Chủ Nhật, 18 tháng 10, 2009

VÔ VỊ

Ta trốn vào đâu nữa bây giờ,
Tình đời đen bac cả trong mơ !?!?
Thực tại đã đành bao cay đắng,
Hư ảo mà sao lắm ơ hờ.
Cứ ngỡ trăm lòng chung một hướng,
Thì ra tấc dạ chỉ ngu ngơ.
Lặng lẽ đường trần ta rảo bước,
Nhìn phía trời xa vẫn mịt mờ...

6 nhận xét:

  1. Em trốn vào anh giữa tháng ngày.Cuộc đời dù lắm những đắng cay.Vẫn thấy bình yên nơi chốn ấy.Vòng tay vẫn ấm, tình vẫn say.

    Trả lờiXóa
  2. Thế hử? mà sao anh chẳng hay!Để đời nhàn nhạt lẫn chua cay.Vô tình tiếc nuối ngàn nhung nhớ,Phí hoài hơi ấm một vòng tay.

    Trả lờiXóa
  3. Vì anh vô tình nên chẳng hay.Thôi đành bỏ lỡ một dịp may.Chẳng mấy khi đâu em rộng mở,Trái tim, và xiết một vòng tay.

    Trả lờiXóa
  4. Dịp may bỏ lỡ sao đành?Hãy thêm cơ hội vì anh vô tình.Từ lâu đã mất niềm tin,Dám đâu gõ cửa trái tim người đời.

    Trả lờiXóa
  5. Chân bước đi rồi có quay lại đc ko anh?Cơ hội thì mong manh mà tình thì khó giữ.Anh đã bỏ qua sao giờ còn lật dở.Những thơ cũ ngày đầu của một thuở đã xa...

    Trả lờiXóa
  6. ừ! ngày xưa ta lặng lẽ bước qua,Đâu dám nghĩ đến một ngày như thế. Nếu em bảo mọi điều đều quá trể !Anh đành ôm mộng ước của ngày xa...

    Trả lờiXóa