Thứ Ba, 8 tháng 1, 2019

XUÂN NGÂY THƠ...


XUÂN NGÂY THƠ...

 Xuân lại về đây thỏa ước mong,
 Niềm vui rạo rực khắp muôn lòng.
 "Cỏ cây hoa lá khoe sắc thắm,
 Rực rỡ trang hoàng khắp núi sông".

Xuân gợi nỗi niềm thuở rất xa,
 Dường như thuở ấy mới lên ba.
 Tung tăng khắp chốn khoe áo mới,
 Được thỏa thích xơi bánh với quà.

Đem khoe  được lắm  phong bao đỏ,
 Mừng tuổi  lì xì chú Bác cho .
 Chả đếm bao nhiêu tiền bạc cả ?
 Nhận rồi gửi Mẹ chả cần lo !

Rồi thêm vài tuổi biết lo xa,
 Cứ sợ ngày vui sẽ chóng  qua.
 "Lẽo đẽo theo sau bà hỏi mãi,
 Bà cười bảo Tết đến mồng ba".

Cái thời thơ dại đến ngây ngô,
 Tưởng bị thời gian phủ bụi mờ.,
 Cuộc sống đua chen đầy tính toán ,
 Xuân về gợi lại chuổi ngày thơ.

Xuân đến lòng người như trẻ mãi,
 Tình xuân chấp cánh nổi niềm mơ.
 Những ngày xưa ấy bao giờ lại?
 Đâu chỉ mình ta mãi đợi  chờ ?
 khlaphnum.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét