Chủ Nhật, 18 tháng 9, 2022

TIẾNG MƯA ĐÊM !



Đêm nằm nghe tiếng mưa rơi
Chạnh lòng nhớ đến khoảng đời năm xưa.
Cảnh nghèo nhà lá dột mưa,
Co ro một góc...giường thừa mênh mông.
Ba tìm một miếng ny_lông
Che cho con đỡ giấc nồng qua đêm.
Dù nghèo nhưng thật ấm êm
Có Cha có Mẹ , Anh em quây quần...
Dẫu nhiều cơ cực tấm thân
Mà tình thân ái muôn phần vui tươi.
Đêm nay nghe tiếng mưa rơi
Trong lòng thổn thức bùi ngùi niềm riêng.
Đã qua thời khắc truân chuyên
Mà bao đau đớn ưu phiền vương mang.
Ân tình chia cắt ly tan
Trong lòng chất chứa bẽ bàng đắng cay.
Mưa rơi càng lúc càng dầy
Mái không còn dột...lòng đầy tâm tư .
Trời mưa thấm ướt thi từ
Câu thơ phảng phất hương dư đượm buồn !
12/7/2022
Khlaphnum.

GỌI TÊN MÙA THU.



Thu ơi ! Ta gọi tên Nàng
Từ trong khoảnh khắc mơ hoang điên cuồng.
Khi màn đêm mới vừa buông
Nơi thường chất chứa nổi buồn riêng ta.
Không còn mây trắng nhạt nhòa
Một làn gió thoảng tưởng là heo may..
Ai đi trên thảm lá dầy
Khiến ta liên tưởng chuỗi ngày xa xưa...
Làm sao gom hết lá thừa
Để đừng thấy cảnh đong đưa lìa cành.
Ân tình vẫn cứ mong manh
Không duyên ,không nợ thôi đành quên nhau
Giấc mơ nào chẳng ngọt ngào
Để rồi thực tại nỗi đau ngập tràn
Ngày xưa trong giấc mơ hoang
Ta nào dám gọi tên Nàng dấu yêu.
Dẫu đang giữa lúc yêu kiều
Sợ đời ghen ghét đặt điều rẽ phân.
Tiếng yêu muốn thốt bao lần
Đắn đo khoảng cách tình nhân còn dài.
Buốt lòng thốt tiếng chia tay
Dẫu cho ảo ảnh còn hoài ngàn năm.
Bao mùa qua cứ lặng thầm
Thu đi biền biệt mất tăm bóng Nàng.
Lần đầu trong giấc mơ hoang
Cũng là lần cuối bẽ bàng gọi tên.
Những gì đã khắc trong tim
Thì chôn kín mãi chớ tìm khơi ra.
Thời gian rồi sẽ phai nhòa
Mai này chạm mặt như là tình xưa...
15/9/2022