Chủ Nhật, 15 tháng 10, 2017

VÔ Ý !

VÔ Ý !
Ai vứt ĐẮNG CAY giữa cuộc đời,
Vô tình dẫm phải khổ thân tôi.
Thời gian chẳng thể nào bôi xoá
Gặm nhấm lòng ta rách tả tơi .

Đã thế ai đem cái XÁC XƠ,
Ném vào ngọn gió chẳng đâu ngờ,
Một đêm lặng gió rơi vào mộng,
Để giấc chiêm bao cứ vật vờ.

Đan tâm quyết chí tậu NIỀM VUI,
Để giữ trên môi cái nụ cười
Họ gói nhầm cho niềm ĐAU KHỔ,
Đành thôi, giấu kín mãi trong đời .

CHỮ NGỜ dương thế học ngàn năm
Chẳng biết bao giờ mới nhập tâm.
DUYÊN SỐ nào ai mà biết trước,
Vui buồn ,khổ ải cũng đành cam !
2008
khlaphnum.
(chỉnh sữa 5/8/2017)
ảnh: google.

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét