Thứ Bảy, 14 tháng 11, 2009

NHỮNG VẦN THƠ CŨ (tiếp theo).

Những ngày đầu tiên ra trường về quê nhận công tác, nhận ngay "gáo nước lạnh" đầu tiên: không còn chỗ cho nghiệp vụ của mình. Thế là được bổ sung vào đoàn quân cải tạo nông nghiệp làm cán bộ phong trào "lang thang"rày đây mai đó.Bầu nhiệt huyết chưa vơi giọt nào nên sẵn sàng nhận nhiệm vụ " đâu cần thanh niên có".

KÝ SỰ CÔNG TÁC

1-Lên Đường.

Một túi hành trang khá gọn gàng ,
Cuộc đời cán bộ có chi sang.
Gặp nhau dưới bến vui vài chuyện,
Cái cười đôi lúc cũng giòn tan.

Rồi vội chia tay bước xuống đò,
giờ đây bụng dạ mới thầm lo,
Đất lạ người xa nhiều vất vả,
Suy nghĩ lòng ta cứ đắn đo.

2_Trên Dòng Sông.

Chầm chậm đò qua tổ thu mua,
Rạo rực niềm vui lúa được mùa.
Xuồng nhỏ ,xuồng to dầy chen kín,
Lách cách va theo nhịp sóng đùa.
Niềm vui nói mấy cho vừa,
Bỏ công những buổi nắng mưa trên đồng.
Nhớ ngày nắng hạn mưa dông,
Những khi dịch bệnh cõi lòng hắt hiu.
Hiểu từng hạt lúa chắt chiu,
Lòng ta mới thấy càng yêu quê nhà.

3_Những Miền Quê.

Thêm một lần ta lại trở về,
Những vùng đất đượm một màu quê.
Cánh đồng man mác riêng màu lúa,
Mượt mà ôm ấp những đường đê.

Đã dấn thân vào với nhà nông,
Chấp nhận duyên vui với ruộng đồng.
Cảnh đời cán bộ rày đây đó,
Chỉ vui khi lúa đã oằn bông.

ƠI! những miền quê thật hữu tình,
Màu lúa vùi chôn vết chiến chinh.
Trãi bao mưa nắng đời thay đổi,
Bao mùa no ấm vững niềm tin.

Mê mãi tôi đi giữa cánh đồng,
Vụ mùa thu hoạch cũng vừa xong.
Đó đây tiếng máy hòa trong gió,
Ngỡ tiếng đời reo ấm áp lòng.

Nhiệm vụ hôm nay khá nặng nề,
Mang niềm hạnh phúc đến làng quê.
Gọi mùa lúa trổ oằn bông trái,
Hương lúa xa bay khắp mọi bề.

Gọi đất chắc chiu dòng sữa ngọt,
Gọi người sản xuất gắng thâm canh.
Cho đời thêm những mùa no ấm,
cho quê hương tươi mãi màu xanh.
Sóc Trăng 12/1985.

Một năm sau bầu nhiệt huyết đã dần nguội lạnh, công tác đã nhàm chán,nhiều lần muốn dào nhiệm mà chẳng biết phải đi về đâu. Chẳng lẻ phản bội lại niềm tin của thầy cô bè bạn đã gởi gấm trong ngày ra trường, lại còn gia đình nữa ?biết làm sao đây! Đành lây lất thêm một thời gian nữa ...

Nổi Lòng Riêng.

Lòng cứ bồi hồi vậy đó,
Mỗi khi bạn cữ nhắc về
Ngày xưa cuộc đời như vẻ,
Chứa chan đầy ấp đam mê.

Cứ ngỡ đường đời thẳng tắp,
Sạch quanh như chốn đô thành,
Niềm mơ cứ dồn lên mãi,
Dần lên cao vút mây xanh.

Đời đang giây phút yên lành,
Có ai cản lòng được nhỉ,
Khi mà trào dâng suy nghĩ ,
Không vì mục đích xấu xa.

Để hôm nay ở trong ta,
Mỗi khi nghĩ về kỷ niệm ,
Bồi hồi niềm vui xâm chiếm
Mà nghe vững bước đi lên.

Ngày mai tưởng đã kề bên,
Lòng ta vẫn tràn mơ ước,
Biết còn gian nan phía trước,
nhưng lòng thư thái ung dung.

giữa trời mưa gió bão bùng,
Chợt nghe một chút riêng lòng sang xuân.
Vẫn đi đi mãi không dừng,
Muốn đâu làm kẻ nữa chừng buông xuôi.
Ai hay ? ai hiểu được đời,
Hiểu dùm cho kẻ một thời mộng mơ.

sóc trăng 2/1986.

Những lúc như thế này càng nhớ đến những ngày êm ả vui tươi và nhớ bạn nhớ thầy...

Nhìn lại 2.

Ta đã hiểu ! đời là thế đấy,
Có gì ngoài vui vẻ_buồn đau.
Bạn ơi giờ ở nơi nao ?
Có nghe tiếng vọng dạt dào tình thân.
Ngồi gẩm lại xa gần chuyện cũ,
Nhớ làm sao cho đủ ngày xưa.
Nhớ nhung nói mấy cho vừa,
Bao năm gian khổ mà chưa ngã lòng.
Ngôi trường cũ còn trong kỷ niệm ,
Lớp học xưa nguyên vẹn lòng ta.
Nghĩ mà thêm những xót xa,
Ngày xưa vui quá giờ đà quạnh hiu.
Hỡi các bạn thân yêu! có nhớ..
Những ngày ta còn ở chung phòng.
Thương nhau với cả tấm lòng,
Bao niềm thân ái còn trong mỗi người.
Vui vì những tiếng cười của bạn,
Cùng buồn khi lâm nạn đớn đau.
Bây giờ nhìn lại trước sau,
Hai năm cách trở biết bao đổi dời.
Kể từ lúc xa rời trường cũ,
Trong lòng luôn ấp ủ niềm tin.
Mang theo cái thuở thư sinh,
Vào đời với cả chân tình trắng trong.
Bầu nhiệt huyết lửa lòng rực cháy,
Muốn ra tay lay cả non sông.
Đời vui nhữn ước cùng mong,
Hiểu ra...đang ở giữa dòng cuốn trôi.

giờ nhìn lại cảnh đời mỗi đứa,
Có gì hơn ngày xửa ngày xưa?
Riêng mình chấp nhận nắng mưa,
Bạn thì có lẻ vẫn thừa niềm vui.
Còn ai nữa đang vùi kiến thức?
Mà lòng nghe ray rức tâm can!
Đời oi! sao lắm gian nan,
Mấy ai thoát cảnh ngỡ ngàng đầu tiên.

...giờ đây khắp mọi miền đất nước,
Hỏi nơi nào thiếu bước bọn ta.
Tiếc rằng từ buổi chia xa,
Thời gian ,cách trở nhạt nhòa tình thân.
Dù không thể một lần gặp gỡ,
Những trang thư sao nỡ lặng thinh.
Mấy lời mong muốn bọn mình,
Khéo mà nhìn lại chút tình thâm giao.
Cõi lòng ta vẫn mong sao,
Một lần hội ngộ thương trào niềm vui.

SÓC TRĂNG 6/1986.

Hai tháng sau khi bài này ra đời, cuộc đời mình chuyển sang trang mới với đỉnh cao của nghề nghiệp . nhưng rất tiếc là những bài thơ ra đời trong giai đoạn này không còn được lưu giữ dù nó chứa đầy niềm vui và kỷ niệm đẹp.




6 nhận xét:

  1. "Vần thơ cũ" giở ra lại mớiLại ngân vang phơi phới trẻ trung.Một thời hăng hái ung dungĐói ăn, thiếu mặc, ba cùng với dân.Một thời bước mạnh bàn chânĐạp bằng vách đá chuyên cần ngày đêmMột thời say đắm yêu emĐể bây giờ khúc ruột mềm quặn đau.

    Trả lờiXóa
  2. Lâu lâu lần dỡ cuộc đời ,Tìm trang ký ức của thời dấu yêu.:D

    Trả lờiXóa
  3. Dấu yêu đâu hởi dấu yêuEm đi đâu mất, đìu hiu cõi lòng.. ( :p )Anh về đóng chặt cửa phòngUống chung rượu đắng chỉ mong ngủ vùi

    Trả lờiXóa
  4. lkdh writes:Thơ cũ rồi, bao giờ có thơ mới hả huynh ?

    Trả lờiXóa
  5. lkdh writes:Như cái tin nhắn huynh gửi cho đệ, đệ thấy nếu mình cứ làm thơ thẩn như thế thì đệ sẽ mất dần cảm xúc với thơ. :DĐệ đổi tông rồi, chuyển qua "dòm ngó" món tâm lý khi rảnh rỗi :DĐệ cũng được "đại ca" ĐPDuy khích lệ và tán đồng nhiều quan điểm.Huynh đọc đoạn phỏng vấn trên để giải trí với đệ cho vui huynh ơi.

    Trả lờiXóa
  6. @lkdh:Đệ thông cảm huynh còn bận nên chưa thể đọc hết đựoc,đệ thấy không huynh bận đến nổi không thể làm thơ đựoc nữa :D

    Trả lờiXóa