Chủ Nhật, 15 tháng 10, 2017

DÁNG THU !

DÁNG THU.!

Hình như trong những ngày thơ,
Có lần Thu đã bất ngờ về đây?
Nên lòng tôi mãi đong đầy,
Cứ mơ mãi dáng hao gầy của Thu.
Hay trong man mác lời ru,
Ngày xưa của Mẹ vi vu bóng Nàng !
Đến giờ lòng mãi ngổn ngang,
Lặng nhìn từng chiếc lá vàng nhớ nhung.
Có chăng Thu vẫn ngại ngùng,
Thẹn thùng e ấp mỗi làn chực sang.
Hay vì một chút muộn màng ,
Khiến cho ước hẹn dỡ dang một đời,
Để hôm nay phải ngậm ngùi,
Từng Thu xưa phải lạc trôi phương nào.
Đắng lòng những giấc chiêm bao,
Hồn luôn bỏ ngõ mà nào thấy đâu ?
Trông chờ suốt những đêm thâu,
Trong mơ mà cả phép mầu bặt tăm !
Mỗi mùa Thay lá lặng thầm,
Dáng Thu nhẹ lướt trong tâm hồn này .
11/9/2017
Khlaphnum.

(ảnh : google)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét