Thứ Ba, 2 tháng 6, 2020

CƯỢC ...


Niềm riêng cứ mãi chôn vùi,
Cố tình khỏa lấp trên môi nụ cười .
Người trông vào vẫn cứ tươi,
Tròn vành, rạng rỡ như mười dược thang.
Người quay đi vội héo tàn,
Trở về khoảnh khắc trơ gan hận sầu.
Cũng đành giấu kín chôn sâu,
Hằn trong dĩ vãng, nát nhàu tâm can.
Che đi nghịch cảnh, bẽ bàng,
Bao nhiêu ảo mộng dỡ dang cuộc đời..
Cam đành phận bạc tả tơi,
Trách ta đã chọn nhằm thời phục sinh.
Chỉ mong hai chữ an bình,
Mà đời sao cứ lênh đênh loạn cuồng.
Xá gì một nắng hai sương,
Bàn tay, khối óc thẳng đường mà đi.
Từ đây dẫm cả oan nghì,
Đạp lên trên những thị phi , thói đời.
Dẫu cho những hạt mưa rơi,
Vẫn còn đẫm ướt những lời thở than.
Vần xoay trong cuộc muộn màng,
Cược vào khoảnh khắc hân hoan cuối cùng !
29/5/2020
Khlaphnum.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét