Chủ Nhật, 15 tháng 10, 2017

MÙA LÁ RỤNG !

MÙA LÁ RỤNG !


Trời gì đỏng đảnh quá đi,
Nắng thì yếu ớt, lâm li mưa hoài. 
Chiều chiều gió thổi lắt lay,
Để cho chiếc lá vàng bay rụng rời.
Mây bay hờ hửng cuối trời,
Để niềm thương cảm đầy vơi cõi lòng.
Có gì như nhớ như mong,
Phải chăng hẹn ước về trong nổi niềm.
Nổi buồn đã khắc vào tim,
Mùa xưa giờ mãi im lìm nơi nao?
Lời ru tha thiết ngọt ngào ,
Còn chăng giữa giấc chiêm bao não nề.
Để cho nổi nhớ lê thê,
Cho con tim mãi vụng về yêu thương.
Lá vàng thôi hết vấn vương,
Chẳng còn rơi ngập nẻo đường ta đi.
Nằm nghe tiếng gió thầm thì ,
Heo may ngại tiếng thi phi chả về …
Chiều nay dạo bước bờ đê
Xem còn sót lại lời thề năm nao?
Bổng nghe đâu đó xôn xao,
Dường như chiếc lá bay ào trong mơ!
Trong tim chết lặng thẩn thờ
Hỏi mùa lá rụng bây giờ còn không?
19/8/2017
Khlaphnum.

(ảnh : Google)

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét