Thứ Sáu, 17 tháng 11, 2017

DĨ VÃNG TÌNH BUỒN !

Thôi em nhé ! chuyện ngày xưa đã khép,
Lời tình buồn anh chép cả bài thơ..
Thưở ấy anh cứ thấp thỏm mong chờ
Ngày tao ngộ ước mơ cùng chung lối.

Mà đâu ngỡ chuyện tình ta nông nổi
Dưt đường tơ em đã vội theo chồng.
Anh bàng hoàng...niềm đau xót mênh mông,
Ngày trở lại với cõi lòng tan nát.

Anh đứng lặng trong thẩn thờ ngơ ngác,
Ngõ nhà ai đầy xác pháo bay bay...
Chẳng men nồng mà trời đất cuồng quay,
Tình yêu hỡi ai đặt bày vong phụ?

Niềm đau ấy theo anh vào giấc ngủ
Bao đêm trường nghe ủ rũ tâm can.
Những giấc chiêm bao vụn nát dỡ dang
Thời gian mới xua tan niềm đau ấy .

Mùa xuân tới giá băng dần tan chảy,
Trái tim hồng gượng dậy bớt héo hon.
Vết thương lòng dù đã khép nguồn cơn,
Vẫn nhạy cảm với lối mòn tình ái.
11/2017
Khlaphnum
(ảnh: google)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét