Thứ Tư, 15 tháng 11, 2017

CHUYỆN MÙA HOA PHƯỢNG.

CHUYỆN MÙA HOA PHƯỢNG. Đất Sóc quê tôi có chuyện tình, Của người Nhạc sĩ thuở Thư sinh. Vương mang câu chuyện màu hoa đỏ, Vẫn tựa như màu máu thắm tim. Thuở ấy hai người học chung trường Buổi đầu gặp gỡ đã thầm thương. Bao nhiêu ánh mắt tràn mơ ước, Chàng cũng không ngoài nổi vấn vương. Rồi đến một ngày cũng đón đưa, Những lần hò hẹn...những chiều mưa... Con đường Giao Hạ còn in dấu "PHƯỢNG BUỒN" nhắc mãi chuyện tình xưa . Tên Nàng vốn dĩ một loài hoa, Khiến tuổi học trò phải xót xa. Vào Hạ sân trường hoa phượng thắm, Nước mắt chia ly lại nhạt nhòa. Nàng vốn không là người đất Sóc Theo cha công cán đến nơi đây. Chàng lo ngày ấy không xa lắm Nàng phải rời xa mảnh đất này. Đến lúc Hạ sang phượng rực hồng, Nổi niềm đau xót chẳng ai mong. Theo cha Nàng trở về quê cũ Thốt tiếng chia tay...lệ ứa lòng. Từ lúc giã từ màu áo trắng, Thành đô Chàng đến để mưu sinh. Duyên may sáng tác nhiều ca khúc, Nổi tiếng tình ca thuở học sinh. Thế rồi mỗi bận nhìn Hoa Phượng Lòng vẫn u hoài kỷ niệm riêng. Gởi gấm ca từ bao luyến nhớ , "NỔI BUỒN HOA PHƯỢNG"chẳng tròn duyên... Giao Hạ bao lần Phượng nở hoa, Niềm thương nổi nhớ chẳng phai nhòa. Lòng chàng luôn nhớ về người ấy. Sâu lắng ca từ mãi thiết tha. Từ buổi chia tay chưa gặp lại, "NỔI BUỒN HOA PHƯỢNG" vẫn trong tâm. "BUỒN NHƯ PHƯỢNG" nhớ mong người cũ, Ca khúc "HẠ BUỒN" nhớ lặng câm ! Giao Hạ không còn Hoa Phượng nữa Hết rồi phượng vĩ...những chiều mưa... "Mỗi năm hè đến lòng chan chứa Nhớ Sóc Trăng và Phượng(yêu dấu ) thuở xưa." (1) 5/2015. khlaphnum. (chỉnh sữa :23/10/2017) (1) : một đoạn lời bài hát THƯƠNG VỀ SÓC TRĂNG của Nhạc Sĩ Thanh Sơn.
(Ảnh :google)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét