Thứ Ba, 22 tháng 10, 2019

RỐI...



Không thể nép mình vào thơ được nữa,
Bởi mưu sinh từng bữa mãi trông chờ...
Gạo thóc hàng ngày len chặt ước mơ,
Có những tứ thơ  vật vờ ép vụn .

Những điệu vần mãi "tồn kho" hóa nhũn,
Câu chữ rã rời như cọng bún ôi thiu.
Dẫu những đam mê vẫn cố chắt chiu
Mà cóp nhặt rối trong chiều suy nghĩ.

Vẫn biết trước không có điều hoàn mỹ ,
Viết vài câu bình dị vẫn không xong.
Khoảnh khắc lo toan oằn nặng trong lòng.
Đời mai mỉa : lông bông thơ với thẩn !

Lòng dặn lòng chả có gì nhơ bẩn,
Rồi những chuổi ngày lận đận sẽ  qua.
Phút hân hoan sẽ phân rõ chánh tà,
Niềm kiêu hảnh càng đậm đà thi vị.
23/10/2019
Khlaphnum.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét