Thứ Hai, 30 tháng 8, 2021

NHỮNG VẦN THƠ TRUYỀN THUYẾT .


1_HOA TRINH NỮ.
Chuyện về sự tích một loài hoa ,
Mặc gió mưa sa cứ mặn mà .
Lặng lẽ bên đường như cỏ dại,
Âm thầm giản dị vẫn kiêu sa.
Người đời cứ bảo em e ấp,
Khi kẻ vô tình lướt vội qua.
Cũng chẳng lo đời hay báng bổ,
Ngàn năm uẩn khúc khó phai nhoà.
Ngang trái ngàn xưa phận nữ nhi ,
Thuỷ chung chờ đợi bóng người đi.
Sa trường lửa đạn nào ai biết,
Chẳng hẹn ngày về giữa loạn ly.
Có kẻ thây phơi ngoài chiến địa
Người vì nợ nước mãi đành xa.
Bóng hồng mòn mõi trong tàn úa,
Qủa phụ cô phòng lắm xót xa...
Đến lượt Nàng đưa tiễn bạn trai,
Hai người thề hẹn chẳng hề phai.
Chờ xong giặc giã chàng quay lại,
Hạnh phúc dâng tràn nỗi đắm say.
Cái sự đời đâu có thể ngờ,
Nhiều năm cách biệt chẳng tin thơ.
Nàng buồn thất vọng mang tang trắng,
Một kiếp hồng nhan mãi vật vờ..
Bổng một ngày kia giữa xóm thôn,
Ngựa phi hối hả , vó dập dồn.
Người xưa vạm vỡ bằng xương thịt,
Trở lại quê nhà trọn ước hôn.
Cứ ngỡ từ nay thỏa thệ nguyền,
Lỡ thì nhưng cũng kịp tròn duyên.
Tưỏng đâu hạnh phúc trong tình muộn,
NghỊch cảnh sai lầm hóa đảo điên...
Biên thùy buổi ấy giặc vừa tan,
Chiếu chỉ ban ra đích thị chàng.
Được chọn vào cung làm dũng sĩ,
Ngày đêm bảo vệ cái Ngai Vàng .
Thân phận khiến chàng thành sát thủ
Lạnh lùng chém giết chẳng nương tay.
Bạn thân chẳng thoát bàn tay sắt,
Oán kiếp nhân sinh đã đặt bày.
Mọi việc lỡ làng giữa tiệc vui,
Say sưa kể hết chuyện trên đời.
Đâu ngờ mọi việc Nàng nghe Thấy,
Kinh hãi Nàng đau đớn rã rời !!!
Đến giờ hoa chúc Nàng kinh khiếp,
Từ chối ái ân cự tuyệt chàng.
Ghê tởm ,đôi tay che kín mặt,
Chàng kia đau đớn bỏ đi hoang…
Cú sốc gây nên nỗi dại khờ,
Tâm hồn trong trắng hoá ngu ngơ.
Mỗi lần có tiếng người đi đến
Giấu giữa bàn tay mặt thẩn thờ.
Mãi đến khi xong kiếp nợ đời
Nỗi niềm kinh hãi chẳng hề vơi.
Đôi tay vẫn cứ che khuôn mặt,
Thân xác vùi chôn chẳng chịu rời.
Rồi một ngày kia trên nấm mộ,
Bổng dưng xuất hiện khóm hoa xinh
Lá Hoa xếp lại khi có kẻ
Hữu ý ,vô tâm chạm đến mình.
Màu hoa tim tím thật tươi xinh,
Sắc áo vua ban thưởng vẹn tình.
Tiết liệt trung trinh lòng vẫn đợi,
Người ngoài ải nhạn mãi trường chinh
Hôn sự dẫu thành vẫn trắng trong,
Người đời thương xót nỗi long đong.
Thương hoa khép vội trong tiềm thức,
Trinh nữ dòng tên mãi khắc lòng !
24/11/2017
Khlaphnum.
2_PHÙ DUNG !
Trên đời có một loài Hoa,
Sáng tươi thắm nở ,chiều tà úa phai.
Dịu dàng hương sắc mãnh mai,
Dòng đời ngắn ngủi một ngày rạng danh.
Thuyền quyên số kiếp mong manh,
Bất công tạo hóa , cam đành long đong.
Màu hoa sáng trắng , trưa hồng,
Chiều sang đỏ thắm tựa lòng thuỷ chung .
Xót thương cho đóa Phù Dung,
Một thiên tình sử não nùng bi ai,
Sắc hoa chẳng kém trang đài,
Đời Hoa chóng vánh tàn phai về chiều..
Hy sinh vì nghĩa tình yêu,
Mà Nàng Tiên Nữ chịu nhiều đắng cay,
Một lòng ,một dạ không phai,
Ngàn năm đạo hạnh một ngày đỗ đi !
Tưởng rằng đẹp mối tình si,
Ngờ đâu trời đất so bì lương duyên.
Đã không trọn cuộc ước nguyền
Mà Thân cũng chẳng vẹn nguyên dáng hình.(1)
Vượt qua nghịch cảnh phân minh,
Lại dây vào một mối tình trớ trêu.
Ngàn năm mật ngọt tình yêu,
Phù Dung phải chịu bao điều đắng cay !
Loài hoa chỉ nở một ngày
Dung nhan vừa thắm vội phai úa tàn.
Đoạn tình số kiếp vương mang,
Để đêm đêm khỏi bẽ bàng duyên tơ .(2)
Thủy chung ,son sắc đợi chờ,
Mà tình yêu chẳng như mơ giữa đời .
Đêm đêm khi giọt sương rơi,
Đóa Phù Dung đã ngậm ngùi xác hoa .
Ai hay trong cõi ta bà,
Bao nhiêu oan trái xót xa cuộc tình .?
17/11/2017
Khlaphnum.
(ảnh : Google)
(1) : Theo truyền thuyết Tiên Nữ Phù Dung nặng tình với người Trần gIan là Đông Tâm nên đành cháp nhận hình phạt của trời phế bỏ đạo hạnh ngàn năm để đầu thai xuống trần, nhưng oái oăm thay Trời lại bắt Nàng trở lại với thân xác của một nam nhi..
(2) : Dù thân xác là Nam nhi nhưng Đông tâm vẫn nhận ra Nàng do khi xưa Nàng có trao viên ngọc Lộ thân cho Đông Tâm .Hai người lén lút cuộc tình trái khoáy đầy thị phi không lâu cũng phải dứt bỏ v lúc này Đông Tâm đã có vợ con. Phù Dung buồn đau mà chết hiện thân thành loài hoa , Đông Tâm biết được đêm đêm lén vợ ra cạnh cây hoa than khóc.Vương Mẫu lo hồn của Phù Dung vì thế khó siêu thoát nên đã hóa kiếp cho Hoa này chỉ nở đến chiều là tàn ...
3_THẠCH THẢO_ĐỪNG QUÊN.....!
Cứ mỗi loài hoa một chuyện tình,
Ai từng lặng ngắm sắc lung linh.
Loài Hoa thạch Thảo bao hàm xúc ,
Lặng lẽ niềm đau chẳng dáng hình.
Thạch thảo màu hoa thật đáng yêu,
Bao người thích thú mãi yêu kiều.
Điểm trang cảnh trí thêm tươi tắn,
Thương tặng người đi nhắc nhớ nhiều…
Tinh khôi hoa nở giữa trần gian,
Nghịch cảnh ai gây nỗi bẽ bang.
Xui khiến niềm đau còn vướng lại,
Duyên thầm một kiếp phải vương mang.
Tích cũ ngày xưa ở một làng
Có đôi trai gái lứa đồng trang.
Đùa vui quấn quit từ thơ bé
Tình cảm đôi đàng khó cách ngăn.
Chàng trai tuấn tú nhiều cô thích,
Nhưng ở trong tim đã có Nàng.
Lặng lẽ chàng mong ngày hợp ý,
Cùng Nàng thắm lại mối duyên thầm.
Dung nhan khả ái, đôi môi mỏng,
Da trắng bồng bềnh mái tóc nâu.
Trai trẻ trong làng luôn đắm đuối
Nhưng trái tim Nàng đã trot trao…
Nàng ra điều kiện các chàng trai
Tìm được hoa Nàng đã dắm say.
Mang đến cầu hôn làm sính lễ,
Thuận tình trao trọn trái tim này .
Trai trẻ thi nhau vội kiếm tìm ,
Bao nhiêu hoa lạ..vẫn buồn tênh.
Trai làng ngán ngẫm đành thua cuộc
Kể cả chàng đây cũng lặng im.
Ngày tháng cùng nhau vẫn cận kề,
Vào rừng hái lượm những đam mê.
Đôi tim nung nấu niềm khao khát,
Tình đã….dù chưa trọn ươc thề.
Định mệnh khiến xui một buổi chiều.
Đường về bóng ngã nắng liêu xiêu.
Nàng reo chỉ trỏ lưng chừng Núi,
Chính đó hoa Nàng rất mến yêu .
Mừng rỡ chàng như bắt được vàng,
Ngàn năm cơ hội chẳng than van.
Cheo leo vách núi nào đâu xá
Quyết hái hoa kia để tặng Nàng !
Chàng hái hoa xong vội gọi Nàng
Bổng đâu hoa mắt, sức vừa tan.
Biết không còn kịp ngày vui mới
Duyên kiếp từ đây đã muộn màng...
Mãn nguyện trên môi nở nụ cười
Nhìn Nàng trong lúc phải buông rơi.
" ĐƯNG QUÊN TÔI NHÉ !" lời âu yếm,
Còn kịp trao Nàng phút cuối thôi.
Đau đớn ôm hoa mắt thẩn thờ,
Dẫu không giọt lệ hóa ngu ngơ
Ngồi bên vực thẳm Nàng ngây dại
Khoảnh khắc đau thương quá bất ngờ !
Rồi một ngày kia giấc ngủ dài,
Đưa Nàng đến với cõi thiên thai.
Linh hồn tao ngộ miền hư ảo
Nguyện ước trăm năm được tỏ bày !
Màu hoa tim tím gợi bao điều,
Thạch Thảo muôn lòng nặng nghĩa yêu.
Bền bỉ trong tim luôn mãi nhớ,
Ân tình giữ trọn dẫu cô liêu.
12/2017
khlaphnum.
4_TÌNH CHỊ EM_HOA KIM NGÂN.
Ngày xưa có vợ chồng son,
Đã lâu chưa có mụn con ẩm bồng.
Khấn cầu khắp chốn Tây Đông,
Thuốc thang Nam Bắc , trọn lòng từ tâm.
Nỗi buồn cứ mãi âm thầm,
Trông chờ chẳng biết bao năm xa vời…
Một ngày bổng có niềm vui,
Thuốc thang ? hay cả đất trời hiển linh?
Dù sao cũng trọn ân tình,
Đến ngày nở nhụỵ khai sinh hai Nàng.
Dẫu không nhung gấm cao sang,
Dung nhan ,vóc dáng ngỡ ngàng gần xa.
Kim Hoa cùng với Ngân Hoa,
Xinh tươi khoẻ khoắn mặn mà nét duyên.
Bao người kén chọn dâu hiền,
Hai chị em đã thệ nguyền bên nhau
Sớt chia cay đắng ngọt ngào,
Chết cùng chung mộ trước sau chẳng rời.
Tưởng đâu chỉ nói thế thôi,
Ai hay uẩn khúc cuộc đời héo hon.
Đến năm mười sáu trăng tròn,
Kim Hoa mắc bệnh...một cơn hiểm nghèo
Lương y khắp chốn vời theo
Ngày qua tính mạng như treo chỉ mành.
Ngân Hoa thương xót chị mình,
Ngày đêm chăm sóc hy sinh nhọc nhằn.
Kim Hoa ra sức cản ngăn,
Sợ em lây bệnh thêm ngàn nổi lo.
Rồi mai cha mẹ thân cò
Không ai báo đáp…tơ vò lòng đau.
Ngân Hoa nước mắt tuôn trào,
Nhắc lời nguyện ước hôm nao vẫn còn.
Vững vàng dạ sắt lòng son,
Thề chăm sóc chị mỏi mòn chẳng than.
Cơ trời số kiếp bẽ bàng ,
Ngân Hoa cũng bị lây sang bệnh tình….
Cả hai tha thiết cầu xin,
Sau khi tử biệt thuận tình táng chung..
Trời thương hãy ứng nguyện cùng,
Hoá thành thảo dược ước mong cứu đời .
Mồ yên mộ đẹp xong xuôi,
Một ngày trên mộ có loài dây leo.
Từng chùm hoa nở kèm theo,
Hai màu vàng,trắng mỹ miều đối nhau.
Mùi hương quyến rũ ngọt ngào,
Người đời thương nhớ hôm nao lời nguyền.
Ghép đôi tên lại vẹn nguyên,
Kim Ngân hoa đẹp, thuốc tiên cứu người.
Tích xưa nhắc nhớ để đời,
Tình chị em mãi rạng ngời Kim_Ngân.
Lại thêm nhân ái muôn phần.
Hoá thành thảo dược hiến thân trọn tình. .
14/1/2018.
Khlaphnum
5_OAN TÌNH NGÂU !
Thật hư truyền thuyết thượng thừa,
Mà trần gian phải chịu mưa sụt sùi.
Tình duyên ai nỡ chia đôi,
Để khi gặp lại ngậm ngùi lệ rơi.
Đã là Tiên ở trên trời,
Mà sao chẳng thể thảnh thơi an nhàn.
Vướng chi tình cảm trái ngang
Dây chi nghịch cảnh bẽ bàng duyên tơ ?
Tình yêu một thoáng đâu ngờ
Chạm nhau ánh mắt ,ngẩn ngơ lịm hồn.
Biết đâu là dại với khôn,
Con tim xao xuyến dập dồn bừng lên.
Tâm hồn thư thái bồng bềnh,
Làm sao phân biệt cảnh Tiên_hạ Phàm.
Cùng nhau kết nghĩa đồng tâm,
Đâu hay giới luật ngấm ngầm rẽ chia.
Thương tâm giây phút xa lìa,
Luật trời ngăn cách lia thia lỡ làng.
Sầu thương tình hận vương mang,
Sông Ngân chứng tích đôi đàng xót đau.
Mỗi năm gặp gỡ lệ trào,
Khiến trần gian phải lao đao ngập chìm.
Luật trời dẫu có oai nghiêm
Cũng không quản nổi trái tim đắm tình.
Oan khiên vạn kiếp sinh linh,
Duyên tình trắc trở tự mình diệt thân.
Thiên Thai cho đến Hồng Trần,
Bao giờ hết cảnh rẽ phân tình trường ?
Để tình Ngâu trọn yêu thương,
Mặc cho nhân thế vô thường cộng sinh.
Xin ai chớ quá vô tình,
Trái tim đã chọn trung trinh chẳng rời.
9/8/2018
Khlaphnum.
6_TÌNH SỬ HOA CỎ MAY !
Cũng là thân phận liễu đào,
Cũng là vướng víu niềm đau ái tình.
Một đời cam phận trung trinh
Duyên tơ khéo chọn nên đành khổ riêng.
Thường tình nhi nữ truân chuyên,
Mấy ai tránh được ước nguyền thủy chung.
Chuyện xưa đau đớn khôn cùng,
Cỏ May sự tích Còn trong nỗi buồn.
Chuyện rằng đôi lứa uyên ương,
Từ lâu gắn bó yêu thương mặn nồng.
Chàng thì nghèo khổ, tay không,
Quanh năm gắng sức ruộng đồng nuôi thân.
Bởi không hộ đối môn đăng ,
Nhà nàng ta sức cản ngăn mối tình.
Nhưng Nàng một mực trung trinh,
Mặc cho nhiều mối đến trình trầu cau.
Ước thề vẹn vẻ cùng nhau,
Nắm tay dắt díu bôn đào miền xa.
Bao năm chung sống mặn mà,
Khổ thay cuộc sống chưa qua nhọc nhằn.
Nhiều đêm chàng cứ băn khoăn
Mình vô tích sự khiến Nàng oan khiên.
Gia đình lắm bạc nhiều tiền,
Yêu chàng nên khổ triền miên thế này.
Thế là Chàng quyết từ nay,
Đi tìm cơ hội mong ngày thành công.
Để cho Nàng được vui lòng,
Đáp đền ân nghĩa vợ chồng sắc son.
Một ngày hẹn biển thề non
Xin Nàng gắng đợi cho tròn năm dư.
Dằn lòng gạt bỏ sầu tư,
Quyết tâm gầy dựng bằng người mới cam.
Một năm rồi lại một năm...
Chờ hoài chẳng thấy bóng tăm của Chàng.
Rối bời lòng dạ nát tan,
Vì tình Nàng lại lang thang đi tìm.
Nhưng mà tăm cá bóng chim,
Mênh mông trời bể im lìm dấu ai ?
Nàng đi ...cho đến một ngày,
Tàn hơi , cạn sức...hồn bay về trời
Thế gian thương xót khôn nguôi,
Động lòng Thượng Đế bùi ngùi xót xa.
Ban cho thân phận ta bà
Hoá thành cỏ dại tím hoa ven đường.
Dường như chưa thoát vấn vương,
Hoa nương theo gió muôn phương tìm Chàng.
Có người khách lạ đi ngang,
Cỏ May bám lấy vội vàng hỏi thăm.
Đau lòng sự tích thâm trầm
Cỏ May chung thuỷ ngàn năm đợi người.
22/12/2017
Khlaphnum.
7_SƠN TINH_THỦY TINH.
Chuyện xưa tích cũ kể rằng,
Hùng vương Mười tám có Nàng Mỵ Nương.
Dung nhan tuyệt sắc lạ thường,
Khiến cho trai tráng bốn phương mơ thầm.
Đến thời kết nghĩa trăm năm,
Vua Cha mở hội để tầm rễ ngoan.
Bao nhiêu trai tráng vội vàng ,
Tham gia ứng thí...đều tan mộng tình.
Bổng Sơn Tinh Với Thủy Tinh,
Hai chàng tráng sĩ vào xin thi tài.
Hai chàng tài giỏi cả hai,
Vua Cha chẳng biết chọn ai bây giờ?
Nên đành hẹn sáng tinh mơ
Ai mang lễ trước sẽ cho cưới Nàng.
Lễ vật chẳng phải cao sang,
Nhưng mà cũng chẳng dễ dàng tìm ra.
Một con Voi có chín ngà,
Con Gà chính cựa biết là nơi nao ?
Lại thêm Ngựa chín hồng mao,
Bánh chưng, cơm nếp dồi dào chả lo...
Hôm sau trời vẫn tối mò ,
Sơn Tính đến trước Vua cho rước Nàng.
Thủy tinh trể bước hung hăng,
Đuổi theo mong cướp cho bằng được dâu .
Hai bên chiến đấu cùng nhau,
Nước dâng thì núi cũng cao thêm phần..
Bao ngày thắng bại bất phân
Thủy Tinh thất thế rút dần xuống sông.
Vẫn luôn hậm hực trong lòng,
Hàng năm thề quyết "tấn công" đôi lần.
Gây ra khổ ải muôn dân,
Chỉ vì duyên nợ phúc phần riêng tư.
Khlaphnum.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét