Thứ Hai, 10 tháng 12, 2018

BẤT CHỢT MÙA ĐÔNG...


Nơi tôi ở mùa Đông không muốn đến,
Tháng mười hai mà nắng vẫn chói chang.
Chút hơi sương như e ấp vội vàng,
Chợt tan biến khi nắng xuyên cành lá.


Bổng dưng sáng nay có gì là lạ,
Gió bấc lạc loài điệu đà trên phố,
Cô gái hôm qua  vai trần lưng hở,
Chợt đổi thay dịu dàng bỡ ngỡ làm sao.


Chiếc áo len tươi tắn đủ sắc màu
Mới có dịp cùng rủ nhau khoe sắc.
Miền Tây nắng cũng không còn gay gắt,
Những cơn mưa phùn ngơ ngác bay bay...


Lâu lắm rồi Đông mới ghé về đây,
Bất chợt đến với Miền Tây nắng gió..
Để kẻ vội yêu có thêm cái cớ ,
Xiết chặt vòng tay , hơi ấm ngập tràn.


Kẻ cô đơn vùi  nổi nhớ miên man,
Men cay ủ cho ấm lòng băng giá.
 Đông như vị khách tuy quen mà lạ,
Đến, rồi đi cho nắng gió ghen hờn.
20/12/2014
khlaphnum.

(ảnh :Google).

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét