĩ vãng ngọt lành
Bồi hồi ký ức mong manh thấm lòng.
Trò chơi ngày ấy còn không?
Nu na bỏ lại…theo chồng nơi xa…
Tình xưa nghĩa cũ thôi mà,
Có ai nhớ ánh trăng tà…ngày thơ !
Nhớ nhung giờ chẳng thèm vờ
Vẫn luôn ấp ủ mộng mơ cuộc đời .
3/7/2018
Khlaphnum.

(*) : Còn gọi là pháo đất hay úp nu na...

17_CHUYỆN CŨ !

Khoảnh khắc vô tình , đường đời xuôi ngược,
Nhận ra nhau ngày trước học chung trường
Tóc phai màu kỷ niệm vẫn tơ vương.
Ấy trách xưa..mình thường hay nông nổi.
Này ấy ơi, giờ cho mình xin lỗi,
Đừng để lòng hờn dỗi mãi nghe chưa !
Sau lần đó, nhân một buổi chiều mưa,
Mình tạ lỗi đón đưa mà không chịu .
Mình đâu biết đấy chỉ là nũng nịu,
Bởi dại khờ nên đã thiếu quyết tâm.
Khi nhận ra cái khoảnh khắc sai lầm
Đành ôm hận âm thầm mà tiếc nuối
"...Là Thứ Ba " tật nhiều hơn cái tuổi, (1)
Cứ vô tư trò đuổi bắt, trốn tìm.
Nào biết đâu có kẻ vẫn lặng im
Chờ cơ hội hỏi thêm về bài toán...
Giờ gặp lại cũng bất ngờ một thoáng,
Ký ức vui một đoạn của đường đời .
Chia tay rồi tiếc nuối lại đầy vơi,
Miền kỷ niệm tuyệt vời ai đánh thức !
4/7/2019
Khlaphnum.

(1) "Nhất quỷ, nhì ma, thứ ba học trò
18_

CHỈ LÀ...


Chỉ là một chút mơ màng ,
Đừng ai kết tội đa mang mộng thường.
Anh đâu có nói rằng thương,
Chỉ là thấy thiếu khi đường vắng ai.
Có chăng nỗi nhớ đan cài
Chớ anh đâu có mảy may ngóng chờ.
Ngồi buồn anh viết câu thơ,
Viết dùm cho cái thẩn thờ con trai..
Có chăng mấy tiếng thở dài ,
Chỉ là cơn gió thổi bay ý từ.
Anh nào có bị có tương tư,
Chỉ là cắn bút ngồi thừ nghĩ suy.
Cũng không lo lắng điều gì,
Chỉ là thiên hạ thị phi tưởng dùm .
Đêm về mộng mị tùm lum,
Chỉ là mơ thấy ba cùng với ai.
Chỉ là...đêm , chỉ là...ngày
Chỉ là hình bóng chẳng phai trong lòng...
4/12/2019
khlaphnum.