Chủ Nhật, 10 tháng 3, 2019

NGHIÊNG BÓNG MỘT ĐỜI !



(Thân tặng tác giả ảnh : Nguyễn Huyền Diệu)

Sương gió trăm năm vẫn vững vàng.
Dầm chân đứng đợi những mùa sang.
Bao mùa lá rụng mầm xanh nhú,
Bóng mát che đời chẳng thở than.

“Nghiêng cả một đời cây có mỏi?”
Nghe lòng thổn thức chút ân xưa.
Cây đời gợi lại niềm thương cảm
Nhớ Mẹ lưng còng giọt ngắn thưa …

Hiên ngang tỏa bóng giữa trần đời,
Chẳng phút giây nào được nghĩ ngơi
Gió bão xô nghiêng đành bám trụ,
Còng lưng che chở những mầm tươi .

Cây với đời người nghiêng một phía ,
Trùm lên bóng mát phủ đời con.
Đêm trường lạnh lẽo che sương gió 
Nồng giấc con thơ…Mẹ mõi mòn ! 

Trông cây nhớ Mẹ lúc sinh thời,
Suốt cả đời chưa phút thảnh thơi..
Bận bịu trăm công ngàn việc mọn
Mày mò chạng vạng bóng chiều rơi….
17/1/2018
Khlaphnum.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét