Thứ Sáu, 9 tháng 8, 2019

OAN TÌNH NGÂU !

Thật hư truyền thuyết thượng thừa,
Mà trần gian phải chịu mưa sụt sùi.
Tình duyên ai nỡ chia đôi,
Để khi gặp lại ngậm ngùi lệ rơi.

Đã là Tiên ở trên trời,
Mà sao chẳng thể thảnh thơi an nhàn.
Vướng chi tình cảm trái ngang
Dây chi nghịch cảnh bẽ bàng duyên tơ ?

Tình yêu một thoáng đâu ngờ
Chạm nhau ánh mắt ,ngẩn ngơ lịm hồn.
Biết đâu là dại với khôn,
Con tim xao xuyến dập dồn bừng lên.

Tâm hồn thư thái bồng bềnh,
Làm sao phân biệt cảnh Tiên_hạ Phàm.
Cùng nhau kết nghĩa đồng tâm,
Đâu hay giới luật ngầm ngầm rẽ chia.

Thương tâm giây phút xa lìa,
Luật trời ngăn cách lia thia lỡ làng.
Sầu thương tình hận vương mang,
Sông Ngân chứng tích đôi đàng xót đau.

Mỗi năm gặp gỡ lệ trào,
Khiến trần gian phải lao đao ngập chìm.
Luật trời dẫu có oai  nghiêm
Cũng không quản nổi trái tim đắm tình.

Oan khiên vạn kiếp sinh linh,
Duyên tình trắc trở tự mình diệt thân.
Thiên Thai cho đến Hồng Trần,
Bao giờ hết cảnh rẽ phân tình trường ?

Để tình Ngâu trọn yêu thương,
Mặc cho nhân thế vô thường cộng sinh.
Xin ai chớ quá vô tình,
Trái tim đã chọn trung trinh chẳng rời.
9/8/2018
Khlaphnum.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét