Thứ Bảy, 26 tháng 10, 2019

ĐOẠN CUỐI !

Em ra đi phía ấy vẫn ngọt ngào,
Anh một mình ngắm vì sao đêm lẻ.
Lòng đăng đắng bởi niềm đau vò xé
Mấy Đông rồi đẩm lệ giữa hoài mong.

Nhớ không em trong khoảnh khắc tình hồng,
Bao nguyện ước chất chồng thêm nặng gánh.
Cả khoảng đời vô tình ta nhặt nhạnh
Để bây giờ canh cánh một niềm đau.

Cứ mộng mơ hạnh phúc sẽ dạt dào,
Mà đâu biết khao khát thành vô nghĩa
Nếu biết trước cuối đoạn tình như thế.
Thì đau lòng dâu bể có hơn không?

Giờ đắng cay đành phải nuốt vào lòng,
Mặc tê tái của ngày Đông lạnh giá.
Cuộc tình ấy phải đâu là tất cả,
Xếp lại rồi , xin trả cả đời nhau. 27/10/2019
Khlaphnum.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét