Thứ Năm, 7 tháng 5, 2020

NGU NGƠ ?


Ta biết chứ ! nhưng từ lâu chôn kín ,
Để cuộc đời lầm tưởng tính ngu ngơ.
Lòng đã quyết trọn một đời câm nín
Muốn nhẹ lòng ta nén nó thành thơ.
Ai hiểu rõ chữ ngờ hay nghịch cảnh,
Giữa hành trình né tránh chuyện không may ?
Bất đắc dĩ phải nhún nhường tranh canh,
Bởi những loài ngang ngạnh khó mà lay.
Đừng mơ tưởng đôi tay và khối óc,
Sẽ dễ dàng hóa ngọc giữa trần gian.
Một sai sót, lỡ làng trong phút chốc,
Khiến hoài công chìm đắm giữa điêu tàn .
Chớ vội vã khoe khoang đầy tự tại ,
Liệu phúc phần còn mãi cả đời sau.
Ai dám chắc giây phút nào khôn dại,
Trồng cây chi để hái quả ngọt ngào?
Đừng nhầm lẫn chiêm bao và thực tế,
Những điệu vần đâu phải để hời ru ?
Ta bất chấp chẳng oán thù , ngạo nghễ ,
Cõi hồn thi nào hoang phế phù du.
7/5/2020
Khlaphnum.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét