Thứ Sáu, 17 tháng 11, 2017

PHÙ DUNG.


 PHÙ DUNG !

Trên đời có một loài Hoa,
Sáng tươi thắm nở ,chiều tà úa phai.
Dịu dàng hương sắc mãnh mai,
Dòng đời ngắn ngủi một ngày rạng danh.
Thuyền quyên số kiếp mong manh,
Bất công tạo hóa , cam đành long đong.
Màu hoa sáng trắng , trưa hồng,
Chiều sang đỏ thắm tựa lòng thuỷ chung .

Xót  thương cho đóa Phù Dung,
Một thiên tình sử não nùng bi ai,
Sắc hoa chẳng kém trang đài,
Đời Hoa chóng vánh  tàn phai về chiều..
Hy sinh vì nghĩa tình yêu,
Mà Nàng Tiên Nữ chịu nhiều đắng cay,
Một lòng ,một dạ không phai,
Ngàn năm đạo hạnh một ngày đỗ đi !
Tưởng rằng đẹp mối tình si,
Ngờ đâu trời đất so bì lương duyên.
Đã không trọn cuộc  ước nguyền
Mà Thân cũng chẳng vẹn nguyên dáng hình.(1)
Vượt qua nghịch cảnh phân minh,
Lại dây vào một mối tình trớ trêu.
Ngàn năm mật ngọt tình yêu,
Phù Dung phải chịu bao điều đắng cay !
Loài hoa chỉ nở một ngày
Dung nhan vừa  thắm vội  phai úa tàn.
Đoạn tình số kiếp vương mang, 
Để đêm đêm khỏi bẽ bàng duyên tơ .(2)

Thủy chung ,son sắc đợi chờ,
Mà tình yêu chẳng như mơ giữa đời .
Đêm đêm khi giọt sương rơi,
Đóa Phù Dung đã ngậm ngùi xác hoa .
Ai hay trong cõi ta bà,
Bao nhiêu oan trái xót xa cuộc tình .?
17/11/2017
Khlaphnum.
(ảnh : Google)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét