Thứ Tư, 3 tháng 10, 2018

TÂM SỰ ĐỜN ÔNG !


Anh với tôi là hai kẻ đờn ông 
Xin chia sẻ nổi lòng trong khoảnh khắc.
Tình  vẫn thế  luôn kẻ được người mất
Dỡ dang rồi càng chất ngất niềm đau.

Cô ấy nào có phải tội gì đâu !
Nên đừng để nổi sầu len tim ấy.
Đã chấp nhận dĩ vàng đành bỏ lại
Chuyện tình buồn chôn chặt khoảng trời riêng

Chuyện tình luôn còn đó những muộn phiền,
Mấy ai được vẹn nguyện như tình mộng.
Người hiện tại vẫn cần luôn tôn trọng
Họ cùng ta vui sống đến mai sau.

Người tình xưa là ảo ảnh ngọt ngào
Là mơ mộng như trăng sao khó với .
Còn giai ngẫu luôn là người đón đợi,
Luôn cùng ta đi tới bến bờ vui.

Người đã xa mà nổi nhớ khôn nguôi?
Biết có còn tiếc nuối  chút hương xưa,
Hay lãng quên khoảnh khắc bổng dư thừa
Sang bên đó còn giọt thưa giọt ngấn?

Thời gian đã xóa đi niềm cay đắng,
Đã quen hơi  và nặng nghĩa ái ân.
Tin làm sao những tiếng nói phân trần,
Chừng lạc lõng trong những lần gặp lại.

Ai cũng thế đỗ cho điều ngang trái,
Càng dầy thêm ái ngại với xót xa.
Lòng cuốn theo triết lý
 cõi ta bà,
Lòng sa ngã lại va vào tuyệt vong,.
3/10/2018
Khlaphnum.

(ảnh :google)

Hoạ thơ Minh  Quan Tran.

TUYỆT VỌNG.

Em biết anh còn nhớ người xưa
Vẫn ấm nồng như mới vừa xa cách
Em chỉ buồn nhưng em không dám trách
Vì em là người khách đến sau
Đêm từng đêm ôm trọn nổi niềm đau
Giọt nước mắt ngược về tim rát buốt
Em cũng biết tình em như giọt nước
Dễ vỡ tan và có được gì đâu
Mùa thu buồn với những đợt mưa ngâu
Làm ướt đẫm tình sầu trong nước mắt
Em yêu anh bằng trái tim chân thật
Anh chỉ xem em như nút thắt đời mình
Bao tháng ngày anh trôi dạt lênh đênh
Em vẫn yêu dù gập ghềnh cay đắng
Vẫn đợi chờ những ngày anh xa vắng
Đến bây giờ đằng đẵng mấy mùa thu
Em muốn xua tan mọi bóng tối âm u
Để được thấy anh khi mùa thu trở lại
Trong tuyệt vọng vẫn yêu anh mãi mãi
Dẫu biết rằng người anh yêu không phải là em
Minh Quân trần



Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét