Chủ Nhật, 10 tháng 3, 2019

CHÙM THƠ MÙA HẠ !

1-VÀO HẠ .
Trời xanh mây trắng bềnh bồng, Trên cành Phượng vỹ đỏ hồng sắc Hoa. Một màu rực rỡ chan hoà, Gợi bao kỷ niệm ngày xa trong lòng. Một thời xuân sắc thanh trong, Dại khờ thêu dệt ước mong cuộc đời. Tập tành nếm trãi ly bôi, Lần đầu tim biết bồi hồi cùng ai... Cái thời áo trắng thơ ngây, Theo ta đi suốt những ngày trần gian. Thêm mùa hạ nữa sang trang, Nhìn hoa Phượng thắm ngỡ ngàng lòng riêng. Bôn ba cuộc sống truân chuyên . Mà miền ký ức vẹn nguyên thuở nào Còn nghe đâu đó nôn nao, Tưởng chừng kỷ niệm ngọt ngào quanh đây, Phượng Hồng nhuộm thắm màu mây, Hồn ta lãng đãng...những ngày xưa ơi ! 25/4/2014 Khlaphnum.
2_HẠ ƠI !
Lâu rồi vắng lặng tiếng Ve, Chỉ còn Phượng đỏ gợi mùa Hè thôi ! Xa mầu áo trắng lâu rồi, Nên lòng chẳng thấy bồi hồi niềm riêng. Dẫu rằng ký ức vẹn nguyên, Mà miền kỷ niệm đã biền biệt xa. Ngẩn nhìn hạ sắp đi qua, Những chùm phượng đỏ nhạt nhòa rơi rơi... Cơn mưa bất chợt cuốn trôi, Xác hoa phượng của một thời dấu yêu. Con đường Giao Hạ đăm chiêu, Vài chùm hoa đỏ liêu xiêu vẩy chào. Xa dần phượng thắm hôm nao. Hạ ơi ! ký ức ngọt ngào còn không? Khlaphnum.
3_PHƯỢNG HỒNG.
Phượng hồng son sắt thuỷ chung, Ngàn năm cũng chỉ nở cùng Hạ thôi. Cùng nhau mãi mãi sóng đôi, Hạ về phượng thắm rực trời quê hương. Một màu hoa đỏ thân thương, Khiến lòng bao kẻ vấn vương ngày Hè. Hoà chung tấu khúc tiếng Ve, Đan xen kỷ niệm gợi về tuổi thơ... Hai màu tóc vẫn ngẩn ngơ, Màu hoa như gọi giấc mơ tìm về . 5/2013 Khlaphnum.
4_HẠ VỀ CHƯA ?
Nghìn năm Hạ vẫn còn đây, Nổi niềm nhân thế đong đầy thơ ca. Ai từng lưu luyến chia xa, Ai từng mong đợi màu hoa Phượng hồng ? Tuổi đời chất chứa mênh mông, Đó đây còn vướng nổi lòng Hạ xưa. Nhạt nhoà ký ức đón đưa , Ngại ngùng sánh bước dưới mưa chiều nào. Thẹn thùng từng ánh mắt trao , Bao lời...ấp úng...dám nào thốt ra... Một thời áo trắng kiêu sa Thắm màu phượng đỏ , chan hoà trong tim. Một miền kỷ niệm êm đềm, Hành trang đầy ấp nổi niềm thân thương. Mỗi lần Phượng thắm sân trường, Bao lần nhỏ lệ vấn vương bạn thầy Gỉả từ áo trắng thơ ngây Một thời thơ dại chất đầy mộng mơ. Mái trường thấp bé ngày thơ Làm sao chứa nổi ước mơ cuộc đời ? Như đàn chim nhỏ chơi vơi, Lần đầu tung cánh giữa trời bao la. Nhìn đời đâu cũng lạ xa Bao lần mỏi cánh xót xa nhọc nhằn. Vượt bao gian khổ khó khăn Vì bao ước vọng đạp bằng chông gai. Giật mình nhìn lại hôm nay, Vẫn còn mơ mộng của ngày xa xưa. Khó khăn thì vẫn cứ thừa Mà bao hy vọng vẫn chưa lụi tàn. Khlaphnum.
‘ 5_ DƯ ÂM HẠ BUỒN !
Bây giờ tháng tám rồi sao ? Hạ ơi ! ta đã xa nhau thật rồi. Cuối trời mây tráng đã trôi, Thôi ta đành nợ một lời tiễn đưa . Vài chùm hoa Phượng cuối mùa Như còn đọng lại dây dưa nổi buồn. Từng chiều nặng hạt mưa tuôn Cuốn theo xác Phượng ven đường trôi xa. Một mùa Hạ nữa đi qua, Màu hoa thương nhớ phôi pha giữa trời. Gỉả từ ngày tháng rong chơi, Hành trang bỡ ngỡ vào đời tiến thân. Bon chen cơ hội xoay vần Cuốn theo quỹ đạo hồng trần nhục vinh. Hạ đi bỏ lại ân tình, Để mùa Thu mới Thanh bình về đây. Thảo nào một chút heo mây Cợt đùa những lá vàng bay lối về. 11/8/2015 Khlaphnum.
6_ CHUYỆN MÙA HOA PHƯỢNG. Đất Sóc quê tôi có chuyện tình, Của người Nhạc sĩ thuở Thư sinh. Vương mang câu chuyện màu hoa đỏ, Vẫn tựa như màu máu thắm tim. Thuở ấy họ chung một mái trường Buổi đầu gặp gỡ đã thầm thương. Bao nhiêu ánh mắt tràn mơ ước, Chàng cũng không ngoài nổi vấn vương. Rồi đến một ngày cũng đón đưa, Những lần hò hẹn...những chiều mưa... Con đường Giao Hạ còn in dấu Còn đó "PHƯỢNG BUỒN" nhắc chuyện xưa . Tên Nàng vốn dĩ một loài hoa, Khiến tuổi học trò phải xót xa. Vào Hạ sân trường hoa phượng thắm, Nước mắt chia ly lại nhạt nhòa. Nàng vốn không là người đất Sóc Theo cha công cán đến nơi đây. Chàng lo ngày ấy không xa lắm Nàng phải rời xa mảnh đất này. Đến lúc Hạ sang phượng rực hồng, Nổi niềm đau xót chẳng ai mong. Theo cha Nàng trở về quê cũ Thốt tiếng chia tay...lệ ứa lòng. Từ lúc giã từ màu áo trắng, Thành đô Chàng đến để mưu sinh. Duyên may sáng tác nhiều ca khúc, Nổi tiếng tình ca thuở học sinh. Thế rồi mỗi bận nhìn Hoa Phượng Lòng vẫn u hoài kỷ niệm riêng. Gởi gấm ca từ bao luyến nhớ , "NỔI BUỒN HOA PHƯỢNG"chẳng tròn duyên... Giao Hạ bao lần Phượng nở hoa, Niềm thương nổi nhớ chẳng phai nhòa. Lòng chàng luôn nhớ về người ấy. Sâu lắng ca từ mãi thiết tha. Từ buổi chia tay chưa gặp lại, "NỔI BUỒN HOA PHƯỢNG" vẫn trong tâm. "BUỒN NHƯ PHƯỢNG" nhớ mong người cũ, Ca khúc "HẠ BUỒN" nhớ lặng câm ! Giao Hạ không còn Hoa Phượng nữa Hết rồi phượng vĩ...những chiều mưa... "Mỗi năm hè đến lòng chan chứa Nhớ Sóc Trăng và Phượng(yêu dấu ) thuở xưa." (1) 5/2015. khlaphnum. (chỉnh sữa :23/10/2017) (1) : một đoạn lời bài hát THƯƠNG VỀ SÓC TRĂNG của Nhạc Sĩ Thanh Sơn. 7_NẮNG ! Ai ra tắt nắng dùm coi ! Để cho cái nóng nó trôi về nguồn . Nắng gì dở dở ương ương, Không thèm thiêu cháy nỗi buồn trong tôi. Lại làm dịu ngọt bốc hơi, Còn trơ cái đáy lòng tôi cộc cằn. Nắng hun nóng cái hung hăng, Làm quên hết cách nói năng dịu dàng. Đêm nằm cái nóng chàng màng Lăn qua lộn lại...bỏ nàng một bên.
"Dòng sông nắng uốn cong vênh Để cho nước lũ tràn lên đôi bờ." Ta đem nắng bỏ vào thơ, Nắng làm thi hứng trơ trơ mất rồi ! Ai ra tắt nắng dùm tôi, Để tình thơ lại bồi hồi đam mê. Khlaphnum. 8_NHẮN TÌM DĨ VÃNG. Đôi câu Lục Bát đong đưa, Để bao kỷ niệm ngày xưa hiện về. Bởi không trọn vẹn câu thề Nên Mùa Phượng thắm gợi về nỗi đau. Nhớ hoài khoảnh khắc xa nhau Sân trường_Phượng đỏ nghẹn ngào tim ai. Tình xưa giờ chắc đã phai ? Mơ vè dĩ vãng những ngày vợi xa. Tình xưa nếu chẳng nhạt nhoà, Thì xin lưu giữ như là niềm riêng. Một thời áo trắng thần tiên, Mối tình thơ dại, bút nghiên chép vần.. Phượng rơi Thắm đỏ góc sân Mà lời thương thốt bao lần chẳng ra, Ngập ngừng ánh mắt thiết tha, Mùa hoa phương cuối trôi qua mất rồi Hôm nay hè đến bồi hồi. Gom trong tim cả một thời dấu yêu. Bài thơ dang dở đôi điều, Còn dây nét mực tím chều bâng khuâng. Vẫn còn nét chữ run run Lời thơ vụng dại chứa từng nỗi lo. Dễ thương sao tuổi Học Trò, Nhắn tìm dĩ vãng mộng mơ trở về... Khlaphnum. 9_HẠ NHƠ ! Phượng treo nổi nhớ lên cây Những chùm hoa đỏ chất đầy nhớ thương. Ngày nao tạm biệt mái Trường, Trong lòng ai cũng vấn vương bạn thầy. Nghẹn ngào khúc hát chia tay Cùng nhau hẹn ước một ngày về Thăm... Phượng già đứng đợi trầm ngâm, Từ trong tiềm thức thì thầm tiếng ve. Vẹn nguyên ký ức mùa hè Tình thơ mực tím vụng về nhớ nhung. Còn đây nét chữ run run, Từng trang lưu bút thẹn thùng gởi trao... Câu Thơ chân chất dạt dào Mà dường như đã đi vào tim ai. Một thời áo trắng thơ ngây, Ngây ngô mà chẳng thể phai trong lòng. Hè sang lại đón Phượng hồng, Ngôn tình xưa vẫn đèo bồng câu thơ. Bạc đầu mà cứ ngẩn ngơ Ngắm màu hoa đỏ thẩn thờ trong tim. Biết rằng chẳng thể đi tìm, Nơi miền quá khứ im lìm xót xa. Ve sấu đã lại ngân nga, Phượng mang kỷ niêm ngày xa trở về. Khlaphnum. 10_TÌNH HỒNG ! Ngày xưa Phượng thắm màu môi, Nụ cười em khiến hồn tôi ngỡ ngàng. Lục tìm lưu bút từng trang, Mà lòng vẫn cứ bàng hoàng xuyến xao Tưởng chừng là giấc chiêm bao Nghe chùm Phượng vĩ thì thào chuyện xưa…. Chuyện xưa nói mấy chẳng thừa, Nghìn trang thơ viết vẫn chưa cạn nguồn. Những dòng mực tím yêu thương, Vẫn còn nhuộm tím nẻo đường tình nhân. Phượng rơi đã biết bao lần Mà tình xưa vẫn ngại ngần viết ra. Bởi ngày xưa rất thiệt thà, Dẫu cho tình cảm mặn mà khó phai. Nhưng mà đố có một ai, Dám đem tình cảm công khai bạn Thầy. Mẹ Cha biết được la rầy, Bảo không lo học đặt bày yêu đương. Những dòng chữ viết dễ thương Dúi vào tay giữa sân trường thật nhanh. Rồi về cửa lớp đứng canh Con tim loạn xạ, tái xanh mặt mày. Mà em đâu trả lời ngay, Để anh hồi hộp mấy ngày đợi mong… Trắng trong một mối tình hồng, Vẫn còn lưu mãi ở trong tâm hồn.. Gió lay chum phượng dập dồn Bỗng nghe ấm áp cả buồng tim ta … 14/4/2017 11_ NGÂY NGÔ ! Ngày xưa chỉ thích cà rem, Lớp mười hai vẫn chưa thèm mùi yêu. Ngây thơ chẳng biết đăm chiêu, Vô tư đùa giỡn chẳng chiều ấp e. Gái trai thì cũng bạn bè, Nắm tay chẳng có e dè chi đâu. Đến khi mười tám tuổi đầu, Xa nhà đi học biết sầu... nhớ nhung. Bổng dưng cảm thấy ngại ngùng, Mỗi khi có bạn gái cùng hàn huyên. Giận mình có lúc vô duyên, Biết người đối diện có phiền chi không ? lắm khi rạo rực trong lòng, Dường như có cái nhớ mong lạ kỳ. Thế rồi qua mấy mua thi, Chỉ còn năm cuối chia ly gần kề. Chợt lòng bổng thấy tái tê, Sóng lòng từng đợt vỗ về yêu thương. Làm sao người ấy tỏ tường, Làm sao nói hết vấn vương bao ngày? Thế rồi cũng có dịp may, Cùng nơi thực tập có hai đứa mình. Ngại ngần dốc hết niềm tin, Hỏi rằng em rõ chân tình tôi không ? Liếc nhìn đôi má em hồng, Tim tôi nó muốn phập phồng nổ tung. Bàn tay tìm kiếm run run Tay em ấm áp ở cùng tay tôi . khlaphnum. 12_ GỬI TTKH ! Câu chuyện tình yêu thật đậm sâu, Ngày xưa Bà khóc lỡ duyên đầu. Đất trời thương xót hoa tim vỡ, Mãi đến hôm nay vẫn nhuốm sầu. Mỗi lần nghe đến chuyện yêu đương Trắc trở ,phân ly với đoạn trường. Trong dạ dâng trào bao cảm xúc, Trách tình nhân thế khiến đau thương. Bà đã cho đời một áng thơ, Chuyện tình yêu đẹp đáng tôn thờ. Vẫn luôn giữ mãi dù tan vỡ Một mối tình thơ đẹp ngẩn ngơ ! Thật tiếc cho Bà trong buổi ấy, Gia phong , đức hạnh , phải theo thời.. Dù lòng chôn chặt tình yêu đó , Lệnh ý Song thân khó đổi dời. Nhưng ở trên đời cái chữ duyên Bao nhiêu kẻ phải chuốc ưu phiền, Nào đâu chỉ có thời xưa ấy, Mà buổi bây giờ vẫn đảo điên. Duyên kiếp đôi khi quá bất ngờ, Tình yêu chẳng phải chuyện vu vơ Cho nên ngang trái còn dây mãi Tim vở nào đâu chỉ ý thơ. Hôm nay đọc lại bài thơ cũ , Lòng cứ u hoài chuyện thuở xưa. Đau đáu niềm riêng chưa sáng tỏ, Vài điều vãn bối muốn xin thưa : _Bao nhiêu năm ấy Bà thương nhớ, Một bóng tình quân chẳng tao phùng. Đau đớn lòng riêng vì nghịch cảnh, Dạ người_Bà chỉ mới hình dung ? _Bà vững lòng tin ở người ta, Rằng tình xưa đó chẳng phôi pha? Tim mình Bà chắc không hoang tưởng, Tô điểm mộng tình tự xót xa ? _Và có khi nào Bà tiếc nuối Tình yêu trao kẻ chẳng tương phùng Lỡ vì ôm ấp tình vô vọng Khiến kẻ chung chăn phải chạnh lòng ? Một nén hương lòng xin kính cẩn Hồn Bà vương vấn cõi trần gian ? Đừng thêm lần nữa hoa tim vỡ, Mãi mãi duyên tình hết trái ngang. Đoc dòng thơ cũ thêm tê tái, Đăng đắng ân tình nổi xót thương . Vãn bối nghe lòng luôn ám ảnh, Ngàn xưa hiện hữu giấc mơ buồn. khlaphnum. (chỉnh sữa 24/10/2017) 13_KÝ ỨC PHƯỢNG HỒNG
Gió đùa cánh Phượng bay bay, Đưa ta về với chuổi ngày nên thơ. Người xưa xa cách mịt mờ , Khiến hòn tôi mãi ngẩn ngơ thoáng buồn. Một thời gởi nhớ trao thương, Một thời ghế đá sân trường bên nhau . Bao nhiêu ký ức ngọt ngào, Những mùa Phượng thắm xiết bao ân tình. Vẫn ghi khắc thuở Thư sinh Dòng lưu bút mãi giữ gìn vẹn nguyên. Người đi khắp cả trăm miền, Vẫn vương những nổi niềm riêng thuở nào. Mùa xưa dù có hanh hao, Màu hoa Phượng thắm cồn cào tim ai. Trãi qua bao tháng năm dài, Nhớ thương chẳng thể nguôi ngoai trong lòng Một thời xuân sắc thanh trong, Luyến lưu những cánh Phượng hồng buồn tênh. Dòng thời gian chảy êm đềm, Chỉ riêng hoài niệm ngày thêm nặng lòng. Mùa sang Hạ nói gì không, Mà treo từng nhánh Phưượng Hồng nhớ nhưng ? 12/4/2018 Khlaphnum. 14_HẠ MƠ ! Anh chưa thể về thăm ngôi trường cũ, Bao năm trời ấp ủ một lần thôi… Chỉ ước ao trong dạ đã bồi hồi. Ngày hội ngộ chắc vui nhiều em nhỉ !
Anh mơ màng thả hồn theo suy nghĩ Chợt quay về với kỷ niệm ngày xa. Anh hiểu rằng vẫn mãi ở trong ta Mùa phượng thắm chan hoà trong ký ức.
Tà áo trắng còn bay trong tiềm thức Vẫn nao lòng thổn thức buổi chia tay. Tình trắng trong nào đâu dễ tàn phai, Niềm luyến nhớ còn hoài trong tâm khảm.
Anh mơ mộng mỗi lần hoa phượng thắm, Vẫn ước ao sâu đậm mãi trong tim. Về trường xưa cùng cất bước đi tìm Nơi dĩ vãng im lìm đang ngóng đợi.
Mùa phượng này dường như đang rất vội, Chú ve ơi ! đừng trổi khúc chia ly. Để lòng ta thôi ám ảnh phân kỳ Mà ngây ngất thầm thì: Ngày tao ngộ ! 18/4/2018 Khlaphnum.
15_MÙA THI CUỐI CÙNG ! (Thân tặng các bạn P 401_KT5_VT2)
Mới đó đã phần ba thế kỷ, Nhớ ngày thi Tốt Nghiệp cuối cùng. Thường ngày cười nói ung dung, Đến khi "nước rút" vừa run vừa sầu. Đề cương cả trăm câu ngán ngẩm, Câu lại dài “thăm thẳm chiều trôi…” Nên đành “học tủ” mà thôi, Mặc cho may rủi một đời Thư sinh. Dù đã cược niềm tin may mắn. Cũng lo xa thức trắng cả đêm. Cái đầu vốn đã như nêm, Thế mà vẫn cố nhét thêm chữ vào .Khuya bụng đói cồn cào sôi réo Học trò nghèo chả có "lương khô". Chỉ còn cơm nguội nửa tô, xì dầu , nước mắm cũng khô cạn rồi !!! Đành đốt cái đáy nồi cho nóng Rồi rang cho bỏng cháy mà nhai .Năm thằng (1) cứ thế lai rai, Cầm hơi cố gắng học bài mai thi.. Ôi ! kỷ niệm còn ghi khắc mãi, Đến hôm nay kể lại cùng nghe .Bao nhiêu ký ức hiện về Nổi niềm xúc động tràn trề tâm tư. 5/2017 khlaphnum.
(1): Gồm có : Nguyễn Bá Trọng, Cao Văn Danh, Tô Ngọc Điệp ,Phạm văn Năm, Diệp Phú Cường. 16_ LƯU BÚT CÒN ĐÂY !
Lần giở từng trang lưu bút, Mà nghe hạnh phúc nôn nao Niềm thương xen lẫn nghẹn ngào. Vẫn còn tràn bao kỷ niệm.. Bồi hồi niềm vui xâm chiếm Đắm hồn ngọt lim yêu thương. Có gì như thể vấn vương, Một thuở sân trường_áo trắng . Dẫu bao nhiêu là mưa nắng Niềm riêng cũng chẳng tàn phai. Những dòng lưu bút trao tay, Còn nguyên tháng ngày xa lắc. Có dòng chữ nhoè nước mắt Đong đầy khoảnh khắc thân yêu. Những dòng thơ thẩn đăm chiêu Chứa chan bao điều thương cảm. Màu phượng chói chan đỏ thắm Khó che ảm đạm trong lòng. Hết rồi một thời mơ mộng, Bay theo ước vọng tương lai. Hẹn thành công ở ngày mai Ước ao một ngày tao ngộ Kể nhau nghe nhiều gian khổ Và cùng nhắc nhớ …ngày xưa ! Thời gian cứ mãi đong đưa Bốn mươi năm vừa sắp tới Lời hẹn năm xưa vời vợi, Bao người chẳng đợi…nữa đâu ! 14/5/2018 Khlaphnum. 17_ CUỐI HẠ !
Ngày mưa tháng bảy chênh chao, Hạ ơi khoảnh khắc ngọt ngào còn không? Còn đâu cánh mỏng tươi hồng Tả tơi trước những cuồng phong rã rời ! Xác hoa Phượng lửng lờ trôi, Cơn mưa mùa Hạ ngậm ngùi tiễn đưa. Bao nhiêu năm tháng còn thừa Trong tim hình bóng vẫn chưa nhạt nhoà. Ve sầu lặng khúc hoan ca, Âm thầm tiễn biệt…những tà áo bay… Mùa thi cảm xúc đong đầy, Đi cùng khoảnh khắc chia tay ngậm ngùi. Năm nào Hạ cũng thế thôi, Vẫn luôn chan chứa những lời biệt ly. Mùa thương mùa nhớ lạ kỳ , Mang theo vương vấn sầu bi tuổi Hồng. Mà trong tim vẫn thầm mong, Đón mùa Phượng thắm cho lòng hoài mơ… Hôm nay nghe chút thẩn thờ, Nhìn theo xác Phượng ngẩn ngơ nổi niềm. Nghe như trống vắng buồng tim, Lặng thầm nổi nhớ im lìm trong ta. Cuối mùa đành phải chia xa, Để cho mùa mới cùng hoà thế gian . 2/7/2018 Khlaphnum
18_ ƯỚC VỌNG !
Chiều nay gió rưng rưng bổng lạ, Cánh Phượng Hồng tơi tả lối đi… Cũng vừa kết thúc mùa thi, Hai hàng Phượng vẫn thầm thì trong mưa.
Còn sót lại đong đưa trong gió, Những chùm Hoa Phượng đỏ liêu xiêu. Như lời tạm biệt dấu yêu, Một mùa Phượng nữa còn nhiều nổi lo.
Thêm một lứa Học Trò giả biệt, Những niềm mơ tha thiết trắng trong. Vào đời với những ước mong Vẹn nguyên nhiệt huyết lửa hồng trong tim.
Như chim non đi tìm ước vọng, Có biết chăng cuộc sống chông chênh ? Chỉ mong ý chí trui rèn, Bền gan nung nấu ngày thêm vững vàng.
Đời đâu thể như trang sách vở, Nên em đừng bỡ ngỡ làm chi. Thêm mùa Hạ nữa ra đi Để cho ước vọng phân kỳ tương lai. 2/7/2018. Khlaphnum. 19_DƯỜNG NHƯ...HẠ !

Nắng nóng từng cơn chảy nhựa đường,
Gió càng im ắng thật thảm thương.
Chói chang dãy phố màu rêu úa
Khô héo vàng lên một góc vườn .
Xuân đã đi rồi có phải không ?
Tìm quanh chả thấy cánh hoa hồng,
Cành Mai giờ đã xanh màu lá,
Phượng vỹ trên cành đã nhú bông.
Lặng lẽ Xuân đi chả nói lời,
Chỉ còn dấu vết cánh hoa rơi.
Một mùa Xuân nữa đà quay gót
Uẩn khúc thời gian lại rối bời.
Cũng biết bao lần Hạ đến đây,
Mà nôn nao vãn cứ đong đầy.
Sắc hoa màu nhớ lay tiềm thức
Xao xuyến mong chờ Phượng đỏ cây.
Mùa xưa lại đến giục lòng ta,
Kỷ niệm khơi lên thiệt đậm đà
Một thời non dại đầy luyến nhớ
Bài thơ cuộc sống mãi hòa ca...
19/3/2019
Khlaphnum.
20_HẠ THƯƠNG !
Ai cũng có một thời
Tay chẳng rời cặp sách
Cùng vui đùa phá phách
Từng bị mách no đòn.
Như một đàn chim non,
Cứ lon ton nhảy nhót
Chuyền cành líu lo hót
Nghe lãnh lót vui tươi
Trong tim biết bao người
Một khung trời in dấu .
Những mùa hè thơ ấu
Vẫn đậm sâu trong lòng.
Những hoài niệm mênh mông
Vẫn còn trong nỗi nhớ.
Một tình yêu muôn thuở
Lại bất ngờ hiên ra.
Kỷ niệm nào thiết tha
Khiến lòng như ngây dại
Niềm bâng khuân tê tái
Còn đọng mãi tâm tư.
Dào dạt những thi từ
Những hương dư sống dậy
Hè về ta bổng thấy
Vần thơ đầy vấn vương.
Những Mùa Hạ yêu thương
Vẫn vô thường đến lạ.
Dẫu dòng đời vội vả,
Mãi luôn là niềm riêng.
22/3/2019
Khlaphnum. 21_PHƯỢNG HỒNG XA XĂM.
Phượng treo nổi nhớ lên cây
Xin ai đứng ngắt nắm đầy nhớ thương.
Bao năm rời khỏi mái trường
Từ trong sâu thẳm vấn vương phượng hồng.
Tiếng ve tiềm thức ước mong,
Vẫn chưa phai giữa muôn lòng nhớ nhung.
Nhớ sao những lúc ngượng ngùng,
Bàn tay bối rối...đi chung đường về.
Đã vào cái tuổi cập kê
Mà mùa Phượng cuối bộn bề mùa thi.
Nên màu Phượng thắm diệu kỳ
Trong xa xăm vẫn lâm ly nổi buồn.
Màu hoa thắm đượm yêu thương,
Khắc sâu trong giấc mộng thường thư sinh.
Xa xăm một thuở yên bình,
Nhớ sao tà áo trắng trinh sân trường !
30/3/2019
khlaphnum. 22_TRỞ VỀ KÝ ỨC !
Bên đường Phượng Vỹ chờ ai,
Mà màu thương nhớ rơi đầy lối đi.
Tiếng Ve trầm bổng thầm thì
Tóc xanh đà bạc còn chi đợi chờ.
Một thời trong trắng ước mơ,
Như từng nét mực chẳng mờ trong tâm.
Cái thương cái nhớ âm thầm,
Vẫn nguyên hình bóng xa xăm thuở nào.
Thời gian dẫu có hanh hao,
Mà vùng kỷ niệm ngọt ngào tươi nguyên.
Lắng sâu trong những ưu phiền
Là bao ký ức hồn nhiên trở về.
Trãi lòng một thoáng đê mê
Dường như còn đó câu thề trắng trong...,
Ngắm hoa Phượng Vỹ tươi hồng,
Lòng ta bất giác nhớ mong lạ kỳ.
Dòng đời cứ mãi trôi đi,
Biết ai còn giữ lại gì trong tim ?
29/4/2019
Khlaphnum. 23_ HẠ ĐI ! Ngày nao Phượng thắm màu hoa,
Bây giờ lặng lẽ nhạt nhòa trong mưa.
Mặc cho gió thoảng trêu đùa,
Hàng cây buồn bả đong đưa nhánh sầu.
Thời gian vội vã trôi mau,
Thêm mùa hạ nữa đi vào nhớ nhung.
Cuối mùa mưa gió bão bùng,
Như thầm tiếc nuối riêng _chung một thời.
Ai từng để giọt sầu rơi
Chia tay năm tháng tuyệt vời Thư Sinh ?
Chắc là hiểu thấu ân tình,
Một thời áo trắng mãi in giữa lòng.
Rồi mai sóng gió cuồng phong,
Những dòng lưu bút tươi hồng khó phai.
Con tim thì vẫn miệt mài,
Khắc ghi kỷ niệm đến chai hằn rồi.
Khiến cho nỗi nhớ nhân đôi,
Tình thầy , nghĩa bạn mãi bồi dầy thêm.
Hạ đi lặng lẽ  êm đềm
Hồn nhiên ngày cũ...đã quên lâu rồi !
30/7/2019.
Khlaphnum. 24_MÀU HOA KỶ NIỆM.
Mưa chiều cuốn xác Phượng  trôi,
Cánh hoa thắm đỏ một thời dấu yêu.
Dáng hoa tuy chẳng mỹ miều,
Mà sao ẩn chứa bao nhiêu tình đời.
Mỗi mùa cánh Phượng rơi rơi,
Tâm tư tràn ngập dòng đời Thư Sinh.
Phải đâu chỉ có riêng mình ,
Biết ai kia có còn in giữa lòng.
Cái thời vụng dại trắng trong,
Bồi hồi nổi nhớ bềnh bồng trong tim.
Gom vào tất cả nổi niềm,
Dòng  thời gian cũng lặng im đón chờ...
Làm sao về lại ngây thơ,
Bao nhiêu ký ức xa mờ vùi sâu.
Thời gian hiện rõ mái đầu,
Sương che ánh mắt còn đâu ngắm nhìn.
Gió đùa cánh phượng rung rinh,
Rơi vào nỗi nhớ ân tình xa xưa...
Nhắc bao nhiêu cũng là thừa
Màu hoa kỷ niệm dây dưa nỗi lòng !
22/6/2019
Khlaphnum.

25_CHUYỆN CŨ !
Khoảnh khắc vô tình , đường đời xuôi ngược,
Nhận ra nhau ngày trước học chung trường
Tóc phai màu kỷ niệm vẫn tơ vương.
Ấy trách xưa..mình thường hay nông nổi.
Này ấy ơi, giờ cho mình xin lỗi,
Đừng để lòng hờn dỗi mãi nghe chưa !
Sau lần đó, nhân một buổi chiều mưa,
Mình tạ lỗi đón đưa mà không chịu .
Mình đâu biết đấy chỉ là nũng nịu,
Bởi dại khờ nên đã thiếu quyết tâm.
Khi nhận ra cái khoảnh khắc sai lầm
Đành ôm hận âm thầm mà tiếc nuối
"...Là Thứ Ba " tật nhiều hơn cái tuổi, (1)
Cứ vô tư trò đuổi bắt, trốn tìm.
Nào biết đâu có kẻ vẫn lặng im
Chờ cơ hội hỏi thêm về bài toán...
Giờ gặp lại cũng bất ngờ một thoáng,
Ký ức vui một đoạn của đường đời .
Chia tay rồi tiếc nuối lại đầy vơi,
Miền kỷ niệm tuyệt vời ai đánh thức !
4/7/2019
Khlaphnum.
(Ảnh : google)
(1) "Nhất quỷ, nhì ma, thứ ba học trò"

26_ NHỚ HÀNG PHƯỢNG VỸ...

Giờ này chắc Phượng trổ hoa ?
Niềm thương nổi nhớ nhạt nhoà tâm tư.
Xót xa chấp vội thi từ ,
Gởi về chốn cũ , hương dư lặng thầm.
Nhớ hàng Phượng Vỹ trầm ngâm,
Thẩn thờ đứng dưới mưa dầm chờ ai !
In sâu ký ức tháng ngày ,
Màu hoa đỏ thắm chẳng phai giữa lòng.
Nhớ mùa gió bão ,cuồng phong
Khiến cho những cánh Phượng hồng tả tơi...
Bây giờ ta đã xa rời
Không còn được ngắm hoa rơi bên đường.
Bởi do cuộc sống nhiễu nhương,
Lần dò theo cõi vô thường mà đi...
Nhân duyên chìm nổi phân kỳ ,
Phượng hồng vẫn cứ mùa thi lại về.
Dẫu không còn những tiếng ve ,
Màu hoa gợi nhớ đam mê học đường.
Vần thơ sâu đậm vấn vương ,
Nhớ hàng Phượng Vỹ bên đường...chờ nhau.
Tội cho nỗi nhớ cồn cào
Mơ màu hoa đỏ ,khát khao đợi hè !
6/4/2021
Khlaphnum. 27_ XAO XUYẾN PHƯỢNG HỒNG !
Ven đường Phượng đã trổ bông
Đời như hờ hửng sắc hồng trên cây .
Ai còn mơ mộng đong đầy
Lòng luôn ấp ủ chưa phai nụ tình ?
Một thời luyến nhớ Thư sinh
In hằng dĩ vãng bóng hình xa xăm.
Đôi môi vẫn cứ lặng câm
Dẫu thương dẫu nhớ thì thầm trong tim.
Phượng mang nỗi nhớ đi tìm
Mỗi mùa Hè đến càng thêm nặng lòng .
Những ngày xuân sắc thanh trong
Làm sao níu giữ bên dòng đời trôi ?
Phượng gieo cái nhớ ngậm ngùi
Để miền ký ức đơn côi nghẹn ngào.
Màu hoa còn mãi xuyến xao
Tình hồng muôn thuở đi vào thơ ca.
15/6/2022 28_ MÙA PHƯỢNG CÔ RÔ NA ! Hai hàng Phượng Vỹ đứng chờ ai ,
Thắp lửa trên cây suốt đêm ngày
Gió cát một lòng luôn mãi đợi,
Chắc là mơ mãi áo dài bay?

Hoa Phượng năm nay mãi đợi chờ,
Mõi mòn dáng đứng chẳng nên thơ.
Sân Trường vắng lặng sầu lan tỏa,
Áo trắng chưa về dệt ước mơ !

Mùa Dịch (*) hoang mang cả Học Đường,
Bao giờ vang lại những hồi chuông ?
Xếp hàng vào lớp ngồi lơ đãng,
Thầy giảng...hồn treo trước cổng Trường !

Lứa tuổi thơ ngây vướng nỗi sầu,
Mùa hè kỷ niệm mãi in sâu.
Làm sao chăm chú lời Thầy giảng,
Kiến thức quay cuồng giữa nỗi đau !

Mùa Phượng_Cô rô na thật khó phai,
Lần đầu áo trắng nếm bi hài.
Từng trang giấy mực còn ghi lại,
Một thuở sân trường vắng bóng ai.
1/4/2020
Khlaphnum.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét