Thứ Năm, 5 tháng 11, 2020

VU VƠ



Một vết thương lòng lại  nhói đau,
Nén trong tâm khảm cố ngăn trào
Tiếng rên vô vọng trong tiềm thức,
Dẫu chẳng thua gì một nhát dao.

Chẳng phải lạ xa...thế mới đau ,
Ân tình cứ ngỡ mãi tuôn trào.
Nào ai biết được điều thay đổi
Tráo trở  vô tình như lưỡi dao.

Đã biết...mà không tránh khỏi đau,
Niềm riêng đắng nghẹn mãi dâng trào.
Nghiệp duyên sao cứ hoài đeo đẳng,
Đối diện vô hình một mũi dao ? 

Bình tâm nhưng dạ vẫn còn đau
Âm ỉ buồng tim máu hận trào.
Gột rữa cho vơi niềm uất ức
Nhẹ nhàng như một khúc ca dao . 
5/11/2020
Khlaphnum.

( Ảnh : Google). 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét