Chủ Nhật, 10 tháng 3, 2019

GOM LẠI MÙA THU !

1_MƠ THU.
Nơi này chẳng có mùa Đông,
Biết Thu còn nán lại không hở Người.
Đêm qua giấc ngủ chơi vơi,
Một thiên tình mộng bồi hồi nhớ Thu.
Trở mình cứ ngỡ mộng du,
Tiếc thay ảo ảnh vi vu ngọt ngào.
Ngày Thu giờ ở nơi nao,
Mà sao đường đột đi vào giấc mơ.
Bao lần ta cứ mong chờ,
Để khi gặp lại ngẩn ngơ nổi Lòng.
Nghẹn lời thốt mãi chưa xong,
Bên nhau cứ để ngại ngùng …trôi qua.
Rồi ngày Thu đã đi xa,
Vẫn chưa dám gọi thiết tha tên Nàng.
Để rồi bao giấc mơ hoang
Khiến lòng ta mãi bàng hoàng Xót xa.
Ngỡ rằng Nàng mãi kiêu sa,
Để ta cứ mãi mơ hoa âm thầm.
2_CÚC DẠI.
Vòng đời trọn kiếp luân hồi,
Tự sinh, tại tại dâng đời sắc hương.
Xưa nay em sống ven đường,
Không ai chăm bón ,chẳng vương dại khờ.
Mỗi lần nhắc đến trong thơ
Tên em vẫn được mong chờ khát khao.
************
Đã vào mùa nhớ thương nhau ?
Bên đường Cúc dai lao xao trở mình.
Heo May thì vẫn lặng thinh,
Để Mùa Thu mới tang tình miền xa.
Giấu trong bí ẩn loài hoa,
Màu thời gian chẳng phôi pha rụng rời.
Gió mưa vẫn cứ thắm tươi,
Lẫn trong sương sớm “nụ cười “tinh khôi.
Sắc hương giản dị thế thôi,
Góp phần điểm xuyết cho đời thăng hoa.
Góp vào hồn của thi ca
Lời tình thơ mộng thiết tha nồng nàn .
Khóm hoa cúc dại bên đàng
Nén lòng chẳng dám thở than một lời.
Vì bao nghịch cảnh chơi vơi ,
Người vô tư giẫm rả rời cánh hoa.
Dẫu không sắc xảo mượt mà
Đậm sâu chung thuỷ chính là tình em.
Nên đời đã gán cho thêm,
Mỹ miều danh vị : vững bền tình yêu. !
Bên đường Cúc Dại liêu xiêu,
Mùa Thu vẫn nợ bao điều nhớ nhung .
13/7/2017 .
Khlaphnum.



3_VẾT HẰN THU.

Dường như trời đã cuối Thu,
Chiều mưa lặng lẽ như ru giọt buồn.
Chân trời chưa phủ màn sương,
Mây bay chở nỗi chán chường về đâu ?
Nắng chiều ai vội pha màu,
Vàng lên chiếc lá cuối Thu não nề...
Riêng lòng bỗng chút tái tê,
Nghe như Đông đã sắp về đâu đây.
Thu còn vui với gió mây,
Biết miền xa ấy chất đầy oan khiên.
Vết hằn sẽ mãi vẹn nguyên,
Lá vàng hoá giải lời nguyền thế nhân ?
Khlaphnum.

4_KHÔNG CÓ MÙA THU.
Mong đợi ngày Thu đã cạn lòng,
Hơi sương bàng bạc thoáng buồn trông.
Những làn mây trắng, giờ xa vắng,
Thăm thẳm mưa buồn ướt khoảng không.
Chiếc lá vàng bay chẳng oán hờn
Làm cho hiu quạnh những hoàng hôn.
Không gian mộng ảo thêm sầu lắng,
Từng giọt sương đêm lạnh tím hồn.
Ngày Thu vẫn mãi ở trong ta,
Nhưng với Thu ta đã nhạt nhoà
Gió nhẹ mênh mang bên nẻo vắng
Riêng lòng vẫn cảm thấy phôi pha !
Những lúc tinh mơ đẫm giọt sương,
Tôi tìm giữa đám cỏ ven đường.
Loài hoa dại đã gây niềm nhớ,
Để khoảng trời riêng mãi vấn vương.
Màu hoa ấy vẫn nở tinh khôi,
Dẫu chẳng khoe hương sắc với đời
Nắng gió mưa giông nào úa nhạt,
Phục sinh lặng lẽ  kiếp luân hồi.
Nhiều khi cứ muốn gọi tên em,
Một tiếng thân thương thật ấm êm..
Sợ chuỗi ngày xa nhiều trống vắng,
Cho miền thương nhớ lại dầy thêm.
Mùa Thu giờ chẳng muốn bên tôi,
Chắc có niềm vui giữa đoạn đời,
Ở chốn xa kia Thu có biết,
Chiều buông lặng lẽ một mình tôi.
Khlaphnum.
(Chỉnh sửa 3/8/2017)


5_ ĐƯATIỄN MÙA THU.

Thôi thế từ nay cách biệt rồi,
Thu đi thăm thẳm bóng chiều rơi.
Hoàng hôn tim tím màu thương nhớ,
Một chút ưu tư lẫn ngậm ngùi….

Rồi mai thức dậy trong sương sớm,
Gió lạ bâng khuâng lạnh buốt  lòng.
Dấu cũ dường như  còn chửa khuất
Thế gian thì đã chớm vào  Đông.

Lặng lẽ trong lòng nổi xót xa ,
Từng Thu ấm áp đã phôi pha.
Dịu dàng hương sắc trong tơ tưởng
Mà bóng thời gian luống nhạt nhòa.

Vẫn biết Mùa Thu mãi hững hờ,
Mà lòng ta cứ mãi thầm mơ.
Thôi đành gác lại niềm đau xót
Ai nhắn dùm ta mãi đợi  chờ.
Khlaphnum
(chỉnh sữa 3/8/2017)



6_CẢM GIÁC THU !

Mỗi năm tôi vẫn đợi chờ,
Hình như Thu vẫn hửng hờ với tôi.
Ngoài trời có chiếc lá rơi,
Cơn mưa vùa trút chẳng vơi nổi buồn.
Dẫu không thề hẹn vấn vương,
Mà sao mong đợi vẫn dường khát khao.
Chưa từng khoảnh khắc ngọt ngào,
Mà hồn Thu đã đi vào nhớ nhung.
Mùa Thu vẫn cứ ngại ngùng,
sao không ghé lại song cùng với thơ.
Lâu rồi Thu mãi trong mơ,
Miền Tây rực nắng vẫn chờ thiết tha.
Heo may vẫn cứ la cà,
Chắc quên câu hứa cùng ta năm nào ?
Hay là để giấc chiêm bao,
Dáng Thu nhè nhẹ len vào ý thơ.
Thôi ta đành phải ngu ngơ,
Tên em chỉ dám trong mơ gọi thầm.
Mặc tình Thu cứ xa xăm,
Để Miền quê ấy âm thầm chờ mong.
Cỏ cây chắc cũng nao lòng,
Cùng chung cảm giác mênh mông...Thu buồn !
Khlaphnum.



7_ THULẶNG LẼ.

Hạ đi chẳng nói một lời,
Để tôi cứ ngỡ lá rơi vô tình.
Thu về mà vẫn lặng thinh,
Heo may chẳng nở báo tin cho người.
Sáng ra nắng vẫn vàng tươi,
Chiều mưa ướt đẩm khoảng trời dịu êm.
Biết Nàng Thu ở kề bên,
Mà sao chẳng dám gọi tên thầm thì.
Sợ ngày Thu phải ra đi,
Sương rơi thấm giọt chia ly nảo nề.
Heo may dù có tái tê,
Cũng đừng vội thốt câu thề nỉ non.
Ta tin dù có mõi mòn,
Ngày Thu rồi vẫn sẽ còn qua đây.
Sang năm ta đợi Heo may,
Đón Nàng Thu với đắm say cõi tình.
Khlaphnum.

8_LỜI CUỐI CHO MÙATHU.

Thu đi...quay gót lạnh lùng,
Câu thơ nặng trĩu nổi buồn mênh mang...
Bới tung nấm mộ lá vàng,
Tìm trong dĩ vãng bẻ bàng niềm tin,
Trách chi một chút vô tình,
Khiến heo may phải lặng thinh nẻo về.
Giọt buồn nào chẳng tái tê,
Để cho mùa tới vụng về lướt qua.
Dẫu sao cũng chút mặn mà,
Vội vàng chỉ để xót xa cõi lòng.
Rồi mai về lại Mùa Đông,
Chắc gì hơi lạnh thấm trong tâm hồn ?
Thôi ta lặng lẽ vùi chôn,
Những Mùa Thu cũ...cô đơn cũng đành.
Khlaphnum.

9_TƯƠNGTƯ MÙA THU !

Cớ sao em là Mùa Thu ?
Để Anh đành phải Mộng du suốt đời,
Chiều chiều nhặt chiếc lá rời,
Đêm đêm ấp ủ khoảng trời mộng mơ.
Ý tình gom hết vào thơ ,
Gom luôn cả nổi thẩn thờ trong tim.
Mùa Thu sao cứ lặng tm,
Cả đời cứ mãi trốn tìm hay sao ?
Đùa chi với nổi khát khao,
Để cho mọng đợi dâng trào tương tư !
Anh tìm tất cả thi từ,
Viết câu ân ái Mùa Thu mặn nồng.
Suốt đời cứ ngóng cứ trông,
Cuối Mùa Hạ đến đầu Đông rã rời...
Thu còn mãi miết rong chơi,
Bao giờ nhớ đến một người...Mộng du .
Khlaphnum.

10_TÌNH THU !

Trungthu trăng tỏ trên trời,
Tình ta thơm thảo từ thời tròn trăng.
Trước thềm trãi thảm tơ trăng,
Tiếng thu thỏ thẻ,tình tang tâm tình.
Trái tim thề thốt trung trinh,
Trãi thêm thử thách, trọn tình thiên thu.
Tự tình, thôi thúc tâm tư,
Thương thì thương thật, thương từ trong tim.
Thà thôi thử thách trốn tìm,
Thuyền tình thong thả trôi theo trăng thề.
Trăng thu tình thắm tràn trề,
Tấm thân thon thả,tóc thề thướt tha.
Ta thầm thương trộm thiệt thà,
Thử thời trắc trở ,ta tìm thiền tu.
Khlaphnum.


11_ TÀN THU !

Nơi này Thu lướt qua thôi ,
Rồi đi biền biệt từ hồi…đầu Thu.
Bỏ rơi ngọn gió vi vu,
Mặc làn mây trắng hoá mù sa mưa .
Lá rơi dăm chiếc lưa thưa,
Rơi trong màu nắng , ai vừa điểm tô ?
Mùa Thu giờ ở nơi mô ?
Để lòng ta mãi ngây ngô đợi chờ..
Đôi khi một chút sương mờ,
Một cơn gió thoảng ngẩn ngơ lá vàng.
Trong lòng ta mãi miên man
Cứ âm thầm gọi tên Nàng trong mơ.
Biết rằng chẳng đặng duyên tơ
Chỉ mong hội ngộ bất ngờ mà thôi.
Nghe đâu Đông sắp về rồi
Khiến lòng ta cũng bồi hồi nhớ nhung..
Ta lo gió bấc lạnh lùng
Để thu phai úa, khiến dung nhan tàn.
Khẩn cầu xin chúa thời gian,
Cho Thu thêm chút muộn màng…đi xa.
Khlaphnum.

12_MỘNG THU !

Thu đã về chưa hỡi Thế Gian ,
Sao Ta chẳng cảm nhận hơi Nàng ?
Lưa thưa cúc dại bên đường vắng
Những lối mòn chưa phủ lá vàng.


Ta cũng  thường mơ những nét Thu
Không gian lãng đãng những sương mù.
Chiều nhìn lá đỗ bâng khuâng dạ ,
Chìm đắm hồn trong cõi thực hư.


Cũng có đôi lần Thu lướt qua,
Thu xưa…vẫn nhớ chẳng phai  nhoà.
Thu vô tình quá nào đâu  biết,
Kỷ niệm trong lòng vẫn thiết tha.


Ta vẫn thường mơ thấy dáng em
Bao nhiêu mùa lạ rụng qua thềm.
Mà em biền biệt trời mong nhớ
Chẳng hiểu dùm ta chút nổi niềm.


Có lẽ lòng ta mãi vong Thu,
Heo may khe khẻ hát lời ru ?
Hay lòng thổn thức niềm  tơ tưởng,
Vọng ước tan vào cõi mộng du !

9/9/2016( chỉnh sữa 3/8/2017)
Khlaphnum.





13_NHẠT NHÒA.


Gió Thu chiều nọ ngỡ ngàng ,
Tin sương mỏng mảnh về ngang cuối trời.
Hay tin Đông sắp đến nơi,
Nghe đâu  gió bấc thổi rời rạc xa...
Đêm Thu thấp thoáng trăng ngà ,
Dường như mây gió thiết tha đượm buồn,
Chia ly nào khỏi vấn vương,
Lòng người lan toả vô thường gió trăng.
Đã không trọn vẹn tình bằng,
Thì như Chú Cuội với Hằng Nga thôi.
Thế gian còn lắm vẽ vời,
Mấy ai giữ nổi cuộc chơi mặn mà.
Ngày Đông còn ở nơi xa ,
Mà sao Thu lại nhạt nhoà thế kia ?
29/9/2018
Khlaphnum.


14_ĐÊM THU.

Có phải đây mùa lá rụng?
Mưa thu da diết khôn cùng.
bồi hồi lòng nghe quạnh quẽ,
lặng thầm khoảnh khắc mông lung.

Thức khuya chắc buồn quá đổi?
Ngủ đi, đêm đã sang ngày.
Bình yên len vào cõi mộng,
Chưa nồng giấc đã...ngày mai


15_THU VỀ !

Đêm qua lác đác heo may,
Sáng nay lá đã rụng đầy ngoài sân.
Cành cây trơ trọi phong trần,
Aó sương mỏng mảnh ngại ngần quấn quanh.
Nàng Thu nhè nhẹ buông mành,
Thế gian khoảnh khắc trong lành là đây!
Thu về xao xác vàng bay
Những mùa kỷ niệm đong đầy trong ta.


16_GỌI MÙA !
Bao lần Thu hứa về đây,
Mà luôn biền biệt chân mây...bao lần?
Để làn mây trắng trôi ngang,
Lạnh lùng hờ hửng ngỡ ngàng buồn tênh.
Lá rơi từng chiếc bên thềm,
Để cho ta dọn nổi niềm nhớ nhung..
Trời chiều thăm thẳm mông lung,
Chẳng còn ai để cùng chung nẻo về !
Nhớ Heo may đến tái tê,
Mùa Thu quên cả lời thề năm xưa.
Trên tay cầm chiếc lá thừa
Cơn mưa vùi dập mới vừa đêm qua.
Cầm lòng nén những xót xa,
Bài thơ chiếc lá khó mà viết xong.
Biết Thu có chút nao lòng,
Hay là vẫn cứ thong dong cợt đùa ?
Dẫu gì một chút hương xưa,
Ta còn đợi mãi những mùa vàng hanh .
Mơ hoang một chút ngọt lành,
Một lần được gọi mong manh tên Nàng !
26/7/2017
Khlaphnum.

17_HẸN ƯỚC MÙA THU.

Năm xưa ta hẹn heo may,
Chờ khi lá rụng nắng phai thì về.
Nhớ đừng mang cái tái tê,
Cho đôi môi hết vụng về yêu đương.
Chỉ cần thêm mấy giọt sương,
Để cho Cúc dại ven đường nở hoa.
Nét Thu thì vẫn mặn mà
Mà dường như cảnh phôi pha mất rồi.
Chỉ còn dăm chiếc lá rơi,
Lạnh lùng gió bấc cuối trời chực sang.
Nổi lo giây phút thu tàn,
Vẫn chưa dám gọi tên Nàng Thu ơi.
Rồi mai Thu về với người,
Lòng ta trống vắng bồi hồi gió Đông.
Thương cho chiếc lá cuối cùng,
Bay trong gió bấc lạnh lùng dửng dưng.
Khlaphnum.

18_MONG ĐỢI NGÀYTHU !
.
Heo may chắc cũng u buồn,
Đến hôm nay vẫn chán chường đi rong.
Những làn mây trắng bềnh bồng.
Vô tư trôi giữa  mênh mông hửng hờ…
Đâu rồi Nàng Cúc mộng mơ?
Rừng cây lá vẫn xanh chờ mùa sang.
Phải chăng ta quá vội vàng,
Để cho quy luật thế gian ngại ngùng !
Bởi niềm kiêu hãnh mông lung,
Ta đâu phân biệt riêng chung nổi niềm.
Thu ơi ! đừng có lặng im,
Để hồn ta mãi đắm chìm nhớ nhung.
Hình như Nàng mãi ung dung,
Để ta chắt chứa oằn lòng đơn phương .
Dẫu gì ta cũng vấn vương,
Mơ ngày lá đõ ngập đường ta đi.
14/8/2017
Khlaphnum.

19_MÙA LÁ RỤNG !

Trời gì đỏng đảnh quá đi,
Nắng thì yếu ớt, lâm li mưa hoài.
Chiều chiều gió thổi lắt lay,
Để cho chiếc lá vàng bay rụng rời.
Mây bay hờ hửng cuối trời,
Để niềm thương cảm đầy vơi cõi lòng.
Có gì như nhớ như mong,
Phải chăng hẹn ước về trong nổi niềm.
Nổi buồn đã khắc vào tim,
Mùa xưa giờ mãi im lìm nơi nao?
Lời ru tha thiết ngọt ngào ,
Còn chăng giữa giấc chiêm bao não nề.
Để cho nổi nhớ lê thê,
Cho con tim mãi vụng về yêu thương.
Lá vàng thôi hết vấn vương,
Chẳng còn rơi ngập nẻo đường ta đi.
Nằm nghe tiếng gió thầm thì ,
Heo may ngại tiếng thi phi chả về …
Chiều nay dạo bước bờ đê
Xem còn sót lại lời thề năm nao?
Bổng nghe đâu đó xôn xao,
Dường như chiếc lá bay ào trong mơ!
Trong tim chết lặng thẩn thờ
Hỏi mùa lá rụng bây giờ còn không?
19/8/2017
Khlaphnum.
20_DÁNG THU.!
Hình như trong những ngày thơ,
Có lần Thu đã bất ngờ về đây?
Nên lòng tôi mãi đong đầy,
Cứ mơ mãi dáng hao gầy của Thu.
Hay trong man mác lời ru,
Ngày xưa của Mẹ vi vu bóng Nàng !
Đến giờ lòng mãi ngổn ngang,
Lặng nhìn từng chiếc lá vàng nhớ nhung.
Có chăng Thu vẫn ngại ngùng,
Thẹn thùng e ấp mỗi làn chực sang.
Hay vì một chút muộn màng ,
Khiến cho ước hẹn dỡ dang một đời,
Để hôm nay phải ngậm ngùi,
Từng Thu xưa phải lạc trôi phương nào.
Đắng lòng những giấc chiêm bao,
Hồn luôn bỏ ngõ mà nào thấy đâu ?
Trông chờ suốt những đêm thâu,
Trong mơ mà cả phép mầu bặt tăm !
Mỗi mùa Thay lá lặng thầm,
Dáng Thu  nhẹ lướt trong tâm hồn này .
11/9/2017
Khlaphnum.

21_DƯỜNG NHƯ MÙA THU...

DƯỜNG NHƯ MÙA THU….

Sáng ra ngọn cỏ còn sương,
Miên man trong gió dư hương của Quỳnh.
Khu vườn vẫn cố lặng thinh,
Chỉ dăm chiếc lá rung rinh chực lìa.
Dường như bóng dáng mùa xưa ,
Còn trong thấp thoáng như vừa đâu đây?
Nhớ hôm trước lúc chia tay,
Ta đâu dám để heo may thệ nguyền.
Lòng rằng nếu vẫn còn duyên,
Thì ta hội ngộ nơi Miền dấu yêu.
Chiều tà nắng ngã liêu xiêu
Vườn xưa ấp ủ bao điều nhớ nhung.
Ngày Thu vẫn cứ mông lung,
Vẫn chưa trọn ý song cùng với ta.
Nếu như còn chút thiết tha,
Thì xin gửi lại màu hoa Cúc vàng,
Để heo may cứ thang lang,
Báo tin mùa đến thế gian mặn nồng.
Lòng ta cứ mãi thầm mong,
Dường như…có cái trong lòng….dường như…
27/8/2017
Khlaphnum.

22_  VỌNG THU !

Nửa đời ta  cứ vọng Thu,
Mùa đi trời cũng âm u gió luồng .
Gió vờn theo hạt mưa tuôn,
Mà sao chẳng thổi nổi buồn bay đi.
Để lòng thổn thức tình si,
Đê cho Cúc Dại phân bì ái ân.
Ước gì ta được phân thân,,
Nữa phần Cúc dại ,nữa phần Thu hoang.
Thấm lòng từng giọt sương tan,
Chơi vơi ảo mộng địa đàng cũng cam.
Mặc đời mai mỉa tham lam ,
Cả đời ta vẫn âm thầm mộng du.
Dẫu khi an giấc ngàn thu,
Linh hồn cũng mãi vu vi  kiếm tìm.
Mùa Thu sao mãi lặng im,
Để lòng ta mãi đắm chìm trong Thơ .
18/9/2017
Khlaphnum.

23_THU TRONG EM !

Thu trong em sao cứ buồn rười rượi,
 Từng giọt sương như tưới đẫm lòng anh.
 Nổi niềm thương dù vẫn rất chân thành,
 Mà nào có dễ đâu cùng chia sẻ.
Ở hai nơi hai ta cùng đơn lẽ,
 Vầng trăng Thu ai đã xé làm đôi ? 
 Để con tim vò võ nổi ngậm ngùi
 Trong nghịch cảnh của tình đời chua xót.
Đêm nay nghe giọt buồn rơi thánh thót, 
 Còn đâu lời mật ngọt thuở tình chung ! 
 Những đắng cay tràn khắp giữa mông lung, 
 Vầng trăng hỡi hãy cùng ta đối ẩm ...
 Ta thức trắng giữa màn đêm thăm thẳm, 
 Vẫn thường hay lặng ngắm ánh sao khuya. 
 Rượu hay sương cứ tuôn chảy đầm đìa , 
 Tình nhân thế vẫn bộn bề ảo mộng.

Thuở ngày xa cứ tràn đầy hy vọng, 
 Một ngày vui chung bóng giữa trần gian. 
 Để đêm đêm cùng ngắm ánh sao băng,
Thầm nguyện ước cùng đạp bằng gian khổ.

Mà trời cao đã giăng đầy bão tố, 
 Lời nguyện cầu chẳng tỏ đến cao xanh 
 Sóng ầm vang vỗ bờ cát tan tành 
 Niềm đau đớn tựa dã tràng dang dỡ ... 

 Lòng tự nhủ cứ xem là duyên cớ 
 Cho cuộc tình trắc trở nhuốm sầu đau. 
Đời chẳng cho đoạn cuối ngọt ngào, 
Đành ủ mộng trăng sao tìm quên lãng .
 11/10/2017 
khlaphnum.

24_GIỌT SẦU THU !

Em đã nhìn sâu vào đáy mắt anh ?
Có chợt thấy những mong manh vụn vỡ.
Có thấy được bao nhiêu niềm trăn trở,
Những hoài Thu dang dỡ phía trời xa !

Hay là em chỉ nhìn thấy phôi pha,
Màu tim tím thiết tha từ em đó.
Rượu nồng giờ cũng cạn đáy , bình khô,
Còn chi để đợi chờ trong khắc khoải .

Dáng ngày xưa vẫn còn trong anh mãi,
Dẫu Thu giờ ái ngại chẳng về thăm.
Một mình anh lặng lẽ bước âm thầm
Theo lối nhỏ dư hương màu Cúc dại .

Mùa đã đi chắc không hề trở lại,
Để hồn ai luyến ái mãi hằn sâu.
Nổi nhớ nhung cứ kết nối nhịp cầu,
Cho kỷ niệm quay đầu về chốn cũ .

Khoảng trời riêng có bao vì Tinh Tú
Rượu cạn bầu mà đếm mãi chưa xong.
Nổi buồn dâng tràn ngập ở trong lòng,
Mà ru mãi giấc nồng chưa chịu đến.

Đừng mơ nữa con thuyền đâu về bến,
Biết lênh đênh ở tận chốn xa nào?
Dẫu mình ta mang nổi nhớ chênh chao
Cũng cầu chúc cho Thuyền yên bến lạ !
12/10/2017
Khlaphnum.

25_THU MƠ !

Biết Nàng Thu có về đây ?
Mà lòng ta vẫn đêm ngày đợi mong.
Hương xưa còn thắm trong lòng,
Nâng niu chiếc lá buồn trông xa vời…
Ngẩn ngơ nhìn đám mây trôi,
Tưởng như ký ức một thời xa xưa.
Chiều nay vần vũ cơn mưa,
Không gian đẩm ướt chẳng chừa lối riêng.
Mình ta chuốc lấy ưu phiền,
Một mình ảo tưởng vô duyên một mình.
Đất trời cũng chỉ lặng thinh,
Vô tư mưa nắng mặc tình nhớ nhung.
Mùa Thu cứ mãi lạnh lùng,
Chẳng màng cảnh tượng riêng chung đất trời.
Thu còn rong ruổi trăm nơi,
Vẫn còn đây đó gọi mời ghé qua.
Heo may tiếp bước la cà
Chẳng thèm nghĩ đến phương xa đợi chờ.
Ngày Thu vẫn chỉ là mơ
Để miền nhung nhớ thẩn thờ đợi mong.
Tên Nàng ta khắc vào lòng,
Mà sao chỉ dám gọi trong thầm thì...
6/8/2018
Khlaphnum


26_ĐỢI MÙA THU TỚI...

Thôi cố đợi thêm mùa vàng nữa nhé ,
Dẫu người đi tuổi trẻ có hao gầy.
Đã hẹn rồi anh sẽ lại về đây,
Mùa thu tới mây trắng bay chiều vắng.
Anh sẽ về một chiều kia nhạt nắng,
Trên bờ đê anh lặng lẽ đi tìm.
Thiếu Nữ buồn nhặt lá...mãi buồn thêm ,
Và dấu vết kỷ niệm còn nguyên vẹn ?
Niềm mong đợi vẫn còn đây nghèn nghẹn,
Đã lâu rồi kìm nén giữa lòng ta.
Bao nhiêu năm vẫn không thể phai nhoà
Bao ước vọng chan hoà từng ánh mắt.
Lá vàng khô đã bao lần em nhặt,
Rồi thẩn thờ em cất giữ trong tâm.
Như thời gian còn đong đếm âm thầm
Chờ giây phút ngỡ ngàng miền tao ngộ .
27/9/2018
khlaphnum

27_ CHỜ THU !
Tôi vẫn đợi mùa thu
Ngỡ sương mù giăng lối
Là Mùa Thu đã tới ,
Phơi phới cả con tim.

Nhưng bất chợt nắng lên
Là nổi niềm thất vọng.
Ngọn cỏ sương còn đọng
Mà niềm mong xa vời.

Mùa Thu còn chơi vơi
Ở phương trời xa tít
Đường về sao mờ mịt
Còn quấn quít miền xa.

Heo May cũng la cà
Khiến hồn ta tan nát.
Chiếc lá rơi xào xạc
Còn  man mác hờn Thu.

Thu còn nợ lời ru,
Nổi lòng giờ  hoang vắng .
Mơ một ngày nhạt nắng
Tựa chút tình Thu sang.
5/9/2018
Khlaphnum.

28_NGẨN NGƠ LÁ VÀNG...
Từ lâu ta chẳng thèm chờ,
Có chi tiếc nuối...ngẩn ngơ lá vàng ?
Dẫu mùa Hạ sắp sang trang,
Đừng pha màu nắng vội vàng mà chi !
Chớ đem mây trắng so bì,
Để thêm chất chứa sầu bi tình đời.
Thu về  thì lá cứ rơi,
Hơi đâu để ý khung trời đổi thay ?
Lòng ta hận kẻ đặt bày,
Mùa đi mùa đến thêm cay đắng lòng.
Cớ gì Xuân, Hạ ,Thu ,Đông ...
Cho thời gian mãi chất chồng nhớ nhung .
Yêu thương chẳng thể song cùng,
Mãi còn cách trở riêng_chung , Ta_Mình !
Ven đường cúc dại lung linh,
Mà Nàng Thu chẳng hiện hình bên ta.
Ta mơ một chút mặn mà,
Một làn sương trắng phôi pha cuối trời...
Hửng hờ mây trắng nhẹ trôi,
Ngẩn ngơ chiếc lá vàng rời cành cây.
Trái tim thì đã dạn dày,
Ngại chi cái nhớ  bủa vây thêm nhiều.
Chỉ lo một phút đăm chiêu,
Vành môi khẽ gọi yêu kiều tên ai.
Lá vàng ngơ ngẩn  rơi đầy,
Tình Thu e ấp , ngất ngây vẫn còn...
23/7/2019
Khlaphnum

29_AO ƯỚC MÙA THU !
Có lần Thu đã ngang qua,
Bâng khuâng ta đợi , thế mà Thu phai...
Sợ hư hao nét trang đài,
Nên Thu bỏ mặc lá bay vô tình ?
Nơi này chẳng được lung linh,
Không  lưu luyến bước đăng trình Nàng Thu ?
Vô tư chiếc lá bay vù,
Cứ như một cuộc nhàn du cuối đời .
Nhẹ nhàng thanh thản buông lơi,
Như quy luật  của đất trời xưa nay .
Mùa vàng ai đã đặt bày,
Để cho thi hứng đong đầy thi ca.
Nếu như Thu chẳng mặn mà ,
Đừng gieo hy vọng...xót xa đợi chờ.
Dẫu trăm năm nữa vẫn mơ
Nàng Thu đổi ý bất ngờ ghé thăm.
Khiến cho thi hứng nâng tầm,
Câu thơ rộn rã , giọng ngâm trữ tình.
Mùa Thu chớ có lặng thinh,
Một lần ghé lại ta mình tâm giao.
Chắc là sẽ rất ngọt ngào,
Đậm đà thi vị , khát khao  vẹn tròn .
Đêm nghe tiếng dế nỉ non,
Lẽ nào không hiểu mõi mòn riêng ta ?
28/7/2019
Khlaphnum.

30_THU HỬNG HỜ ...
Tôi nghe ai gọi Mùa Thu,
Ngẩn nhìn chỉ thấy mịt mù mây đen?
Chiều nay phố đã lên đèn,
Lắng nghe từng bước chân quen trên đường .
Còn đâu âm hưởng vấn vương,
Tiếng xưa vắng lặng  vô thường xa xôi.
Mùa Thu biền biệt phương trời,
Để miền nhung nhớ sầu rơi lạnh lùng.
Bóng đơn đi giữa mông lung,
Nỗi niềm khắc khoải song cùng dỡ dang.
Trách tình Thu đã vội vàng
Quay lưng chẳng để trái ngang  giải bày.
Mặc hương mùa cũ đắng cay,
Để cho oan khuất càng dầy vết đau.
Nhói lòng ai xé, ai cào
Mỗi khi tiếng gió lao xao trở Mùa.
Tội tình chiếc lá đong đưa,
Lắt lay chờ ngọn gió đùa rụng rơi.
Thì thôi Thu hãy buông lời,
Đừng hờ hững mãi khiến tôi chạnh lòng.
Để khi về lại Mùa Đông ,
Tôi còn chuẩn bị lửa hồng trong tim.
4/8/2019
Khlaphnum.

31_THU ẢO !
Nghe người nói lá vàng rơi,
Lại thêm mây trắng trên trời bay bay...
Chiều hoàng hôn  tím dâng đầy
Là Mùa Thu đã về đây thật rồi ?
Lòng sao tránh khỏi chơi vơi ,
Bỏ công chờ đợi suốt thời con trai.
Đôi khi cũng lắm bi hài,
Mùa hè chưa dứt đã ngây dại khờ,
Tập tành cắn bút làm thơ,
Đóng vai thi khách đợi chờ dáng thu.
Mặc cho mưa gió mây mù,
Trong đầu nắng nhạt , vi vu lá vàng !!!
Nối theo ảo ảnh miên man
Chui vào lục bát...ngỡ ngàng tình thơ.
Người xem cuốn hút thẩn thờ,
Đâu hay đó chỉ mộng mơ hao gầy .
Trăm năm mảnh đất Miền Tây
Chỉ là mưa nắng , rong đầy  sớm hôm.
Có chăng một chút vàng rơm,
Đốt đồng mùi khói vẫn còn thơm xa...
Người quê chất phác thật thà,
Biết  Thu ảo vẫn thiết tha mong chờ .
11/8/2019
Khlaphnum.

32_CUỐI THU !

Ai đưa tay cuốn khoảng trời,
Nhặt nhanh thảm lá vàng rơi hôm nào.
Trả mùa về với hanh hao,
Mà không kịp thốt lời chào tiễn đưa.
Tội cho những chiếc lá thừa,
Cô đơn lặng lẽ dưới mưa chiều buồn.
Lạnh lùng cảnh tượng hoàng hôn,
Càng thêm cay đắng , ngõ hồn quạnh hiu.
Không gian tỉnh mịch tiêu điều,
Gợi trong nổi nhớ bao nhiêu chuyện đời.
Mân mê chiếc lá vừa rơi,
Muốn ghi trên ấy những lời thiết tha.
Ngại mưa khiến nét mực nhòa,
Để người nhặt được xót xa cõi lòng.
Rồi mai sương lạnh ngày Đông,
Càng thêm phai nhạt những dòng tình thơ.
Trách mùa thu mãi hửng hờ,
Cho thơ ta phải ngẩn ngơ suốt mùa .
6/10/2019
Khlaphnum.

33_
NGÀY THU CHIA TAY !
Anh ra đi một phương trời xa quá,
Chẳng mùa thu,chẳng lá đỗ...chiều sương...
Những bước chân trong thế giới vô thường,
Đôi lúc nhớ thân thương miền kỷ niệm.

Sao quên được hoàng hôn vừa ngã tím,
Nắm tay nhau âu yếm dạo bên đường.
Lòng bồi hồi tràn ngập những yêu thương.
Công viên vắng chỉ dường nghe tiếng thở.

Đôi tim yêu cõi hồn đang rộng mở ,
Gió mà Thu đang chở những ân tình.
Khiến vườn yêu thêm tỏa sắc lung linh,
Niềm hạnh phúc định hình trong ánh mắt.

Ngày anh đi...chẳng nghĩ điều chưa cắt,
Nén vào tim những khắc khắc buồn vui.
Ai  ngờ đâu có lúc phải ngậm ngùi,
Nào cạn nghĩ chia phôi từ khi ấy.

Mỗi mùa Thu anh gởi vào trang giấy,
Những câu tình bỏng cháy lửa yêu đương.
Đêm cô đơn anh nhớ những cung đường,
Mà hai đứa vẫn thường hay dạo phố.

Đã bao Thu hai đứa mình cách trở,
Em hoài mong nỗi nhớ mãi vời xa.
Anh chẳng quên những giây phút mặn mà
Cùng nguyện ước thiết tha ngày tao ngộ .

Tại mùa Thu ? hay bởi vì duyên số?
Bởi vì đâu dang dỡ chuyện tình yêu.
Để chiều Thu còn mãi cảnh cô liêu,
Đêm mộng mị dìu nhau vào...quá khứ !
23/8/2019
Khlaphnum.

34_

GIẤC MƠ HOANG !


Hình như mơ giữa ban ngày ,
Nhẹ nhàng tiếng gót chân ai ghé vào.
Lâng lâng trong dạ nôn nao,
Có chăng cách cảm thần giao theo về ?
Bàng hoàng tấc dạ tái tê,
Sao người vội vã chẳng hề hỏi han ?
Cho lòng ta thoáng bẽ bàng ,
Cơn mơ vụn vỡ nát tan , đượm buồn.
Mùa Thu nào có vấn vương,
Ngày vui vẫy gọi nẻo đường phương xa...
Cái se se lạnh chiều tà ,
Từng làn mấy trắng trôi xa mất rồi !
Những màn sương mỏng chơi vơi
Nơi miền ký ức gọi mời hồn ta.
Thu ơi nhớ ánh trăng ngà ?
Soi niềm hạnh phúc , hòa ca vẹn tình.
Bao lời ta đã phân minh,
Nàng còn nghi hoặc , bất bình nữa chăng ?
Từng câu , từng chữ rõ ràng,
Phơi bày tất cả ruột gan ra ngoài.
Dẫu chưa trọn vẹn đắm say,
Trăng treo vườn trúc mộng hoài trăm năm .
Tội cho cái nhớ âm thầm,
Mơ hoang...vẫn cứ xa xăm đợi chờ...
7/10/2020
Khlaphnum. 35_BÍ ẨN MÙA THU !
Trần gian vẫn cứ đặt bày ,
Ái ân hờ hững như mây gió vờn.
Diễm tình chưa thấm keo sơn,
Ta nhìn thế sự mà hờn trong tim .
Thầm mơ theo dấu nỗi niềm
Gọi mùa Thu...vẫn lặng im tháng ngày.
Tên người ta vẫn đắm say,
Nàng ơi ! xin chớ đọa đày hồn ta.
Tình xưa đừng vội phai nhòa ,
Yêu thương như bướm với hoa luyến cùng .
Của trời cho chớ riêng chung
Ta mơ một buổi trùng phùng Thu xưa.
Nhớ thương Mùa cũ dư thừa ,
Mãi còn bí ẩn vẫn chưa giải bày !
Trong lòng vẫn vẹn đắm say,
Tim ta dọn chỗ chờ ngày Thu sang.
Hình như chiếc lá bên đàng,
Bóng Mùa Thu vẫn in hằn chưa phai.
Cố tìm lại nét trang đài,
Nhân tình thế thái biết ai hiểu giùm ?
21/9/2020
Khlaphnum 36_HỎI MÙA XƯA...

Bao giờ Thu trở về đây ? Để ta hỏi nhỏ Heo may chút nào? Rằng Nàng Thu có nôn nao, Có còn nhớ cái ngọt ngào...đó hôn ? Có nghe tim đập dập dồn , Bước trên lối cũ đường thôn chiều tà ! Bao nhiêu năm tháng Thu xa, Nét duyên có đổi, mặn mà có phai. Dịu dàng đằm thắm trang đài, Tóc còn hờ hửng trên vai phủ mềm ? Từ khi nhận miếng trầu têm, Phương xa có được êm đềm ngắm mây ? Riêng lòng ta mãi vơi đầy, Bến mơ nhặt lá vàng bay cợt đùa. Chiều chiều đếm bước đường xưa, Ngó nghiêng tìm kỷ niệm thừa đâu đây. Chợt nghe khoảnh khắc đan cài, Tiếng xưa như ở bên tai vọng về. Thoảng trong làn gió tỉ tê , Thầm thì ,e ấp lời thề Thư Sinh. Chẳng hờn đâu, chỉ thương mình, Một thời trong trắng đinh ninh nguyện lòng. Dẫu gì cũng nhớ cũng mong, Cứ nghe lá rụng phập phồng con tim. Mùa xưa có thấu nỗi niềm, Bao giờ trở lại...lặng im...lén nhìn !

26/7/2020

Khlaphnum 37_HOÀI THU !


Vẫn chưa thấy dáng trang đài ,
Hửng hờ vài chiếc lá bay vô tình.
Heo may theo gót lặng thinh,
Để ta đợi mãi bóng hình Nàng Thu.
Không gian lãng đãng sương mù,
Từng làn mây trắng vi vu cuối trời.
Chiều nghiêng theo chiếc lá rơi,
Hoàng hôn buông xuống xuyên vời vợi đêm.
Canh khuya khơi dậy nỗi niềm,
Để cho ảo mộng dầy thêm tháng ngày.
Dẫu chưa nắm chặt bàn tay,
Lời thương chưa tỏ vẫn hoài nhớ mong.
Ngỡ yêu thương đã vương lòng,
Ngôn tình ánh mắt khắc trong tim sầu .
Nào đâu phải chuyện tình Ngâu ,
Mà tâm can vẫn nát nhàu xót xa...
Làm sao quên phút mặn mà,
Bao lời trao gởi thiết tha ngọt ngào.
Chỉ vì một phút chênh chao,
Mà Thu hờn dỗi chẳng bao giờ về !
Mặc lòng ai phải tái tê,
Kệ bao kỷ niệm , giao kề khó phai.
Một lần thôi...hỡi trang đài,
Cho ta ngắm lại mãnh mai dáng hình.
Vàng trong màu nắng lung linh,
Ấm lòng vẹn vẻ, ân tình chứa chan.
Vẫn chưa thể gọi tên Nàng,
Bởi còn chi để mơ hoang diễm huyền.
Mùa xưa oằn nặng niềm riêng,
Mãi còn chất chứa ưu phiền...hoài Thu !
18/9/2020
Khlaphnum. 38_BỚ CÔ_VI....!

Đợi Thu...em chẳng chịu về, Chỉ cô_vid đến rủ rê tâm tình. Mới nghe qua đã thất kinh, Nổi da cóc cả đầu mình tứ chi. Cái cô..."hàng xóm" thật lì, Thì ra vẫn cái Cô Vi hôm nào. Tưởng đà bái biệt xa nhau, Chia tay về hẳn bên Tàu rồi đa? Đang yên , đang ổn vậy mà Cô quay trở lại...chẳng tha mọi người. Lần này "thâm độc" gấp đôi, Khiến cho cả nước đứng ngồi không yên. Định nhân ra khắp mọi miền, Định làm khắp chốn phải điên cái đầu ? Dân này chẳng ngán cô đâu, Đừng mong gieo rắc nổi sầu ra đây ! Người ta nay đã dạn dày, Sẵn sàng cô lập giết bay tàn đời. Đồng lòng dẹp bỏ ăn chơi, Khẩu trang sử dụng, đông người tản ra... Cự ly , khoảng cách , ở nhà... Quyết tâm diệt lũ độc tà gian thâm. Xử luôn bao kẻ lạc lầm Tiếp tay gieo rắc, vô tâm hại nhà . Lần này Cô...sẽ ra ma Đồng lòng tất cả trẻ già xua đi. Mau mau bỏ cái thói lì Về quê ẩn náu , Cô_Vi bớ Nàààaang...... Nhường cho Thu đến thế gian, Nên thơ, yểu điệu dịu dàng dáng xinh. Nàng Thu chất chứa ân tình, Mang bao ước vọng thanh bình về đây. Cô vi , cô vid đi ngay, Đừng mang gian ác đọa đày nhân sinh !

4/8/2020

Khlaphnum. 39_THAY MÙA !


Thu đi...Đông vẫn chưa về,
Mà sao ký ức tái tê ngập tràn.
Ta nào ngóng đợi mùa sang,
Mùa xưa khơi lại bẽ bàng niềm riêng,
Đã không trọn vẹn ước nguyền,
Vết hằn năm tháng vẫn nguyên nỗi lòng.
Người đi một sáng mùa Đông,
Để người ở lại cô phòng quạnh hiu.
Đôi vai thấm lạnh sương chiều ,
Bên hàng ghế đá đăm chiêu, lạnh lùng...
Công viên bổng hóa mênh mông,
Lối riêng dạo bước chạnh lòng nhớ ai !
Chuyện xưa ngỡ đã an bài,
Vết lòng lại ứa...mùa thay thật rồi.
27/10/2019
Khlaphnum. 40_HỜN THU !

Dù cho tóc đã pha sương
Tôi còn đợi mãi nẻo đường Thu qua.
Đã bao khoảnh khắc chiều tà
Lang thang tìm lại màu hoa Cúc vàng.
Kể từ độ ấy sang ngang
Bởi chưa tường tận vội vàng hờn ghen.
Thu không đợi tỏ trắng đen
Vùng vằng bước vội sang bên...kia đường .
Để rồi trong những chiều sương
Mấy ai thấu hiểu ngọn nguồn lá rơi ?
Tưởng đâu ký ức xa vời ,
Vết hằn trong trái tim tôi khó nhòa.
Cứ chờ khoảnh khắc Thu qua
Lá rơi...cũng đủ vỡ òa niềm vui.
Thế nhưng...bất giác ngậm ngùi
Giấc mơ ,ảo ảnh khó nguôi ngoai lòng.
Lẽ nào chẳng hiểu tôi mong
Lẽ nào chẳng nhớ hương nồng đã trao.
Nỡ quên ký ức ngọt ngào
Khiến lòng vụn vỡ giữa bao la buồn !
Chiều mưa tháng tám vẫn tuôn
Đố ai hiểu được ngọn nguồn tình Thu .
21/8/2022
Khlaphnum. 41_DUYÊN THU !
Hôm rồi Hạ đã sang ngang
Mà sao chẳng thấy bóng Nàng Thu xưa ?
Lẽ đâu là mối duyên thừa,
Nhạt nhoà luyến ái, tình chưa mặn nồng ?
Mặc ai cứ ngóng cứ trông
Heo may đủng đỉnh , Thu phong lạnh lùng.
Trời xanh , mây trắng dửng dưng
Để cho mưa gió bão bùng cuốn bay .
Trăm năm ai cứ đặt bày
Khiến cho chiếc lá vàng bay não nề.
Lòng ta chưa thoát cơn mê,
Dẫu chưa dám thốt lời thề sắc son.
Sợ Thu đỏng đảnh dỗi hờn
Khiến niềm kiêu hãnh cô đơn đắng lòng.
Mưa chiều đẩm ướt tầng không
Phận hàn đâu dám đèo bồng đài trang.
Đã bao khoảnh khắc muộn màng
Ngại ngùng khiến phải dỡ dang cuộc tình.
Bên nhau e ấp lặng thinh
Mùa qua vẫn mãi một mình...đơn phương.
Tiếc cho Cúc dại ven đường
Luân hồi tự tại phơi sương đợi chờ.
Ân tình như một giấc mơ
Ái ân còn mãi hửng hờ buông trôi.
Thôi đành cam chịu ngậm ngùi
Đứng nhìn theo lá vàng rơi...xót lòng !
Duyên tình sao mãi long đong,
Ước thề chẳng đặng hương nồng giao hoan.
2/8/2022
Khlaphnum 42_GỌI TÊN MÙA THU.
Thu ơi ! Ta gọi tên Nàng
Từ trong khoảnh khắc mơ hoang điên cuồng.
Khi màn đêm mới vừa buông
Nơi thường chất chứa nổi buồn riêng ta.
Không còn mây trắng nhạt nhòa
Một làn gió thoảng tưởng là heo may..
Ai đi trên thảm lá dầy
Khiến ta liên tưởng chuỗi ngày xa xưa...
Làm sao gom hết lá thừa
Để đừng thấy cảnh đong đưa lìa cành.
Ân tình vẫn cứ mong manh
Không duyên ,không nợ thôi đành quên nhau
Giấc mơ nào chẳng ngọt ngào
Để rồi thực tại nỗi đau ngập tràn
Ngày xưa trong giấc mơ hoang
Ta nào dám gọi tên Nàng dấu yêu.
Dẫu đang giữa lúc yêu kiều
Sợ đời ghen ghét đặt điều rẽ phân.
Tiếng yêu muốn thốt bao lần
Đắn đo khoảng cách tình nhân còn dài.
Buốt lòng thốt tiếng chia tay
Dẫu cho ảo ảnh còn hoài ngàn năm.
Bao mùa qua cứ lặng thầm
Thu đi biền biệt mất tăm bóng Nàng.
Lần đầu trong giấc mơ hoang
Cũng là lần cuối bẽ bàng gọi tên.
Những gì đã khắc trong tim
Thì chôn kín mãi chớ tìm khơi ra.
Thời gian rồi sẽ phai nhòa
Mai này chạm mặt như là tình xưa...
15/9/2022


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét