Chủ Nhật, 10 tháng 3, 2019

NHỮNG MÙA HOA .

1_BÔNG SÚNG !
Xưa nay em vốn ở ao đầm, Mùa lũ , mùa khô vẫn cứ ngâm, Thân nhuộm phù sa trong lòng nước, Màu hoa giản dị chút duyên thầm. Súng chỉ là tên chẳng hiểm đâu ! Khen ai khéo tạo sắc pha màu. Để từ hoang dã em bừng sáng , Dẫu vẫn bùn đen , kiếp dãi dầu. Thân mình Em biết chẳng cao sang Hương sắc đơn sơ, chóng lụi tàn. Nguyện hiến thân mình vì lẽ sống, Ngẩng đầu kiêu hãnh giữa trần gian. Hạnh phúc làm sao những buổi chiều, Nồi cơm bốc khói, cá kho tiêu, Canh chua bông súng miền thôn dã Hương vị đậm đà Mẹ chắt chiu ! Người ở quê thường chuộng mắm kho, Ngoài đồng bông súng của trời cho Chiều về ta hái luôn đầy bó, Cả buổi nhậu hoài cũng chữa no. Khi vào quán nhậu khổ thân em, Lẫu mắm người ta nhúng đã thèm. Thực khách nhâm nhi khen quá đã , Nên đành “phục vụ” suốt ngày đêm. Vẫn đứng trong bùn vẫn nước non, Nhưng em giờ được ở lầu son. Chim lồng trọn kiếp_ em ngâm chậu Người ngắm vui bên chén rượu ngon ! 27/08/2015 (chỉnh sữa 31/10/2017) khlaphnum 2_ QUỲNH HOA . (Quỳnh 1)
Cớ sao em nở về đêm, Phải chăng oan khuất nỗi niềm nhân gian ? Một màu trinh trắng cao sang, Toả hương ngan ngát miên man đêm trường. Vì đâu đành phải phơi sương, Lặng thầm khoe sắc vẫn dường ấp e? Hay đời thiếu sự chở che, Khiến em ngại cảnh ê chề thế nhân? Thôi em cứ đẹp vô ngần Cứ hương thơm ngát tấm lòng băng trinh. Gió sương em vẫn chung tình Đêm đêm Quỳnh vẫn lung linh giữa đời !

3_HOA ĐÊM. (Quỳnh 2)
Ờ thì trắng muốt là em Giữa đêm đen vẫn sáng lên rạng ngời. Tiếc thay ngắn ngủi dòng đời Vẫn dành trọn kiếp sương phơi đêm trường. Giấu trong bí ẩn lạ thường, Khiến bao quân tử vẫn dường khát khao. Một lần tận hưởng ngọt ngào Hương thơm hay đoá môi nào trinh nguyên ? Vẫn mong em vẫn là em Đừng xao xuyến với ánh đèn phồn hoa ... Trăng thanh hứng trọn ánh ngà, Để cho hương sác mượt mà nét riêng. Nép mình trong cõi thuyền quyên Chớ đừng ảo vọng cảnh Tiên vẽ vời. Hẹn mùa Trăng tới thêm tươi Cho Quỳnh khoe sắc rạng ngời thắm duyên Một lòng em cứ vẹn nguyên Đừng dây dưa nỗi ưu phiền thế gian. Khlaphnum. 4_ LỜI NGUYỀN ĐÊM ĐEN ! (QUỲNH 3 ) Thân em cũng tợ cỏ cây, Nắng mưa dầu dãi tháng ngày trần gian. Hoa em tối nở sớm tàn, Mùi hương củng chẳng sánh bằng muôn hoa. Nhưng em ngan ngát đậm đà, Gió đêm hoà quyện đưa xa khỏi vườn. Khiến bao quân tử vấn vương , Bao lần thức trắng đêm trường đợi mong. Em không má thắm ,môi hồng, Thân em giữ trọn tấm lòng băng trinh. Giữa đêm rực sáng lung linh , Đời cho em cái tên Quỳnh thanh tao. Lòng em thì vẫn khát khao, Mà duyên kiếp chỉ ngọt ngào đêm đêm. Xin người hãy hiểu cho em, Từ lâu vương vấn nổi niềm đắng cay. Vẫn luôn kìm nén ban ngày, Để đêm mới dám giải bày lòng riêng. Trên đời nếu có Thần Tiên, Em xin được xóa lời nguyền đêm đen ! 11/07/2017 Khlaphnum. 5_QUỲNH THƯƠNG ! (Quỳnh 4)
Đêm nay nghe Hoa Quỳnh nở Bổng dưng một chút thẩn thờ. Dường như có niềm luyến nhó... Đâu rồi ý tưởng , vần thơ ?
Lòng nghe bồi hồi xao xuyến, Muốn xem tận mắt lời nguyền... Mà thôi , thời gian chẳng tiện, Một niềm tiếc nuối vô biên !
ước gì một sáng ban mai, Đoá hoa vẫn còn tươi mãi, Lời nguyền đêm đen được giải, Rạng ngời Hồng , Cúc sánh vai.
Tiếc thay một đời Hoa ấy, Người đời ngưỡng mộ mê say. Mà như cuộc tình vụng dại Uổng cho nhan sắc trang đài.
Đời Hoa , đời người thương quá, Nồng nàn tiếng hát , lời ca. Tâm hồn thân thương đến lạ Đất trời ngăn trở phôi pha. 14/10/2017. Khlaphnum.
6_PHƯỢNG ! . Phượng hồng son sắt thuỷ chung, Ngàn năm cũng chỉ nở cùng Hạ thôi. Cùng nhau mãi mãi sóng đôi, Hạ về phượng thắm rực trời quê hương. Một màu hoa đỏ thân thương, Khiến lòng bao kẻ vấn vương ngày Hè. Hoà chung tấu khúc tiếng Ve, Đan xen kỷ niệm gợi về tuổi thơ... Hai màu tóc vẫn ngẩn ngơ, Màu hoa như gọi giấc mơ tìm về . khlaphnum.
7_HOA GIẤY. Tên em đời gọi là hoa giấy Tuy cánh mỏng manh chẳng mượt mà Em vẫn tự thân tràn sức sống , Chẳng do khéo léo của người ta. Cánh hoa giản dị tựa dòng tên, Hương chẳng bay xa, nở đẹp bền. Chẳng đợi gió xuân về nhắc nhở Quanh năm trang trí cổng nhà bên. Dẫu tên gọi chẳng kiêu sa lắm Mà sắc hương em vẫn thướt tha. Trong nắng em khoe nhiều sắc thắm, Mang tình xuân đến với mọi nhà. Chẳng được như Hồng đệ nhất hoa, không bằng Mai , Cúc, Huệ kiêu sa. “Người ta” khoe sắc nơi sang cả, Em vẫn “an cư” trước cổng nhà !
Cũng một kiếp hoa nở giữa đời Mà sao nghịch cảnh cứ chơi vơi. Chẳng là dáng ngọc ,không hương sắc Mưa gió phai tàn cánh rụng rơi… 22/2/2017( chỉnh sữa : 31/10/2017) khlaphnum. ( ảnh : Xuan Huong Nguyen) 8_CÚC DẠI. Vòng đời trọn kiếp luân hồi, Tự sinh, tại tại dâng đời sắc hương. Xưa nay em sống ven đường, Không ai chăm bón ,chẳng vương dại khờ. Mỗi lần nhắc đến trong thơ Tên em vẫn được mong chờ khát khao. ************ Đã vào mùa nhớ thương nhau ? Bên đường Cúc dai lao xao trở mình. Heo May thì vẫn lặng thinh, Để Mùa Thu mới tang tình miền xa. Giấu trong bí ẩn loài hoa, Màu thời gian chẳng phôi pha rụng rời. Gió mưa vẫn cứ thắm tươi, Lẫn trong sương sớm “nụ cười “tinh khôi. Sắc hương giản dị thế thôi, Góp phần điểm xuyết cho đời thăng hoa. Góp vào hồn của thi ca Lời tình thơ mộng thiết tha nồng nàn . Khóm hoa cúc dại bên đàng Nén lòng chẳng dám thở than một lời. Vì bao nghịch cảnh chơi vơi , Người vô tư giẫm rả rời cánh hoa. Dẫu không sắc xảo mượt mà Đậm sâu chung thuỷ chính là tình em. Nên đời đã gán cho thêm, Mỹ miều danh vị : vững bền tình yêu. ! Bên đường Cúc Dại liêu xiêu, Mùa Thu vẫn nợ bao điều nhớ nhung . 13/7/2017 . Khlaphnum.
9_NHỊ ĐỘ MAI ! (Tứ quý Mai) Xuân nay cũng đã sắp tàn Còn đâu những đóa Mai vàng đẹp xinh. Còn chăng mộc mạc thân tình Nhị Độ Mai vãn vẹn gìn sắc son. Bốn mùa chẳng thiết mỏi mòn Miệt mài dâng hiến héo hon chẳng màng. Hai lần nở giữa thế gian, Lần đầu cánh tựa Mai vàng đẹp tươi, Đến khi cánh mỏng rụng rời, Đài hoa khép lại một thời thanh Xuân. Mà đời hoa chỉ tạm dừng, Một ngày nắng đẹp nở bừng sắc Hoa. Một màu đỏ thắm chan hòa, Với bao mầm sống mặn mà tương lai. Diệu kỳ thay_Nhị Độ Mai, Một đời hoa nở đến hai sắc màu. Dẫu không được tiếng thanh cao Góp phần tô thắm ngọt ngào vườn Xuân . .Nắng mưa vẫn cứ ung dung Dâng đời hương nhụy , vui cùng thế gian. Sắc hương dẫu chẳng nồng nàn, Đơn sơ ,mộc mạc, lâu tàn, khó phai. khlaphnum. 10_ ĐỜI HOA TẾT ! Trước ngày tết đến họ nâng niu Họ bảo rằng ta thật mỹ miều. Ve vuốt nhẹ nhàng chăm với bón Đời ta khoảnh khắc thật yêu kiều.. Rồi họ đưa ta đến với người, Dẫu buồn cũng phải cố mà tươi. Lầu cao cửa rộng ta nào thích Chỉ muốn ung dung với đất trời. Ai thấu đời Hoa một thoáng trông Lung linh ,rạng rỡ sắc tươi hồng. Bướm Ong đùa cợt phai hương nhụy Vùi dập bao lần bởi gió dông. Rồi ba ngày tết họ rong chơi, Bỏ mặc bên thềm ngập nắng phơi. Khát cháy ta tàn trong héo rũ, Đêm thầm mơ mấy giọt sương rơi. Họ cứ vui vầy ,lãng quên ta, Đành thôi héo rũ một đời hoa. Mua vui cũng chỉ ba ngày tết, Lăn lóc cuộc tàn chẳng xót xa. Thế thái nhân tình lạ lắm đâu ? So đo chi cũng kiếp hoa sầu., Bao giờ Trời đất công bằng nhỉ? Ban phát hồng ân, phép nhiệm mầu !
6/2/2017 (chỉnh sữa 1/11/2017) khlaphnum.
11_ DÃ QUỲ ƠI !
Em với ta còn mãi lạ xa, Lâu rồi ta chẳng kịp đi qua . Mùa em rộ nở khoe hương sắc, Như một lần em đã đón ta.
Cũng mấy lần ta đã trở về, Miền Cao nguyên ấy với đam mê. Ngắm ngàn hoa thắm trong màu nắng, Mà thiếu tình em khiến tái tê.
Màu hoa bình dị nắng ban mai, Chất chứa trong lòng nổi ngất ngây. Có phải quyền năng đầy cảm xúc, Khiến lòng lữ khách khó mà phai.
Một lần hội ngộ đã vời xa, Lòng vẫn âm thầm nhớ thiết tha. Hương sắc vàng tươi trong nắng mới , Vẫn còn đâu đó giữa tim ta. 13/11/2017 Khlaphnum. ( Ảnh : Be Nguyen ) 12_PHÙ DUNG ! Trên dời có một loài Hoa, Sáng tươi thắm nở ,chiều tà úa phai. Dịu dàng hương sắc mãnh mai, Dòng đời ngắn ngủi một ngày rạng danh. Thuyền quyên số kiếp mong manh, Bất công tạo hóa , cam đành long đong. Màu hoa sáng trắng ,trưa hồng, Chiều sang đỏ thắm tựa lòng thuỷ chung. Xót thương cho đóa Phù Dung, Một thiên tình sử não nùng bi ai, Sắc hoa chẳng kém trang đài, Đời Hoa chóng vánh tàn phai về chiều.. Hy sinh vì nghĩa tình yêu, Mà Nàng Tiên Nữ chịu nhiều đắng cay, Một lòng ,một dạ không phai, Ngàn năm đạo hạnh một ngày đỗ đi ! Tưởng rằng đẹp mối tình si, Ngờ đâu trời đất so bì lương duyên. Đã không trọn cuộc ước nguyền Mà Thân cũng chẳng vẹn nguyên dáng hình. Vượt qua nghịch cảnh phân minh, Lại dây vào một mối tình trớ trêu. Ngàn năm mật ngọt tình yêu, Phù Dung phải chịu bao điều đắng cay ! Loài hoa chỉ nở một ngày Dung nhan vừa thắm vội phai úa tàn. Đoạn tình số kiếp vương mang, Để đêm đêm khỏi bẽ bàng duyên tơ . Thủy chung ,son sắc đợi chờ, Mà tình yêu chẳng như mơ giữa đời . Đêm đêm khi giọt sương rơi, Đóa Phù Dung đã ngậm ngùi xác hoa . Ai hay trong cõi ta bà, Bao nhiêu oan trái xót xa cuộc tình .? 17/11/2017 Khlaphnum. (ảnh : Google) 13_HOA TRINH NỮ. Chuyện về sự tích một loài hoa , Mặc gió mưa sa vẫn mặn mà . Lặng lẽ bên đường như cỏ dại, Âm thầm giản dị chẳng kiêu sa. Người đời cứ bảo em e ấp, Khi kẻ vô tình lướt vội qua. Cũng chẳng lo đời hay vùi dập, Ngàn năm uẩn khúc khó phai nhoà. Ngang trái ngàn xưa phận nữ nhi , Thuỷ chung chờ đợi bóng người đi. Sa trường lửa đạn nào ai biết, Chẳng hẹn ngày về giữa loạn ly. Có kẻ thây phơi ngoài chiến địa Người vì nợ nước mãi đành xa. Bóng hồng mòn mõi trong tàn úa, Qủa phụ cô phòng lắm xót xa.. Đến lượt Nàng đưa tiễn bạn trai, Hai người thề hẹn chẳng hề phai. Chờ xong giặc giã chàng quay lại, Hạnh phúc dâng tràn nỗi đắm say. Cái sự đời đâu có thể ngờ, Nhiều năm cách biệt chẳng tin thơ. Nàng buồn thất vọng mang tang trắng, Một kiếp hồng nhan mãi vật vờ.. Bổng một ngày kia giữa xóm thôn, Ngựa phi hối hả , vó dập dồn. Người xưa vạm vỡ bằng xương thịt, Trở lại quê nhà trọn ước hôn. Cứ ngỡ từ nay thỏa thệ nguyền, Lỡ thì nhưng cũng kịp tròn duyên. Tưỏng đâu hạnh phúc trong tình muộn, NghỊch cảnh sai lầm hóa đảo điên.. Biên thùy buổi ấy giặc vừa tan, Chiếu chỉ ban ra đích thị chàng. Được chọn vào cung làm dũng sĩ, Ngày đêm bảo vệ cái Ngai Vàng . Thân phận khiến chàng thành sát thủ Lạnh lùng chém giết chẳng nương tay. Bạn thân chẳng thoát bàn tay sắt, Oán kiếp nhân sinh đã đặt bày. Mọi việc lỡ làng giữa tiệc vui, Say sưa kể hết chuyện trên đời. Đâu ngờ mọi việc Nàng nghe Thấy, Kinh hãi Nàng đau đớn rã rời !!! Đến giờ hoa chúc Nàng kinh hãi, Từ chối ái ân cự tuyệt chàng. Ghê tởm đôi tay che kín mặt, Chàng kia đau đớn bỏ đi hoang… Cú sốc gây nên nỗi dại khờ, Tâm hồn trong trắng hoá ngu ngơ. Mỗi lần có tiếng người đi đến Gi ấu giữa đôi tay mặt thẩn thờ. Mãi đến khi xong kiếp nợ đời Nỗi niềm kinh hãi chẳng hề vơi. Đôi tay vẫn cứ che khuôn mặt, Thân xác vùi chôn chẳng chịu rời. Rồi một ngày kia trên nấm mộ, Bổng dưng xuất hiện khóm hoa xinh Lá Hoa xếp lại khi có kẻ Hữu ý ,vô tâm chạm đến mình. Màu hoa tim tím thật tươi xinh, Sắc áo vua ban thưởng vẹn tình. Tiết liệt trung trinh lòng vẫn đợi, Người ngoài ải nhạn mãi trường chinh Hôn sự dẫu thành vẫn trắng trong, Người đời thương xót nỗ long đong. Thương hoa khép vội trong tiềm thức, Trinh nữ dòng tên mãi khắc lòng ! 11/2017 Khlaphnum.
14_HOA ĐIÊN ĐIỂN.. Em là gió nội hương đồng, Chẳng nhờ ai phải cấy trồng bón chăm. Đến mùa gặt hái hàng năm Là em lặng lẽ âm thầm trổ hoa. Dẫu em chẳng thể kiêu sa, Mà duyên thầm vẫn mặn mà đồng xanh. Sắc vàng tươi thắm long lanh, Nghiêng soi bóng nước ngọt lành sông quê. Hoà trong màu nắng triền đê, Gió đùa len lõi bốn bề vàng tươi. Từng chùm hoa nắng lả lơi Đong đưa như thể gọi mời bàn tay… Bao cô thôn nữ thơ ngây, Nâng niu thu hái những ngày mùa xa. Em không hương sắc mặn mà , Chẳng cao sang để để người ta ngắm nhìn. Cũng không sắc vóc đẹp xinh Mà em vẹn vẻ chung tình miền quê. Mỗi năm em vẫn trở về, Thăm dòng sông với bờ đê thuở nào. Dẫu em chẳng dám ước ao,
Mà hoa em cũng ngợt ngào lắm thay. Lên đời đặc sản lâu nay Món ngon chế biến những ngày mùa lên. Canh chua điên điển đã thèm, Dưa điên điển chấm…càng thêm mặn mòi. Bây giờ em đã đổi đời Nhà hàng,ẩm thực “dạo chơi” là thường. Đời em một bươc lên hương, Nhưng em vẫn cứ vấn vương miệt đồng ! 30/11/2017 Khlaphnum. 15_ NỔI SẦU TIGON ! . Dáng hoa xinh xắn dễ thương, Cánh hoa mềm mại vô thường hồn nhiên. Cớ sao lại vướng lời nguyền Loài hoa tan vỡ, ưu phiền thị phi ? Em nào có tội tình chi, Mà đời gieo tiếng oan nghì trái ngang .. Khiến cho em phải vương mang, Tội đồ của những lỡ làng tình chung. Cuộc đời ai đã hình dung , Bao nhiêu tan vỡ, muôn trùng cách chia. Thế gian nước mắt đầm đìa, Bởi không trọn nghĩa lia thia giữa đời. Nhìn hoa ai cũng ngậm ngùi, Trái tim đành phải xé đôi lạ kỳ ? Tình yêu lầm lỗi điều chi, Lứa đôi đang độ xuân thì vỡ tan ! Ai gây nên những bẽ bàng, Lời nguyền xưa khiến thế gian nhuốm sầu. Nhìn hoa mà ngỡ niềm đau, Trái tim thổn thức nghẹn ngào buồn lây. Phải chi hoa được giải bày, Để minh oan nổi đắng cay phân kỳ .. Ước gì thoát tiếng sầu bi, Cho màu hoa thắm kiêu kỳ điểm trang. Góp thêm hương sắc dịu dàng, Để trần gian mãi rộn ràng nghĩa yêu. Thương loài hoa ấy bao nhiêu, Ghét tình nhân thế lắm điều chua ngoa ! 3/12/2017 Khlaphnum. 16_ HOA XƯƠNG RỒNG DẠI ! Sống trong khắc nghiệt đọạ đày, Từ nơi gió cát thân cây lớn dần. Ngày ngày cái nắng thiêu thân, Đêm đêm giá lạnh thấm từng giọt sương. Tự thân vượt những tai ương, Chắt chiu nhựa sống ,liệu lường khó khăn. Vương lên từ chốn khô cằn, Đời em chẳng quản nhọc nhằn, can qua… Em không nhung gấm, mượt mà, Dám nào sánh với loài hoa trang đài. Xù xì thân lại đầy gai, Tháng năm chăm chỉ ,miệt mài chẳng than. Một ngày vui đến ngỡ ngàng, Vượt qua nghịch cảnh trái ngang cuộc đời. Em khoe những nụ thắm tươi, Từ trong gian khổ bổng ngời sáng lên. Hiện thân ý chí vững bền, Điểm trang hương sắc, thắm thêm Xuân.tình. Màu hoa dẫu chẳng ưa nhìn, Mà luôn tươi tắn trung trinh vẹn tròn Một đời em chẳng héo hon, Khó khăn gian khổ ,chẳng sờn lòng em . 6/12/2017 Khlaphnum.
17_SẮC TÍM BẰNG LĂNG. !
Một màu tim tím ngây thơ, Ven đường em đứng đợi chờ ai đây ? Luyến thương tiếc nuối đong đầy Một thời vết mực còn dây cuộc đời. Nỗi lòng cứ mãi đầy vơi, Tình đầu muôn kiếp chẳng dời trong tim. Bởi ai cũng thấu nổi niềm, Tình thời áo trắng tơ duyên khó tròn. Nhưng tình ấy mãi sắt son, Bao nhiêu xa cách vẫn còn đam mê Nếu không vẹn vẻ ước thề, Thì đôi tim ấy tái tê khôn cùng. Một mầu hoa tím thủy chung, Nhắc bao kỷ niệm giữa lòng hè xưa. Mối tình mực tím dây dưa, Bạc đầu vẫn ngỡ như vừa hôm qua. Thủy chung sắc tím đậm đà, Bằng Lăng nhắc mãi tình ta ngọt ngào. Ngày thơ trong trắng thương trao, Bằng lăng tím mãi len vào mơ hoa.. 7/12/2017 Khlaphnum. 18_ ƯỚC HẸN CỎ MAY !
Trăng vàng trãi khắp bờ đê, Hình như tìm kiếm lời thề năm xưa ? Giọt thời gian cứ đong đưa, Mà bao kỷ niêm vẫn thừa trong tâm…
Thuở ấy tôi mới mười lăm, Còn em mái tóc âm thầm chắn ngang. Vô tư cười nói rộn ràng, Cùng nhau bắt bướm ép trang giấy hồng. Hai tâm hồn vẫn trắng trong, Mặc cho bạn ghép “vợ _chồng” đùa vui.. Thế rồi một thoáng em tui Phổng phao trổ mã lại lười tung tăng. Thích cùng ngồi ngắm vầng trăng, Trên đê nói chuyện đến hàng giờ luôn.. Cỏ may chứng kiến ngọn nguồn Đan trên quần áo những đường chỉ yêu. Cái hoa cỏ chẳng mỹ miều, Mà sao ẩn chứa bao nhiêu ái tình. Gỡ từng hoa cỏ xinh xinh, Ghép tên hai đứa chúng mình bên nhau. Lặng im chẳng nói câu nói nào, Ngước nhìn ánh mắt xuyến xao lạ thường. Có gì như thể vấn vương, Mà sao bối rối đang dường ấp e.
Ngày tôi đi học xa quê, Cỏ may chứng kiến lời thề lứa đôi.
Thế mà năm tháng xa xôi, Mình tôi trở lại ..tôi ngồi mình ênh. Cỏ may chắc cũng buồn tình, Bám đầy quần áo tôi thêm nặng lòng. Trăng vàng toả xuống mênh mông. Mình tôi cố gỡ cho xong lời thề . 8/12/2017 Khlaphnum. 19_TÌNH SỬ HOA CỎ MAY !
Cũng là thân phận liễu đào, Cũng là vướng víu niềm đau ái tình. Một đời cam phận trung trinh Duyên tơ khéo chọn nên đành khổ riêng. Thường tình nhi nữ truân chuyên, Mấy ai tránh được ước nguyền thủy chung. Chuyện xưa đau đớn khôn cùng, Cỏ May sự tích Còn trong nỗi buồn.
Chuyện rằng đôi lứa uyên ương, Từ lâu gắn bó yêu thương mặn nồng. Chàng thì nghèo khổ, tay không, Quanh năm gắng sức ruộng đồng nuôi thân. Bởi không hộ đối môn đăng , Nhà nàng ta sức cản ngăn mối tình. Nhưng Nàng một mực trung trinh, Mặc cho nhiều mối đến trình trầu cau. Ước thề vẹn vẻ cùng nhau, Nắm tay dắt díu bôn đào miền xa.
Bao năm chung sống mặn mà, Khổ thay cuộc sống chưa qua nhọc nhằn. Nhiều đêm chàng cứ băn khoăn Mình vô tích sự khiến Nàng oan khiên. Gia đình lắm bạc nhiều tiền, Yêu chàng nên khổ triền miên thế này. Thế là Chàng quyết từ nay, Đi tìm cơ hội mong ngày thành công. Để cho Nàng được vui lòng, Đáp đền ân nghĩa vợ chồng sắc son. Một ngày hẹn biển thề non Xin Nàng gắng đợi cho tròn năm dư. Dằn lòng gạt bỏ sầu tư, Quyết tâm gầy dựng bằng người mới cam.
Một năm rồi lại một năm... Chờ hoài chẳng thấy bóng tăm của Chàng. Rối bời lòng dạ nát tan, Vì tình Nàng lại lang thang đi tìm. Nhưng mà tăm cá bóng chim, Mênh mông trời bể im lìm dấu ai ? Nàng đi ...cho đến một ngày, Tàn hơi , cạn sức...hồn bay về trời Thế gian thương xót khôn nguôi, Động lòng Thượng Đế bùi ngùi xót xa. Ban cho thân phận ta bà Hoá thành cỏ dại tím hoa ven đường. Dường như chưa thoát vấn vương, Hoa nương theo gió muôn phương tìm Chàng. Có người khách lạ đi ngang, Cỏ May bám lấy vội vàng hỏi thăm.
Đau lòng sự tích thâm trầm Cỏ May chung thuỷ ngàn năm đợi người. 22/12/2017 Khlaphnum.
20_THẠCH THẢO_ĐỪNG QUÊN.....! (Mến tặng : Giang Thanh Văn _người khơi gợi cảm hứng cho đề tài 📷 )
Cứ mỗi loài hoa một chuyện tình, Ai từng lặng ngắm sắc lung linh. Loài Hoa thạch Thảo bao hàm xúc , Lặng lẽ niềm đau chẳng dáng hình.
Thạch thảo màu hoa thật đáng yêu, Bao người thích thú mãi yêu kiều. Điểm trang cảnh trí thêm tươi tắn, Thương tặng người đi nhắc nhớ nhiều…
Tinh khôi hoa nở giữa trần gian, Nghịch cảnh ai gây nỗi bẽ bang. Xui khiến niềm đau còn vương lại, Duyên thầm một kiếp phải vương mang.
Tích cũ ngày xưa ở một làng Có đôi trai gái lứa đồng trang. Đùa vui quấn quit từ thơ bé Tình cảm đôi đàng khó cách ngăn.
Chàng trai tuấn tú nhiều cô thích, Nhưng ở trong tim đã có Nàng. Lặng lẽ chàng mong ngày hợp ý, Cùng Nàng thắm lại mối duyên mang.
Dung nhan khả ái, đôi môi mỏng, Da trắng bồng bềnh mái tóc nâu. Trai trẻ trong làng luôn đắm đuối Nhưng trái tim Nàng đã trot trao…
Nàng ra điều kiện các chàng trai Tìm được hoa Nàng đã dắm say. Mang đến cầu hôn làm sính lễ, Thuận tình trao trọn trái tim này .
Trai trẻ thi nhau vội kiếm tìm , Bao nhiêu hoa lạ..vẫn buồn tênh. Trai làng ngán ngẫm đành thua cuộc Kể cả chàng đây cũng lặng im.
Ngày tháng cùng nhau vẫn cận kề, Vào rừng hái lượm những đam mê. Đôi tim nung nấu niềm khao khát, Tình đã….dù chưa trọn ươc thề.
Định mệnh khiến xui một buổi chiều. Đường về bóng ngã nắng liêu xiêu. Nàng reo chỉ trỏ lưng chừng Núi, Chính đó hoa Nàng rất mến yêu .
Mừng rỡ chàng như bắt được vàng, Ngàn năm cơ hội chẳng than van. Cheo leo vách núi nào đâu xá Quyết hái hoa kia để tặng Nàng !
Chàng hái hoa xong vội gọi Nàng Bổng đâu hoa mắt, sức vừa tan. Biết không còn kịp ngày vui mới Duyên kiếp từ đây đã muộn màng..
Mãn nguyện trên môi nở nụ cười Nhìn Nàng trong lúc phải buông rơi. "XIN ĐƯNG QUÊN TÔI" lời âu yém, Còn kịp trao Nàng phút cuối thôi.
Đau đớn ôm hoa mắt thẩn thờ, Dẫu không giọt lệ hóa ngu ngơ Ngồi bên vực thẳm Nàng ngây dại Khoảnh khắc đau thương quá bất ngờ !
Rồi một ngày kia giấc ngủ dài, Đưa Nàng đến với cõi thiên thai. Linh hồn tao ngộ miền hư ảo Nguyện ước trăm năm được tỏ bày !
Màu hoa tim tím gợi bao điều, Thạch Thảo muôn lòng nặng nghĩa yêu. Bền bỉ trong tim luôn mãi nhớ, Ân tình giữ trọn dẫu cô liêu. 12/2017 khlaphnum. 21_TÌNH CHỊ EM_HOA KIM NGÂN. Ngày xưa có vợ chồng son, Đã lâu chưa có mụn con ẩm bồng. Khấn cầu khắp chốn Tây Đông, Thuốc thang Nam Bắc , trọn lòng từ tâm. Nỗi buồn cứ mãi âm thầm, Trông chờ chẳng biết bao năm xa vời… Một ngày bổng có niềm vui, Thuốc thang ? hay cả đất trời hiển linh? Dù sao cũng trọn ân tình, Đến ngày nở nhuỵ khai sinh hai Nàng. Dẫu không nhung gấm cao sang, Dung nhan ,vóc dáng ngỡ ngàng gần xa. Kim Hoa cùng với Ngân Hoa, Xinh tươi khoẻ khoắn mặn mà nét duyên. Bao người kén chọn dâu hiền, Hai chị em đã thệ nguyền bên nhau Sớt chia cay đắng ngọt ngào, Chết cùng chung mộ trước sau chẳng rời. Tưởng đâu chỉ nói thế thôi, Ai hay uẩn khúc cuộc đời héo hon. Đến năm mười sáu trăng tròn, Kim Hoa mắc bệnh...một cơn hiểm nghèo Lương y khắp chốn vời theo Ngày qua tính mạng như treo chỉ mành. Ngân Hoa thương xót chị mình, Ngày đêm chăm sóc hy sinh nhọc nhằn. Kim Hoa ra sức cản ngăn, Sợ em lây bệnh thêm ngàn nổi lo. Rồi mai cha mẹ thân cò Không ai báo đáp…tơ vò lòng đau. Ngân Hoa nước mắt tuôn trào, Nhắc lời nguyện ước hôm nao vẫn còn. Vững vàng dạ sắt lòng son, Thề chăm sóc chị mõi mòn chẳng than. Cơ trời số kiếp bẽ bàng , Ngân Hoa cũng bị lây sang bệnh tình…. Cả hai tha thiết cầu xin, Sau khi tử biệt thuận tình táng chung.. Trời thương hãy ứng nguyện cùng, Hoá thành thảo dược ước mong cứu đời . Mồ yên mộ đẹp xong xuôi, Một ngày trên mộ có loài dây leo. Từng chùm hoa nở kèm theo, Hai màu vàng,trắng mỹ miều đối nhau. Mùi hương quyến rũ ngọt ngào, Người đời thương nhớ hôm nao lời nguyền. Ghép đôi tên lại vẹn nguyên, Km Ngân hoa đẹp, thuốc tiên cứu người.
Tích xưa nhắc nhớ để đời, Tình chị em mãi rạng ngời Kim_Ngân. Lại thêm nhân ái muôn phần. Hoá thành thảo dược hiến thân trọn tình. . 14/1/2018. Khlaphnum.
22_HƯƠNG ĐÊM ! (QUỲNH 5 )
Em là một đoá Quỳnh Hoa, Mượn gió đêm toả hương xa Lặng lẽ đêm trường thăm thẳm Em khoe hương sắc mặn mà.
Đã biết bao lần anh hỏi, Vì sao lại chọn màn đêm? Mà em lặng thầm không nói Để lòng anh nặng oằn thêm .
Uẩn khúc muôn đời bí ẩn Vì đâu nên nổi âm trầm Phải chăng duyên tình lận đận Người đời mai mỉa vô tâm?
Hay vì ngại loài Ong bướm Nên chọn khoảnh khắc đêm đen, Toả hương nhẹ nhàng thắm đượm Bao loài hoa phải thầm ghen ?
Vẫn cứ tinh khôi trắng muốt, Không gian tĩnh mịch mơ huyền. Dịu dàng vươn ra cánh mỏng Trắng trinh như một ước nguyền ! 4/12/2018. Khlaphnum. 23_NHỚ MÙA HOA ĐIÊN ĐIỂN. Ai đó nhắc mùa hoa điên điển, Anh nhớ ngày đưa tiễn em đi. Ven đường lúa níu chân ghì , Em thong thả bước chẳng chi là buồn.
Còn anh cứ ra tuồng điềm tỉnh, Mà lửa lòng thiêu chín tâm can. Ngắt bông điên điển bên đàng , Tay vò , tay xé ngỗn ngang cõi lòng . Đi chưa hết giang đồng anh hỏi Mình ngồi đây đỡ mỏi đi em ? Ý anh muốn kéo dài thêm, Muốn ngồi tâm sự nổi niềm bâng quơ. Em chẳng hiểu hay vờ không biết, Cứ nhẹ nhàng bước tiếp trên đê. Làm anh bối rối tư bề, Nghe ai xát muối tái tê cõi lòng. Đưa em đến bến sông từ tạ, Em lên thuyền vội vã chào nhau . Nụ cười héo hắt vội trao , Cái thương , cái nhớ nháo nhào trong tim . Anh nhút nhát lặng im không nói, Để bây giờ vời vợi xa xôi. Mình anh ôm mối tình côi, Chưa chi đã khép mộng đời đầu tiên. Những ngày tháng bưng biền ngóng đợi Tin thư xa chẳng tới miệt đồng. Còn chi đâu để chờ mong, Hay là em đã lấy chồng Thành Đô ? Giờ tự trách ngây ngô quá đổi, Yêu mà không dám nói nên lời. Để rồi chiều lạnh sương rơi, Lặng thầm bến cũ , đợi người năm xưa ! 27/2/2019 Khlaphnum. 24_ MAI THẮM TÌNH XUÂN ! Lá Mai đã tước xong rồi, Trơ cành , đội nắng sương phơi đêm dài. Tội cho số kiếp cây Mai, Mỗi năm phải chịu đọạ đày đớn đau. Để cho hoa thắm tươi màu, Xứng danh tăm tiếng thanh cao Xuân tình. Hoa vàng , nhụy thắm lung linh, Chúa Xuân đã chọn cho mình sắc hoa. Phương Nam giản dị hiền hòa, Mỗi mùa mai nở thiết tha ấm nồng. Người đi xa xứ thầm trông, Cành Mai ấm áp như lòng cố hương. Dù đi trên khắp nẻo đường, Mỗi mùa Mai nở vấn vương nẻo về. Ngày Xuân ấm áp hương quê, Quây quần ,bánh mứt đề huề vui sao, Bánh chưng, bánh tết dạt dào, Hương tình năm cũ thương trao ấm lòng. Màu hoa chan chứa ước mong, Vàng tươi nắng mới , ấm nồng tim ai. 23/01/2019 Khlaphnum. 25_GIÓ XUÂN . Mỏng manh những cánh chuồn chuồn, Ngược chiều gió thổi cố vươn nhọc nhằn. Gió lùa mấy sợi xuân sang, Để cho đàn Én trang hoàng bức tranh. Một Mùa tươi mới trong lành, Ngàn hoa thắm nở long lanh sắc màu. Dập dìu bướm lượn xôn xao, Muôn lòng rạng rỡ bay vào trong mơ. Gió Xuân thì mãi hửng hờ, Nhẹ lay cành Trúc lơ thơ vẫy chào ! Gió mang theo những khát khao, Niềm vui ,hạnh phúc ùa vào lòng ai. Nàng Xuân rực rở trang đài, Cùng Hồng, Lan , Cúc , Đào , Mai múa vờn . Gió Xuân vẫn cứ sắc son, Mang Mùa tươi thắm vẹn tròn về đây. Sắc Xuân thì đã đong đầy, Nghe trong hương gió nồng say ngọt ngào ! 26/12/2019 Khlaphnum. 26_DÁNG ĐÊM !
(Quỳnh 6)
Đêm khoe dáng dưới vầng trăng tỏ,
Cánh mỏng manh hé nở bên hè.
Mây ơi chớ vội vàng che,
Để lung linh trắng chợt nhòe nét duyên.
Vì nghịch cảnh ưu phiền nhân thế ,
Đợi chờ đêm Quỳnh kể hương lòng.
Dẫu rằng muôn vẻ trắng trong,
Mà nhiều cay đắng cô phòng nhân gian.
Trăm hoa vẫn hiên ngang chói lọi ,
Được sáng soi dưới ánh mặt trời,
Còn ta một kiếp sương phơi
Nương trăng để tỏ ánh ngời riêng tư.
Người ta mượn thi từ ưu ái
Để ngợi ca sắc thái đêm đen .
Chẳng dây dưa với kim tiền,
Nồng nàn hương sác chính chuyên bao đời.
Quân tử chẳng buông lời cợt nhả
Chỉ thầm mong được thỏa niềm vui,
Nâng ly chứng kiến hoa cười,
Ánh trăng bàng bạc lòng người cũng say.
Quỳnh vẫn thế ...luôn đầy bí ấn,
Cũng đâu thèm oán giận thế gian.
Phải đâu là kiếp lỡ làng,
Hương xa vẫn khiến bao chàng...thức đêm !
17/4/2019
Khlaphnum.
(ảnh : google)

27_BÍ ẨN ĐÊM ĐEN !
(Quỳnh 7)
Đêm nay trời mưa bão,
Nghe sầu não tâm tư.
Trời tối đen mịt mù
Mãnh trăng lu chẳng có...
Phía bên ngoài giông gió,
Ta ngồi đó chờ em...
Cứ nghĩ giữa đêm đen
Được nghe Quỳnh tâm sự.
Dẫu không là ngôn ngữ
Không là chữ là câu
Có khi chẳng ngọt ngào
Cũng không là đau đớn .
Đóa Quỳnh đâu ngã ngớn ,
Ở nơi chốn cao sang
Như Cúc ,Huệ , Hồng , Lan...
Luôn sẵn sàng khoe sắc.
Người đời luôn thắc mắc,
Quỳnh chôn chặt điều chi
Mà bỏ cả xuân thì
Mặc thị phi oan khúc.
Biết bao người vẫn thức
Vẫn chầu chực chờ xem
Giữa muôn trùng đêm đen
Được ngắm em hé nở.
Biết bao là duyên cớ
Những trăn trở vì em,
Họ thêu dệt nhiều thêm,
Khiến nỗi niềm bí ẩn.
Dường như không hối hận,
Chẳng oán giận bao giờ
Em mãi đẹp như mơ,
Như lời thơ lã lướt.
Vẫn trắng tinh tha thướt
Càng óng mượt sợi đêm.
Khoảnh khắc của riêng em
Bừng sáng lên kỳ vọng.
Quỳnh vẫn tràn sức sống,
Vẫn tươi mộng tương lai
Chẳng khoe sắc trang đài
Mà tự tại ung dung.
Dẫu màn đêm mông lung
Những riêng chung giằng xé
Quỳnh không hề đơn lẽ
Chẳng nhỏ bé thơ ngây.
Tạo hóa đã đặt bày
Người dệt đầy uẩn khúc.
Cảm ơn người đã thức
Cùng háo hức chờ em.
Bí ẩn cùng đêm đen,
Chẳng bon chen vương giả
Nên Quỳnh không gục ngã
Giữ thân ngà cõi riêng.
Đã quen nỗi truân chuyên
Chẳng ưu phiền than thở.
Đêm trở mình hoa nở
Đời rộng mở niềm vui...
8/11/2019
Khlaphnum.
NHỚ QUỲNH !
(Quỳnh 8)
Lâu rồi chẳng thấy dáng em ,
Chắc là cô chủ chả thèm chăm nom.
Nhiều đêm anh lén qua "dòm", (*)
Vườn xưa vắng cả hương thơm nồng nàn !
Nhắm nghiền đôi mắt miên man,
Cố tìm hương thoảng trong làn gió bay.
Nhớ màu trinh trắng mê say,
Khoe mình dưới ánh trăng đầy nét duyên.
Vẫn chưa thoát được lời nguyền,
Hay là mang kiếp hoa Hoa Tiên giáng trần ?
Chạnh lòng trong cảnh phù vân
Dịu dàng cánh mỏng ngại ngần giấu che?
Sắc hương em chẳng vụng về,
Bao chàng Lãng Tử đê mê dáng ngà.
Ẩn thân xa chốn phồn hoa,
Giữ mình vẹn vẻ mặn mà ngất ngây !
Chẳng bon chen buổi ban ngày,
Chỉ đêm thắm nở hương bay xa vườn.
Dặn lòng tránh cuộc nhiễu nhương,
Cô đơn ,lặng lẽ đêm trường nở hoa.
Trăng tàn em cũng nhạt nhòa ,
Khiến lòng Quân tử xót xa tiếc thầm.
Người đời cũng chẳng vô tâm,
Vẫn chờ em dẫu nghìn năm mộng thường !
1/8/2020
Khlaphnum.
QUỲNH ƠI !
(Quỳnh 9)
Từ khi về với Thành đô
Quỳnh đà quen cảnh xô bồ hay chưa?
Gió Trăng thì vẫn có thừa
Vẫn còn đó những giọt mưa ướt mềm.
Có còn thức trắng từng đêm
Nhớ Rừng Núi với nỗi niềm xót xa?
Có còn trắng muốt ngọc ngà,
Đêm trăng vươn những cánh hoa yêu kiều ?
Hương thơm Quỳnh có chắt chiu
Hay mặc tình gió nuông chiều toả lan ?
Có khoe sắc dưới trăng vàng
Khiến tim quân tử chảy tan đắm tình ?
Một thời sắc đá trung trinh,
Chỉ mong em mãi vẹn gìn trước sau.
Cho đêm trăng mãi ngọt ngào
Để lòng bao kẻ khát khao đợi chờ.
Nét duyên Quỳnh mãi nên thơ ,
Nữ Hoàng Đêm vẫn bất ngờ lung linh.
Thành đô...Quỳnh vẫn là Quỳnh,
Nghìn năm vẫn cứ chung tình đêm đen .
12/9/2021
Khlaphnum.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét