Thứ Năm, 19 tháng 11, 2009

THẦY GIÁO VỠ LÒNG.

Kính tặng Thầy :Trầm Xuân Ngọc.

Trong suốt quãng đời cắp sách đến trường mỗi người chúng ta được sự dạy dỗ của biết bao nhiêu người Thầy , nhưng người Thầy vỡ lòng dường như là một ấn tượng một tình cảm đặc biệt(xin Thầy cô thứ lỗi)mỗi khi có dịp nhắc về. ...

. Người Thầy vỡ lòng của tôi cũng thế! Thầy năm nay đã gần 80 tuổi,sức khỏe có yếu đi nhưng Thầy vẫn còn tỏ ra nhanh nhẹn vẫn còn tự đi xe đạp được . Tôi may mắn là ở gần nhà thầy và ba tôi cũng là một đồng nghiệp của Thầy nên mối quan hệ thầy trò của tôi cũng càng thân thiết theo thời gian, mỗi khi có dịp về nhà là tôi luôn có chút quà để ghé nhà Thầy như một thói quen. Giờ đây mặc dù tuổi đã cao tóc Thầy đã không còn lẫn một sợi màu đen nào cả như Thầy vẫn nhiệt tình giúp mọi người ở cái phần việc thích hợp với tuổi tác và sức khỏe của mình . Trong các đám cưới ,đám hỏi ngoài được mời làm trưởng bối để đại diện cho các chủ hôn đôi khi Thầy cũng được mọi người khẩn khoản kiêm nhiệm luôn vai trò MC vì ngoài rành rẽ các bước nghi thức Thầy còn là một người văn hay chữ tốt vì Thầy là một ông giáo làng mà! Cũng chính trong những lần dự tiệc cưới hỏi như vậy Thầy trò lại có dịp ngồi trò chuyện ,thăm hỏi dôi điều về sức khỏe và cuộc sống của Thầy đồng thời cũng là dịp để tiếp thức ăn và dâng rượu cho thầy.
Nhớ lại cái buổi học đầu tiên cách đây đã 40 năm, tôi chỉ có chút hồi hộp chứ không tỏ ra sợ sệt trước khung cảnh mới lạ của lần đầu đến trường vì trước đó tôi đã nhiều lần theo ba tôi đến đây ,thậm chí Thầy còn là người quen cũ của tôi nữa. Hồi đó tinh thần tôn sự trọng đạo được coi là thứ đạo đức hàng đầu của xã hội và nó đã ăn sâu vào máu huyết con người nên ai cũng tỏ ra cung kính trước mặtThầy. Tôi còn nhớ có vài vị phụ huynh đã quì trước mặt Thầy rung rung mà nói rằng: " Tôi xin gởi cháu cho thầy dạy dỗ, gia đình chỉ xin bộ xương và con mắt đem về thôi". Một lời nói cho thấy địa vị xã hội và uy tín của thầy ngày ấy cao đến nhường nào!
Tuy là "người quen" nhưng tôi không không tránh khỏi việc phải "ăn" roi mây của Thầy mỗi khi lơ đểnh không nhớ được cách đánh vần mới.Hồi dó công việc dạy dỗ của người Thầy rất cực nhọc vì tất cả những đứa trẻ lớp năm( lớp 1 bây giờ) hầu như chưa được được chuẩn bị cả tâm lý chứ đừng nói đến việc làm quen với bảng đen phấn trắng,thậm chí là con chữ như bây giờ. suốt những giờ lên lớp Thầy hết chạy lên rồi chạy xuống để sữa từng tư thế ngồi cho các bạn, rồi khi cầm viên phấn lên mới là lúc cam go nhất vì một chữ i kéo xuống cũng không ngay ngắn . Những lúc Thầy vẫn phải như con thoi xuôi ngược từ đầu lớp đến cuối lớp để cầm tay từng bạn dạy thật tỉ mỉ cách viết từng chữ một,mồ hôi lúc nào cũng tươm uớt trên tấm lưng gầy nhưng Thầy không tỏ ra cáu gắt mà lúc nào cũng nhẹ nhàng , từ tốn động viên cho từng nét phấn của chúng tôi ngày càng dễ coi hơn. Công việc vỡ lòng cứ tiếp tục vất vả như vậy cho đến hết "Đệ nhất lục cá nguyệt"(học kỳ 1) thì mới tạm ổn. Sang đến " Đệ nhị lục cá nguyệt" thì "kỹ năng" viết được Thầy truyền xong cho nên Thầy bắt đầu yên vị ở tên bàn giáo viên mà cất giọng thật to và chính xác để truyền tiếp kỹ năng đánh vần và luyện giọng cho đúng từng mặt chữ, lúc này không còn vất vả , nhưng ngược lại cổ họng Thầy nhiều phen phải rát bỏng giọng khàn đi mà Thầy có nghĩ được đâu! Thưở ấy làng " SÀI CA NẢ" chỉ có hai lớp vỡ lòng và hai ông giáo làng là Ba tôi và thầy tôi( vì sợ " bụt nhà không thiêng" nên ba tôi đã gởi tôi sang lớp của Thầy) nên dù thế nào đi nữa cũng phải cố gắng mà lên lớp( cũng may lúc ấy Thầy còn khỏe nên chúng tôi không phải nghĩ ngày nào.
Chắc mọi người cũng hiểu quê tôi là Miền Tây Nam Bộ nên hầu hết đều phát âm cữ R và G như nhau ( con cá gô bỏ vô gổ nhảy gồ gồ) nên việc sữa cách đánh lưỡi khi phát âm là nhiêu khê nhất và Thấy cũng chú ý luyện cho chúng tôi thật kỹ, cũng nhờ vậy mà khi đi học ở Sg tôi đã tránh được những sự trêu ghẹo của bạn bè tuy đôi lúc cũng va vấp vì dù sao đó cũng là phương ngữ như các địa phương khác.
Về cách dạy học của Thầy , đến bây giờ khi so sánh với các Gv được đào tạo một cách khoa học tôi cho rằng vẫn ấn tượng hơn nhiều. Ngày ấy thời khóa biểu không hề có môn thể dục như bây giờ nhưng tuần ba lần Thầy đưa chúng tôi ra sân để dạy những trò chơi đơn giản mà tôi để ý thấy các phụ trách đội bây giờ đã sử dụng những trò chơi mà Thầy đã dạy chúng tôi hồi bốn mươi năm về trước. Và khi học viết chữ Thầy đã dạy chúng tôi các bài hò lờ để dễ nhớ, ví dụ :

"...Hò lơ ,hó lơ lắng tai nghe chúng em đây hò lờ,
I ,T hai chữ giống nhau ...a li hò lờ,
I ngắn có chấm...ali hò lờ,
T dài thêm ngay thêm ngang ..hò lơ hó lơ...."

Cho đến bây giờ tôi cũng không hiểu sao Suốt gần nữa thế kỷ dạy học mà không thấy Thầy được lên chức hiệu trưởng!!! Có lẻ Thầy từ chối vì bận rộn quá mà Thầy thì muốn dồn hết cho sự nghiệp trồng người mà khâu ươm mầm thì Thầy đã là một "kỹ sư tâm hồn" mát tay nhất.
Đối với Thầy mỗi lần về nhà tôi ghé thăm thì đó chính là "ngày 20/11", Thầy đã dặn đừng bày vẻ chi cho tốn kém,lần sau đừng quá cáp Thầy không nhận đâu, đến thăm là Thầy vui rồi. BIết ý Thầy nên tôi thường mang đến khi thì túi trái cây , khi thÌ miếng bánh như một đứa con ở xa về, còn đóa hoa sen ngát hương đời thì tôi cất giữ trong lòng tôi cùng với hình ảnh của Thầy trong đó.
Cầu trời cho Thầy tôi sống lâu lâu hơn nữa , để mỗi khi buồn đau. bế tắc tôi lại nhìn thấy cây cổ thụ đã gieo bóng mát cho đời tôi mà làm cho lòng tôi cảm thấy dịu lại.




32 nhận xét:

  1. Thay mặt thầy và Ba anh cảm ơn em nhiều lắm!

    Trả lờiXóa
  2. Em xin chúc mừng Ba anh và Thầy giáo của anh nhân ngày Nhà giáo Việt Nam. Kính chúc hai Thầy sức khỏe dồi dào.Có người học trò như anh hẳn các Thầy Cô giáo đều rất vui và tự hào.

    Trả lờiXóa
  3. ''Không thầy đố mày làm nên..Trọng thầy mới được làm thầy...''May mốt anh đi làm thầy đi.... Cầu mong cho Thầy & Cha của anh luôn luôn mạnh khỏe....

    Trả lờiXóa
  4. Cảm ơn em! em thấy đấy anh trọng tất cả mà chưa được đời xử đẹp, chỉ mới làm thầy của vài trò mà đã có kẻ phản thầy rồi. :cry:

    Trả lờiXóa
  5. Ai biểu anh ''nuôi ong tay áo''.... cái ''gai hồng nhọn quắt'' mấy chục năm trời anh cứ ấp ủ mãi... từ ngày xa xưa.. gai hồng đã thuộc về thân cây hồng... mà anh không chịu... cứ nhứt định đem về cành cây mai... thì làm sao mà gai hồng nó chịu được... gặp lại thân gốc của nó thì nó phải quay đầu mà thôi... chỉ cầu mong sao.. thân mai vẫn tốt tươi.. đễ vẫn còn nhựa sống tô điểm cho đời những cành mai rạng rở cho mọi người chưng Tết..... :yes:

    Trả lờiXóa
  6. Đố ai học được chữ ngờ, phải chi tọa thiền mà thấy được anh đi làm thầy...bói rồi!

    Trả lờiXóa
  7. Thật ra cũng khó ngờ được... vì người đòi vẫn thhuờng dạy cho con gái khi đi lấy chồng... ''con ơi.. hãy lấy người yêu mình, chứ đừng lấy ngưòi mình yêu'' đàn bà khi lấy được chồng yêu thhưong mình là kể như được đủ niềm hạnh phúc.. (ý vì đàn bà thì an phận.. khi được chồng yêu rồi.. đàn bà sẽ yêu chồng mà chỉ nghỉ đến chồng con thôi...) nhưng trong chuyện này... đúng là.. đố ai học được chử NGỜ.. thôi thì... chấp nhận vậy thôi...

    Trả lờiXóa
  8. xin chúc mừng ba và thày giáo của anh mãi khỏe mạnh, thật nhiều niềm vui bên con cháu , em mời anh tô bún ốc của Hà nội ăn vào lúc mùa đông là hợp lý nhất anh à

    Trả lờiXóa
  9. Anh cám ơn Thu Bình nhiều lắm! mấy hôm nay trời miền Tây cũng trở lanh(ăn theo không khí lạnh Miền Bắc) nên tô bún này rát ư là phải lúc. :yes:

    Trả lờiXóa
  10. anh khỏe không ? đã lâu rồi em không sang thăm anh, công việc cuối năm lu bu quá anh à , chúc anh luôn vui vẻ , hạnh phúc , các con ngoan thành đạt là sướng nhất đời người đó anh , mời anh ăn kẹo socola nha

    Trả lờiXóa
  11. Cảm ơn em! anh đang nâng cấp phòng máy nên không có thì giờ đi thăm và comment với mọi nhà, chỉ vào thăm blog chớp nhoáng mà thôi.Hẹn em và mọi người vài hôm nữa vậy!

    Trả lờiXóa
  12. Một hình ảnh người thầy thật đẹp.

    Trả lờiXóa
  13. @Sách Thái Hà:cảm ơn bạn đã ghé thăm và để lại comment về Thầy tôi.

    Trả lờiXóa
  14. Chị Lan rung chuông Noel nhà chú Hổ đây...leng keng leng keng...HI :D Một mùa Giáng sinh an lành và hạnh phúc nhé!
    Click Here for Merry Christmas Comments

    Trả lờiXóa
  15. Noel sắp đến nơi rồiChú Hổ ơi hãy mau thôi ưu phiền!Giang tay kết nghĩa trăm miềnChung vui bạn hữu, dẹp yên cõi lòng.Từ nay vui sống thong dongCửa nhà yên ấm ngoài trong thái bình!Thoả lòng phụng đấng sinh thànhCàng vui con cái học hành chăm ngoan.Hổ ơi, hãy cứ gầm vangCòn hơn tuần nữa, sẵn sàng Hổ nghinh!

    Trả lờiXóa
  16. Chúc GS vui vẻ :D

    Trả lờiXóa
  17. cảm ơn các chị thật nhiều !em bận quá không sang chúc các chị và bạn bè được mong mọi người thông cảm.

    Trả lờiXóa
  18. Hì, bên nhà chú Cọp ko khí Noel rộn ràng quá. Cuối năm chắc chú Cọp bận nhiều. Cố lên chú, Tết này ta đi chơi cho bõ, hì :D

    Trả lờiXóa
  19. :) chafo chu'

    Trả lờiXóa
  20. Dữ hông ! đến hôm nay mới ghé thăm chú ! học hành thế nào ? đã hòa nhập thật tốt chưa Gà con?

    Trả lờiXóa
  21. Anh thì lúc nào chả bận! Nửa đêm còn phải trực chiến bên mấy chục cái "cỗ máy" thời gian mà! :DCafe anh ơi :coffee: :coffee: :yes:

    Trả lờiXóa
  22. Cảm ơn em !năm nay bận quá anh không kịp có "quà" mới cho các thầy cô nên post tạm cá bài cũ để mừng ngày Nhà giáo .:D

    Trả lờiXóa
  23. Trùi, em đọc một hơi (không để ý đến ngày post) tự dưng thấy mọi người rung chuông giáng sinh hehehe hết cả hồn :D Thì ra Ba anh cũng là giáo viên! Em chúc Ba và người thầy của anh thật nhìu sức khỏe và niềm vui bên học trò cũ và con cháu nhé! :happy: :happy: :happy:

    Trả lờiXóa
  24. Nhân dịp Ngày hiến chương nhà giáo Việt Nam kính chúc ba và thầy giáo anh được nhiều sức khỏe và niềm vui.

    Trả lờiXóa
  25. Chú Hổ khoẻ ko, đang bận gì vậyMà nhà TV đã vào được chưa nhỉ :confused: :confused: :D :D

    Trả lờiXóa
  26. Micong - Principessa !Thay mặt ba và thầy anh cảm ơn em.

    Trả lờiXóa
  27. Nhà anh VT vẫn chưa vào được ạ!

    Trả lờiXóa
  28. Chị Hoa !em bận làm ăn chị ạ!:D :D hôm nay em cũng chưa qua VT nên cũng không biết ạ !

    Trả lờiXóa
  29. Originally posted by Cuchuongrg:Nhà anh VT vẫn chưa vào được ạ!Gay nhỉ :D :D

    Trả lờiXóa
  30. thầy cô thành công, vui vẻ

    Trả lờiXóa
  31. ha_vananh !Cảm ơn bạn ! rất vui được bạn ghé thăm.

    Trả lờiXóa