CHO MƯỢN...ĐẮNG CAY !
Nổi lòng vướng lại u sầu,
Con Tim vỡ vụn còn đâu mượn hoài?
Chút hư hao với phôi phai,
Mảnh đời chìm_nổi mong ai cất giùm.
Tâm tình rơi vãi lung tung,
Chơi vơi , hụt hẩng chưa dùng bỏ hoang.
Có mượn thì mau mau sang,
Chất đầy một chiếc thuyền nan chở dần.
Câu thơ dệt thiếu mấy vần ,
Chờ đan thêm chút phong trần bỏ vô.
Đắng cay đã chứa đầy bồ,
Hỏi ai còn thiếu đây cho sẵn lòng !
20/6/2010
Khlaphnum.
(ảnh :google)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét