Thứ Sáu, 1 tháng 3, 2019

CHO NGƯỜI TÌNH XA.


Đáy lòng chôn kín từ lâu,
Ba  mươi năm ấy tưởng đâu phai mờ...
                     .....................
Cái thời tươi trẻ mộng mơ,
Tình đầu quay gót hửng hờ với tôi.
Trái tim tan nát rả rời,
Bổng đâu em đến từ nơi xa nào.
Tôi chưa vơi hết niềm đau,
Em như bất chợt mưa rào cuốn đi.
Cho tôi một khúc phân kỳ,
Bước lên trên tiếng thị phi ngoài đời.
Lạ lùng em nói yêu tôi,
Dẫu chưa yêu vẫn nhận lời yêu em.
Giấc mơ thấp thoáng sau rèm,
Biết đâu như thế dễ quên tình buồn.
Còn em người mới yêu thương,
Ngây thơ, trong trắng chưa vương nổi lòng.
Tưởng rằng đời tựa ước mong,
Cứ mơ kết mối tơ hồng cùng nhau.
Tôi như người mới chiêm bao,
Vẫn chưa quên được nổi đau tình đầu.
Biết rằng chẳng thể dài lâu,
Mà làm sao thốt được  câu nghẹn ngào.
Nửa tình tôi muốn thương trao,
Nửa tình kia lại dâng trào niềm thương.
Sợ ngày mai...chẳng chung đường,
Để lòng em phải lụy vương cõi tình.
Trong tim tôi vẫn còn in,
Vẫn luôn đậm nét bóng hình người yêu.
Trái tim tôi bổng hoa liều
Cam đành vương vấn  bao nhiêu tình sầu.
Cuối cùng chẳng thể cùng nhau,
Vết đau lại cứa nghẹn ngào tim tôi.
Đường tình trăm nẻo rối bời,
Lại thêm lần nữa tim tôi chất sầu.

***********
Ba mươi năm_cuộc bể dâu,
Mang danh tội phạm tình đầu của em.
Bề ngoài cuộc sống êm đềm,
Lòng còn day dứt nổi niềm xa xăm.
Nhiều khi cứ muốn âm thầm,
Nhờ mây gió chuyển lời thăm đến Nàng.
Đường đời muôn nẻo thênh thang,
Nên tôi chẳng biết hiện Nàng nơi nao?
Bây giờ Nàng sống ra sao?
Chắc là hạnh phúc ngọt ngào hơn tôi?
Nếu Nàng chấp nhận đôi lời,
Nghìn lần tạ tội với người năm xưa !
Biết rằng nói mấy cũng thừa,
Đố ai thoát được đẩy đưa tình đời.

Ông trời ơi ! hỡi ông Trời ,
Đã sinh ra một kiếp người thì thôi.
Thì đừng thêm bạc như vôi,
Để trần gian mãi đẹp đôi tơ hồng.
khlaphnum.
(chỉnh lý 2/3/2019)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét