Thứ Sáu, 3 tháng 11, 2017

NGỐC NGÀY XƯA !

NGỐC NGÀY XƯA !

Anh mãi nhớ những tháng ngày yên ả ,
Nét vô tư khỏa lấp những u buồn.
Nổi thương sầu từ đó cũng chưa vương,
Như đôi bướm trong vườn hoa mê mãi.

Những câu thơ hai đứa mình ghép lại
Vẫn còn hoài trong trí nhớ của anh.
Niềm ước ao ngày ấy rất chân thành,
Mà duyên kiếp khiến xui đành cách trở.

Phải xa nhau dằn lòng bao niềm nhớ ,
Cứ thầm mong vẫn nặng nợ lương duyên.
Bóng hình em sâu đâm mãi trong tim,
Đêm sầu muộn cứ im lìm thao thức.

Nổi nhớ em vãn tràn trong lòng ngực
Cứ mơ màng tiếng nức nở chia tay,
Hình bóng em nào có dễ nhạt phai.
Nhớ suối tóc phủ bờ vai đen mượt,

Anh run run chợt đưa tay ve vuốt
Trái tim anh suýt vuột rớt ra ngoài.
Em nhìn anh trong ánh mắt đắm say,
Anh Ngốc quá....đến hôm nay mới biết !!!

Ngày xưa đó mối tình đầu tha thiết,
Vẫn trắng trong điểm xuyết chút ngây thơ.
Nên có bao nhiêu chàng Ngốc ngẩn ngơ,
Thầm xây đấp mộng mơ ngày hoa chúc.

Đêm trống vắng cõi lòng như thôi thúc,
Những nhớ thương theo nét bút trào dâng.
Để chiêm bao chàng Ngốc hết ngại ngần,
Niềm ân ái một lần...mơ trọn vẹn !
26/7/2017
Khlaphnum.
(Ảnh : google)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét