Thứ Năm, 23 tháng 5, 2019

XIN LỖI...THƠ !

Phải chi Thơ có thể...ăn,
Thì ta đã sống được bằng câu Thơ.
Thì đâu có chuyện vật vờ
Lúc thì vần điệu lửng lơ mấy dòng.
Khi như băng tuyết mùa Đông,
Thơ nằm yên đợi ấm nồng chui ra.
Tình Thơ thì vẫn đậm đà,
Mà mưu sinh cứ trầm kha não nề.
Ta nào lạnh nhạt bỏ bê
Mà bao vất vả khó bề...riêng Thơ.
Bao giờ cho đến bao giờ,
Ta cùng Thơ thỏa mộng mơ đôi mình ?
Cùng nhau chắc dạ vững tin,
Một ngày thấm đẩm ân tình  câu Thơ .
24/5/2019
Khlaphnum.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét