Thứ Năm, 8 tháng 11, 2018

CHUYỆN YÊU XƯA !


Ba mươi năm trước khi vừa lớn,
Chập chửng vào yêu với dại khờ.
Chỉ mới nhìn người qua ánh mắt,
Mà lòng xao xuyến muốn yêu cơ !

Người vẫn thường qua trước ngõ này,
Chiều vàng nắng nhạt cuối chân mây.
Lòng tôi thấp thỏm luôn  chờ đợi,
Chỉ để nhìn nhau một phút giây.

Lúc ấy tôi chưa dám ngõ lời,
Mà người như đã hiểu lòng tôi.
Bao lần ánh mắt như e thẹn,
Vội vã quay đi dạ rối bời.

Thuở đó còn bao chuyện ngại  ngần,
Nữ Nam " thọ thọ bất tương thân"
Yêu đương giấu kín không ai biết,
Chỉ có bạn bè mới tỏ phân.

Yêu nhau chẳng dám nắm bàn tay,
Mượn cớ cùng ôn với học bài.
Ghế đá góc sân cùng chứng kiến,
Hai người ngồi  đó ngắm  mây bay !!!

Ba tiếng  mà sao quá khó khăn,
Nhiều đêm cứ nghĩ ngợi miên man.
Biết làm sao để cho người hiểu,
Để trái tim này hết thở than.

"Thời thế cho nên phải thế thôi",
Tình trong ánh mắt với bờ môi.
Nụ cười e ấp như thầm tỏ,
Mình đã trao nhau...ước nguyện  rồi !
8/11/2018
Khlaphnum.

(ảnh : Google)




Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét