Thứ Ba, 25 tháng 9, 2018

TẠM BIỆT VẦN THƠ.




Thôi đành gác lại những vần thơ
Cũng bởi mưu sinh quá vật vờ.
Nghiệp chướng ,nợ đời bao nghiệt ngã ,
Chưa tròn giấc ngủ nói chi mơ.

Nàng Thơ còn đó mãi trong tim
Chẳng phải xa xôi để kiếm tìm.
Oằn nặng trong lòng bao uẩn khúc
Chênh vênh vần điệu chỉ buồn thêm.

Tạm biệt vần thơ xót cả lòng,
Mà đời duyên nghiệp cứ long đong...
Hồn thơ vụn vỡ niềm đau đớn
Tản lạc quay cuồng giữa bão dông.

Hẹn một ngày ta trọn bước đường
Vần thơ ấm lại nổi yêu thương
Nợ đời sòng phẳng luôn vay trả
Chấm dứt ưu phiền chẳng vấn vương

Khlaphnum.
(ảnh : Google)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét