Chủ Nhật, 22 tháng 10, 2017

CHUYỆN TÌNH ANH BÁN CHIẾU !

Tình anh bán chiếu ai còn nhớ
Lỡ hẹn con đò thả nước xuôi.
Bến  vắng  nao nao niềm trắc  trở
Tình riêng  khóc hận đến muôn đời .
Bảy Ngã bèo trôi luống ngậm ngùi,
Ngẫm nhìn thế sự bạc như vôi.
Nổi buồn theo nước lênh đênh mãi,
Ai thấu tình anh dẫu  lỡ, bồi  ?
Ngã Bãy_Cà Mau chẳng có xa ,
Mà anh cứ ở mãi quê nhà
Để người ngóng đợi thương hồ mãi ,
Lỡ cái duyên thầm phận gái nha  !
Đến lúc  em đây đã lấy chồng,
Muộn  màng  bến đợi hết chờ mong .
Em qua xứ lạ làm dâu mới ,
Anh  tiếc công ngồi dệt chiếu bông .
Cũng bởi do anh nhát quá thôi,
Thương mà chẳng dám tỏ đôi lời.
Thân em phận gái mười hai bến,
Dù đục, dù trong cũng một đời.
ĐôI chiếu bông còn nặng trĩu vai,
Buồn tình anh biết tặng cho ai ?
Khoang thuyền anh cất tình dang dỡ,
Sầu đến trăm năm vẫn nhớ hoài .
Khlaphnum.
(chỉnh sữa 27/9/2017)
(ảnh :google)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét