Thứ Ba, 12 tháng 3, 2019

NHÂN GIAN CÕI TÌNH !



Ngàn năm trong cõi nhân gian, 
Tình đầu muôn kiếp bẽ bàng xót xa 

******************
Bâng khuâng dưới ánh Trăng ngà ,
Nhớ bao uẩn khúc tình ca thoáng buồn.
Dẫu gì cũng chút vấn vương ,
Dù cho cách trở dặm trường xa xăm.
Góc tim gói ghém âm thầm,
Để cho khoảnh khắc trầm ngâm hiện về.
Nhấp từng chén rượu tái tê,
Đầu môi còn vướng câu thề nhạt phai.
Trãi bao nhiêu tháng năm dài,
Biết còn sót lại tim ai chút gì ?
Riêng lòng ta vẫn khắc ghi
Nổi niềm luyến nhớ xuân thì tươi nguyên .
Có chăng tồn tại lời nguyền,
Tinh đầu khó vẹn thiên duyên ngọt ngào.
Một lời ân ái đã trao,
Vẫn luôn hiện hữu dễ nào nhạt phai.
Trăm năm kết xuống tuyền đài ,
Tình đầu muôn thuở đắng cay bẽ bàng.
Ngàn năm giữa cõi nhân gian,
Tình luôn ảo ảnh phủ phàng đớn đau.
Cơ duyên tựa sóng ba đào,
Dập vùi thử thách niềm đau ái tình.
Vượt qua khoảnh khắc chông chênh .
Bình yên ,hạnh phúc vững bền...được chăng?
Biết đâu là bến vĩnh hằng,
Để Ta nâng chén cùng Trăng cạn tình.
U mê trong cuộc ba sinh,
Đố ai xoá được bóng hình yêu thương !
19/8/2018
Khlaphnum.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét