Chủ Nhật, 15 tháng 10, 2017

KHÔNG CÓ MÙA THU !

KHÔNG CÓ MÙA THU.

Mong đợi ngày Thu đã cạn lòng,
Hơi sương bàng bạc thoáng buồn trông.
Những làn mây trắng, giờ xa vắng,
Thăm thẳm mưa buồn ướt khoảng không.

Chiếc lá vàng bay chẳng oán hờn
Làm cho hiu quạnh những hoàng hôn.
Không gian mộng ảo thêm sầu lắng,
Từng giọt sương đêm lạnh tím hồn.

Ngày Thu vẫn mãi ở trong ta,
Nhưng với Thu ta đã nhạt nhoà
Gió nhẹ mênh mang bên trời vắng
Một chút riêng lòng bỗng xót xa.

Những lúc tinh mơ đẫm giọt sương,
Tôi tìm giữa đám cỏ ven đường.
Loài hoa dại đã gây niềm nhớ,
Để khoảng trời riêng mãi vấn vương.

Màu hoa ấy vẫn nở tinh khôi,
Dẫu chẳng khoe hương sắc với đời
Nắng gió mưa giông nào úa nhạt,
Lặng lẽ phục sinh kiếp luân hồi.

Nhiều khi cứ muốn gọi tên em,
Một tiếng thân thương thật ấm êm..
Sợ chuỗi ngày xa nhiều trống vắng,
Cho miền thương nhớ lại dầy thêm.

Mùa Thu giờ chẳng muốn bên tôi,
Chắc có niềm vui giữa đoạn đời,
Ở chốn xa kia Thu có biết,
Chiều buông lặng lẽ một mình tôi.
Khlaphnum.
(Chỉnh sửa 3/8/2017)
ảnh: google.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét