Thứ Tư, 25 tháng 7, 2018

NỔI SẦU VẠN CỔ !



Lớn lên phận gái phải theo chồng
Bến nước ai ngờ đục với trong.
Duyên phận bèo trôi đành chấp nhận
Nào ai biết trước cảnh long đong.

Sách sử chưa phai chuyện má hồng,
Nghìn năm oan ức rửa nào xong.
Nữ nhi đã trọn lòng ân ái
Một kiếp tơ duyên vốn mặn nồng.

Thế thái nhân tình quá đắng cay,
Tiếc rằng phận gái thật thơ ngây.
Mưu đồ kẻ cướp đâu hay biết,
Luyến ái, tình ân vẫn trọn đầy.

Mưu gian độc kế mãi trường tồn,
Mấy bận điêu tàn cả nước non.
Cũng bởi vì tin nhầm kẻ cướp
Bao lần rước hoạ lửa căm hờn.

Lông ngỗng còn bay giữa hận thù
Lời nguyền giữ mãi suốt thiên thu .
Gương xưa chẳng lẽ nào quên biến,
Hận nước in lòng kẻ trượng phu.

Ngẫm chuyện ngày xưa thật xót xa,
Ngày nay kế độc vẫn chưa nhoà.
Thâm sâu hiểm hoạ còn vây khốn,
Quyết chí bền gan giữ nước nhà.
5/6/2018
Khlaphnum.

(Tranh : truyencotich.vn )

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét