Thứ Tư, 20 tháng 2, 2019

CÓ CÒN XUÂN ?



Sao không em ? chỉ có cánh hoa tàn
Xuân vẫn cứ lang thang tìm chỗ ngụ.
Người quên lãng sau những giờ vui thú,
Để Xuân buồn héo rũ nụ tầm Xuân.

Hết nồng nàn giờ còn lại dửng dưng,
Đời vẫn thế tưng bừng rồi lắng lại.
Mùa Xuân cũng không thể nào mãi mãi ,
Khi Hạ về đành phải biệt ly thôi.

Việc trần gian dường như đã sẵn rồi,
Nên khoảnh khắc cứ trôi theo quỹ đạo .
Những nhọc nhằn xuất phát từ cơm gạo,
Chỉ làm Xuân đau đáu những hoài mong.

Câu hỏi rằng Xuân còn ở lại không ?
Sao nghe nhói trong lòng người lữ khách.
Hình như có đôi điều đang oán trách,
Khúc giao mùa khoảng cách nhạt nhòa hơn.

Xuân vẫn thế có đâu giận với hờn,
Ong với Bướm vẫn vờn hoa nở muộn.
Những cánh hoa rụng rời theo gió cuốn,
Nào phải Xuân chẳng muốn giữ niềm vui !

Thôi trách chi Xuân thắm nữa đường đời
Còn nữa cuối chớ buông lời cay nghiệt.
Để nhân gian chẳng bao giờ nuối tiếc
Khúc xuân tình da diết giữa lòng nhau.
20/2/2019
Khlaphnum.

(ảnh : google)


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét